Thời điểm cự long bay tới rìa vương thành, bóng đêm đã ùa xuống.

Xung quanh vùng trời của thành có kỵ sĩ rồng tuần tra, để đề phòng rắc rối, họ quyết định đổi sang đi bộ. Đã rất khuya rồi, tinh thần hăng hái lúc trước của Samuels giờ đã bay biến tựa lúc nào, đầu gật gà gật gù như gà con mổ thóc trong lòng Cecil.

Buổi đêm lạnh lẽo, Cecil sợ cậu bị dính sương, liền dùng áo choàng đem cậu bọc vào trong ngực, cứ như vậy tới trước cửa thành, kỵ sĩ canh cửa nhận ra Cecil, trước đó Samuels đã từng nhắc họ rằng Cecil là chuyên gia nghiên cứu hắc ma pháp mà cậu mời về, yên lặng dạt người qua để hắn đi vào.

Chuyện người trong cung bị dính hắc ma pháp vẫn chưa bị phát hiện, thần hoang đường cũng không biến ai thành trẻ con nữa, mấy vị triều thần bé tí hin đang ở trong cung điện cùng với quốc vương bệ hạ, chỉ có tiểu cô nương Seanal thì ở lại trong thiên điện.

Trên chiếc giường hoa lệ quý giá của quốc vương giờ toàn trẻ con là trẻ con, Bly đại nhân ngủ dang tay dang chân chiếm chỗ không cho ai nằm, khiến thần quan tội nghiệp bị ép sát vào trong góc tường. Kỵ sĩ nằm bên cạnh Bly, không yên ổn mà lăn qua lăn lại, tựa như đang tranh chỗ với nhau. Chỉ có tiểu bệ hạ tư thế ngủ gọn gàng ngoan ngoãn, ngài an bình nhắm hai mắt, lông mi đậm dài rợp bóng, trông tựa như tiểu thiên sứ trong các bức thánh hoạ.

Cecil nhìn họ trong chốc lát, đem Samuels còn đang ngủ say sang chiếc giường lớn bên cạnh, nhẹ nhàng xoa xoa mái đầu tóc xù màu nâu nhạt, thấp giọng nói, “Ngươi là đáng yêu nhất.”

Samuels còn đang bận đắm chìm trong giấc mộng thơm ngọt, cậu hơi hé miệng, trông đến là dễ cưng, Cecil đem chăn gói ghém tỉ mỉ, cuối cùng khẽ thở dài một hơi, thấp giọng lầm bầm, “Nhưng mà ta vẫn muốn ngươi biến trở lại như trước hơn nhiều.”

Hết thảy số đồ hiến tế vẫn còn đang nằm trong túi áo của hắn.

Cecil nghĩ.

Tất cả, đã đến hồi kết thúc rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play