“Anh, anh hai, là anh Ngật kêu em tới.” Miễn cho bị giết, Phong Tử Mục vội vàng trốn tránh trách nhiệm, bé thật không phải cố ý muốn tới quấy rầy anh hai.
Anh hai không kéo rộng cửa, lại cẩn thận đứng ở giữa khe cửa, bé hoàn toàn không nhìn thấy tình huống trong nhà.
Chỉ là……
Tròng mắt quỷ tinh quỷ tinh Phong Tử Mục vừa chuyển, liền nhỏ mà lanh ở trong lòng cười trộm lên.
Đêm 30 chính là phải gác đêm, anh hai sớm như vậy liền bỏ đi kiểu áo Tôn Trung Sơn, còn tùy ý khoác áo tắm dài, vừa thấy chính là đang làm chuyện xấu.
Về phần làm chuyện xấu với ai……
Trong lòng Phong Tử Mục cười đến càng vui vẻ, bé còn nhỏ, không cần biết quá nhiều, càng không thể nói xem quá nhiều.
“Tiếp tục nói.” Nghe được là Phong Ngật bảo Phong Tử Mục tới truyền lời, mặt núi băng của Phong Thánh hơi ấm lại một chút, nhưng nhìn ở trong mắt Phong Tử Mục, vẫn là thực dọa người.
Lúc anh dắt vật nhỏ trở về, trên đường gặp Phong Ngật.
Cho dù là chuyện lớn, nhưng nếu không phải đặc biệt khẩn cấp, Phong Ngật không thể sẽ để Phong Tử Mục tới gọi anh.
Thân thể Phong Tử Mục quá thấp, Phong Thánh lại quá cao, bé khó khăn ngửa cao đầu, nói: “Anh Ngật bảo em nói với anh, người nhà họ Giang đã tìm tới cửa.”
Nhà họ Giang?
Phong Thánh lập tức nghĩ tới Giang Hải Phong.
“Được rồi, em đi chơi đi.” Phong Thánh nói liền muốn đóng cửa lại.
Phong Tử Mục thấy Phong Thánh không đi với bé, ngược lại đóng cửa lại, vội vàng lớn tiếng nói: “Anh hai chậm đã!”
Bên ngoài đã lửa sém lông mày, anh hai còn thảnh thơi thảnh thơi bình tĩnh như vậy, bé nhìn đã gấp gáp.
“Em là một đứa nhỏ, có chuyện dùng một lần nói xong!” Động tác đóng cửa của Phong Thánh hơi dừng lại, mắt lạnh sắc bén lại nhìn xuống lần nữa, lẫm bắn về phía chú lùn nhỏ dưới mí mắt của anh.
“Người nhà họ Giang ở phòng tiếp khách vừa khóc lại nháo, mặt ông nội đều đen thành cái dạng gì, anh Ngật bảo anh đừng trì hoãn, nhanh chóng đi qua.” Phong Tử Mục cảm thấy Phong Ngật thực sự có dự kiến trước.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT