Cửa bị đóng lại, Ôn Hướng Dương đứng ở cửa, trong tay cô còn cầm áo sơmi Mộ Lăng Khiêm ném cho.
Hắn ghét bỏ cô, đã ghét bỏ đến mức cô còn không có bắt đầu câu dẫn, đã bị lâm vào tình trạng bị đuổi ra khỏi cửa……
Cô thật sự nên nghĩ cách khác.
Đêm đó, Ôn Hướng Dương nằm ở trên giường lăn qua lộn lại ngủ không được, cô suy nghĩ suốt một buổi tối, thẳng đến hừng đông mới ngủ.
Ngày hôm sau, cô vẫn là bị chuông điện thoại thanh đánh thức.
“Uy.” Ôn Hướng Dương cầm di động lên, mơ mơ màng màng lên tiếng.
“Hướng Dương a, là ta a, ta là ba ba a.”
Ôn Hướng Dương nghe được thanh âm, lập tức từ trên giường ngồi dậy, liền nghe được giọng nói lấy lòng của Ôn Lợi Thịnh từ bên kia truyền tới, “Hướng Dương a, con không phải muốn gặp em trai con sao? Như vậy đi, Hướng Dương, con giúp ba ba hỏi hạ Mộ thiếu, cậu ấy lần sau khi nào có rảnh đi? Vấn an, ba ba lập tức cho ngươi an bài, cho ngươi đi thấy Thiệu Kiệt.”
Ôn Lợi Thịnh cư nhiên chủ động gọi điện thoại tới cầu hòa giải, xem ra Mộ Lăng Khiêm thật đúng là rất hữu dụng.
“Trước để cho tôi thấy Thiệu Kiệt, thấy Thiệu Kiệt, tôi lập tức giúp ông hỏi.” Ôn Hướng Dương cò kè mặc cả nói, Mộ Lăng Khiêm hiện tại ghét bỏ cô như vậy, nếu cô làm không tốt quan hệ bao dưỡng có thể bị phá bất cứ lúc nào, tự nhiên là có thể lợi dụng một lần lại nhiều lợi dụng một lần.
Di động kia đầu trầm mặc đại khái hai ba phút, Ôn Lợi Thịnh mới nói, “Hảo, ba ba hôm nay liền an bài con đi ra ngoài gặp Thiệu Kiệt. Chờ con gặp qua Thiệu Kiệt, lại an bài con trở về.”
Cùng ngày, Ôn Hướng Dương ở biệt thự để lại một trương tờ giấy, nói cho Mộ Lăng Khiêm cô có việc cần đi ra ngoài hai ngày, để Mộ Lăng Khiêm chính mình nấu ăn.
Ôn Lợi Thịnh để sớm tiếp cận Mộ Lăng Khiêm, bắt được hạng mục hợp tác kia, làm việc tốc độ cũng mau, cùng ngày liền an bài Ôn Hướng Dương bay đi nước Mỹ.
Ngày hôm sau, Ôn Hướng Dương liền đến nước Mỹ, được dẫn tới bệnh viện Thiệu Kiệt đang nằm.
Ôn Hướng Dương nhớ kỹ địa chỉ bệnh viện.
Ở trong bệnh viện, cô gặp được em trai Ôn Thiệu Kiệt của mình, Thiệu Kiệt đang định ở phòng bệnh đọc sách, so với lần trước gặp mặt, Thiệu Kiệt lại gầy ốm rất nhiều, một người thiếu niên tuấn mỹ như vậy ngạnh sinh sinh biến thành một người gió thổi là có thể bay.
Ôn Hướng Dương nhìn, trong lòng một trận phát đau.
Thiệu Kiệt biết tính nết Ôn Lợi Thịnh, cho nên, cậu vì giúp cô tiết kiệm tiền vé máy bay qua lại nước Mỹ, một năm chỉ cho cô tới thăm cậu bốn lần, cô mà dám tới nhiều hơn, cậu liền không thèm gặp cô.
Ôn Hướng Dương gặp được Ôn Thiệu Kiệt, lại không có đi vào.
Cô không biết sau khi nhìn thấy Thiệu Kiệt rồi có thể nói gì với cậu.
Ôn Lợi Thịnh muốn đem cô gả cho một lão già 60 tuổi, cô không thể cho cậu biết; cô vì muốn kiếm tiền viện phí của em trai, đem chính mình bán cho Mộ Lăng Khiêm, càng không thể cho cậu biết.
Gặp qua Ôn Thiệu Kiệt, Ôn Hướng Dương lại ngồi chuyến bay gần nhất trở về Nam Đức thị.
Xuống máy bay, Ôn Hướng Dương đang chuẩn bị nhờ xe Mộ Lăng Khiêm về biệt thự, còn chưa đi ra sân bay, liền nghe được phía sau truyền đến một đạo tham âm quen thuộc, “Hướng Dương?”
Ôn Hướng Dương nghe được thanh âm, quay đầu lại, liền thấy người gọi cô cư nhiên là Nghiêm Khắc.
“Cách Cách?”
“Hướng Dương, em như thế nào ở chỗ này?” Nghiêm Khắc đi đến trước mặt Ôn Hướng Dương, khoảng cách lần trước gặp mặt cũng không có bao lâu, nhưng người trước mắt lại gầy đi một vòng lớn, hắn lo lắng trung mang theo một tia trách cứ nói, “Em gần đây rốt cuộc đang làm cái gì? Như thế nào đem chính mình làm thành bộ dáng này?”
Ôn Hướng Dương nghe được Nghiêm Khắc này quan tâm nói, trong lòng ủy khuất có chút muốn khóc.
Mỗi ngày lo lắng đề phòng suy đoán Mộ Lăng Khiêm tâm lý, nỗ lực lấy lòng Mộ Lăng Khiêm, còn là bị ghét bỏ, cô cũng không nghĩ đem chính mình làm thành bộ dáng này a.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT