Bên trong thần điện không có quần áo cho trẻ con, Al thần quan không thể làm gì khác hơn là đem trường bào rộng thùng thình đắp chặt lên người, đuôi áo dài quét loạt xoạt trên mặt đất. Bé cố hết sức chạy về phía Samuels, cơ mà bị vải áo quá dài quấn chân, Al thần quan khốn khổ vấp lộn mèo một cái làm tất cả mọi người giật nảy mình.
Samuels vội vàng đem Al thần quan đỡ dậy, mới quay qua liền thấy đôi mắt to long lanh đầy nước mắt của thần quan, cái mũi nhỏ nhăn thành một đoàn, trông có vẻ rất đau, nhưng bé vẫn cố gắng chịu đựng không khóc lên.
Samuels không nhịn nổi mà ôm tim, huhuhuhuhuh tại sao Al thần quan khi bé lại moe như dị chứ moe chết tui rồi huhuhu.
Bly ở một bên bi bô mắng, “Hừ, ẻo lả!”
Al thần quan viền mắt đỏ bừng, “Mới không có nha!”
Bly hướng bé lè lưỡi, “Có vậy mà cũng khóc, lêu lêu.”
Al thần quan tức giận không thôi, dậm chân uỷ khuất nói, “Ta không khóc mà!”
Samuels: “…Nhị vị đại nhân, chúng ta có thể đi vào vấn đề chính trước không?”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT