“Anh hai! Mau ra đây! Đã xảy ra chuyện! Việc lớn không tốt!” Phong Tử Mục một đường chạy như điên tới báo tin, ngày mùa đông, phía sau lưng đều chạy ra một thân mồ hôi.
“Có, có người……” Trong lúc thở dốc, Lạc Ương Ương ý đồ đẩy Phong Thánh ra, đẩy không ra liền cũng nôn nóng nói.
Phong Thánh không nghe được có người gõ cửa sao?
Nghe tiếng gõ cửa rất gấp, hơn nữa, tiếng la xuyên thấu cửa gỗ dày nặng truyền vào, có chút quen thuộc.
“Đừng động.” Lửa nóng Phong Thánh đều sắp nổ mạnh, đâu rảnh đi quản người ngoài cửa.
Nếu có thể, anh đều muốn ném một trái bom ra, trực tiếp nổ bay người ngoài cửa phá hư chuyện tốt của anh.
‘ cốc cốc cốc! ’ Phong Tử Mục còn nhỏ tuổi, cũng là thực gấp gáp, thấy bên trong cánh cửa không hề có động tĩnh, tay nhỏ phì đô đô vỗ đến càng nóng nảy, “Anh hai! Mau mở cửa! Thật xảy ra chuyện lớn!”
Lạc Ương Ương bị hôn đến đầu đều săp hồ nhão, lần này nghe rõ giọng nói ngoài cửa.
Là bé trai Phong Tử Mục kia.
Lúc này đứa bé gấp tới gõ cửa như vậy, khẳng định là có việc gấp gì đó, ngữ khí cũng rất cấp bách.
“Ưm…… Đừng, đừng náo loạn……” Lạc Ương Ương bị cường hôn, gian nan nặn ra mấy chữ, “Có lẽ là, là có việc gấp.”
“Anh hai! Thật đã xảy ra chuyện! Mau mở cửa! Ông nội đều tức giận đến thổi râu trừng mắt!” Phong Tử Mục cũng là thấy được ánh sáng lộ ra ở khe cửa dưới chân, khẳng định Phong Thánh ở trong phòng, mới bám riết không tha gõ cửa như vậy.
Người ngoài cửa nháo không ngừng, người dưới thân lại không phối hợp, Phong Thánh rơi vào đường cùng chỉ đành tạm thời buông tha Lạc Ương Ương.
Anh tùy ý phủ thêm một kiện áo tắm dài, đen mặt kéo cửa ra.
Hai mắt lạnh lẽo vô cùng nhìn chằm chằm chú lùn nhỏ ngoài cửa: “Phong Tử Mục! Em tốt nhất là thực sự có việc gấp! Bằng không lão tử giết em!”
Phong Thánh mặc kệ là ngữ khí hay là khí tràng, đều lạnh lẽo thật sự khiếp người, tựa như lợi kiếm phá sông băng mà ra, thẳng đánh vào tâm linh nhỏ của Phong Tử Mục, dọa bé sợ tới mức trong lòng run lên
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT