Thai này của Liễu Thư so với Kathy hoài thì dễ dàng hơn không ít, thời điểm Kathy vừa mang chính là các loại nôn không thoải mái, ăn không vô, cô từ khởi điểm đến giờ cũng có chút buồn nôn, nhưng mà sau đó thì thích ứng được, chẳng những mỗi ngày ăn thơm ngon, thân thể cũng không có trạng huống không tốt gì khác, có thể nói cô quả thực sống dễ chịu.
Từ khi mang thai đến bây giờ trừ bỏ bụng từ từ lớn, cô quả thực không có cảm giác gì, cũng chỉ là gần đây bắt đầu, cục cưng trong bụng bắt đầu máy thai, điều này làm cho cô nhẹ nhàng thở ra, bảo bối thứ ba này rốt cục thì có động tĩnh, tuy rằng thai này thật là thoải mái, nhưng nếu như lại không có phản ứng gì, cô ngược lại là phải bối rối, hiện tại cũng xem như yên lòng.
"A mẹ em trai lại đá mẹ sao?" Ghé vào trong lòng Liễu Thư, Lotter tiểu bao tử đặc biệt ngây thơ hỏi.
Nghe giọng nói mềm mại của con trai, Liễu Thư hiện tại một cọng gân đặc biệt mẫn cảm liền mềm hoá, vuốt khuôn mặt nhỏ đáng yêu của con nhẹ giọng nói: "Em trai không đá a mẹ, là đang chào hỏi cùng chúng ta đấy."
"Vậy khi nào thì em đi ra nha?" Leila có vẻ sốt ruột, nghĩ nghĩ lại nói: "Anh Lỗ Cách nói, em trai nhỏ nhà dì Kathy cũng sắp đi ra rồi, em trai nhà chúng ta phải tới khi nào nha." Xem ra tiểu hài tử cũng không phải cái gì cũng không biết đi.
Nghiêng đầu nghĩ nghĩ, Liễu Thư mới tiếp tục giải thích đúng cho hai con: "Em trai nhà dì Kathy muốn lớn hơn một chút, đợi cho bụng a mẹ cũng lớn giống như dì, em trai sẽ đi ra." Nói thật đối mặt mười vạn cái vì sao của trẻ con thật tình có chút kháng cự không nổi nha.
Có vẻ Liễu Thư hồi đáp vẫn rất làm cho nhóm tiểu bao tử vừa lòng, tuy rằng đối với em trai vẫn không đi ra bồi bọn họ cùng nhau chơi có vẻ tiếc nuối, nhưng bọn họ làm anh, có thể đợi em trai, ừm, đợi em trai lại lớn một chút, là có thể cùng nhau chơi đùa với em trai, thật tốt.
"Được rồi, ngoan đứng im, a mẹ đo cho các con một chút, phải làm quần áo mới." Hôm nay Liễu Thư tính là muốn làm quần áo mùa đông cho hai đứa nhỏ nhà mình, chính là cô sớm đã có chuẩn bị áo lông, hiện tại vải bố cũng có, giải quyết một ít tình huống rất lớn cho bộ lạc, các thú nhân bị thương băng bó linh tinh, dùng vải bố nhiều, như vậy gió lùa cũng có thể cho miệng vết thương mau khỏe chút.
Vải bố trong nhà Liễu Thư số lượng cũng đủ, hiện tại cô đã nghĩ xong, tại thời điểm trời đông giá rét tiến đến đầu tiên cô phải làm ra quần áo mùa đông cho một nhà bốn miệng. Năm ngoái còn chưa có đứa nhỏ, chỉ hai người lớn, da thú thật ra đủ dùng, cô và Allen cũng có thể nhẫn nại chút, nhưng mà có đứa nhỏ thì không giống với, cô cũng không muốn đứa nhỏ nhà mình bị đông lạnh.
Áo lông không khó làm, dù sao Liễu Thư cũng không phải nghĩ muốn tinh phẩm gì, chỉ cần giữ ấm là tốt rồi. Không thể không thừa nhận đi đến nơi đây Liễu Thư cái khác không nói chính là kỹ thuật may tuyệt đối là bay lên vài điểm. Vô cùng đơn giản qua hai ngày liền làm xong kiện áo lông nhỏ, là dựa theo hai hài tử, làm xong thì nhồi lông chim mềm bên trong quần áo, nhẹ mà ấm áp, cổ phồng lên chính là mang đến cảm giác ấm áp cho người ta.
Nhìn hai tiểu manh hổ ở cách đó không xa chơi đùa vui thích cùng vài con tiểu thú Tiểu Bạch, Liễu Thư cười cười, thú hình của Lotter Leila quả thực là phân biệt không được là ai với ai, chẳng qua thân là a mẹ củ bọn nhỏ, Liễu Thư thật ra có thể liếc mắt một cái là nhận ra chênh lệch rất nhỏ trong bọn họ. Nhưng mà vì phòng ngừa người khác tính sai, theo thường lệ cô thích búi tóc thiên trùng pháo trên đầu cho Lotter cùng Leila, Lotter là một cái, mà Leila là hai cái, như vậy là có thể phân biệt.
"Tiểu Đặc lại đây." Thoáng phơi bày bộ quần áo nhỏ, Liễu Thư thấy vẫn rất không tệ, liền nghĩ để cho Lotter lại đây thử xem, liền gọi.
Lotter bị kêu tên ngẩng đầu trông lại, bước móng vuốt nhỏ liền muốn chạy tới, chẳng qua Leila một bên khác lại cũng đi theo đến đây, hai anh em tựa như là lòng có linh tê, tiến đến trước mặt Liễu Thư cùng nhau ngồi ngẩng đầu, khoẻ mạnh kháu khỉnh nhìn cô, bộ dáng động tác đó đều là nhất trí, nếu không có Thiên trùng pháo trên đầu thật đúng là không nhất định có thể nhận ra được.
Nhìn hai con trai đùa giỡn lòng dạ hẹp hòi với mình, Liễu Thư liền vui vẻ, liếc mắt hai đứa một cái, sau đó vươn tay gõ một cái ở trên đầu nhỏ của Leila, sờ một cái hai nhúm tóc nhỏ của nhóc cười mắng: "Thật đúng là coi thường mẹ nhận không ra." Cười nói xong sau đó mới ôm lấy Lotter bên cạnh, xoa nhẹ sau lưng tiểu tử kia một cái xoay người hóa thành đứa bé trắng trẻo mập mạp.
Mặc quần áo vào cho Lotter, nhìn trái nhìn phải không có gì không hợp thế này mới vừa lòng, buông nhóc sau lại chỉ ngón tay điểm điểm cái mũi nhỏ của Leila nói: "Đừng có gấp, của con đang làm đây."
Vừa nghe lời này, Leila vừa rồi bị vắng vẻ một chút thế này mới lấy đầu củng a mẹ của mình, sau đó lại củng anh trai, hai tiểu thú nháy mắt lại nháo thành một đoàn. Dien*dan*le*quy*don Chieu#^#Ninh}{|)&@#@
"Đừng mãi làm cho tụi nó, của mình đâu?" Allen vừa về đến liền nhìn thấy cảnh này, bất đắc dĩ cầm lên quần áo trên tay Liễu Thư, sau đó lắc đầu đỡ nàng dâu vừa đi vào trong phòng, vừa nói.
"Yên tâm đi, tại thời điểm mùa đông tiến đến đều đã chuẩn bị cho tốt rồi." Liễu Thư nói, biết Allen lại đau lòng cô, nói sang chuyện khác: "Mấy ngày nay đi ra ngoài kiếm chút trứng chim trở về cho em đi, đột nhiên muốn ăn trứng muối, nhà chúng ta tích góp trứng từng tí một bình thường chỉ đủ Lotter Leila ăn trong ngày thường."
"Cái này không thành vấn đề." Hiện tại Liễu Thư muốn những vì sao trên trời cao Allen cũng cố gắng tìm cách lấy được, vuốt ve cái trán của cô: "Đừng để mình mệt mỏi, có một số việc nói anh là được rồi."
"Biết rồi biết rồi." Cười đẩy đẩy hắn: "Em đều biết, dù sao cũng nhàn rỗi, vẫn phải tìm chút chuyện, bằng không nếu như thế này đối với thân thể cũng không tốt."
"Ừm." Đối với từng có một lần kinh nghiệm bầu bạn phụ nữ có thai Allen cũng biết những thứ này, không hề phản bác, nhưng vẫn nói: "Mỗi ngày anh đều sẽ tản bộ với em, Vu y nói như vậy tốt cho thân thể." Vươn tay sờ sờ bụng tròn trịa của Liễu Thư, nghĩ bên trong sẽ có đứa nhỏ thứ ba của mình, Allen hình thức ngốc ba ba thiếu chút nữa lại mở ra.
Khi đại tuyết lại một lần nữa một đêm tiến đến Liễu Thư thật là ở nhà qua mèo ngủ đông, giường đất trong phòng sớm được thiêu, làm tổ ở trên giường cảm thụ được ấm áp, bản thân đồng thời bị gói thành một cái bánh chưng, mặt khác thú nhân nhà mình không ngừng nhét đồ ăn vặt cho mình, cuộc sống này gọi là... chậc chậc.
Nhà chính đốt lên đống lửa trên lửa nướng vài củ khoai lang, Liễu Thư thấy lúc trước xây phòng ở làm lớn hơn một chút là đúng, nhìn xem nhà mình hiện tại, một nhà bốn miệng còn có ba con thú, nếu địa phương không rộng mở thật là không chịu nổi, thật ra người thì không sao, mấu chốt là nhóm tiểu thú cần có không gian chơi đùa nơi không lớn thi triển không ra nha.
"Tối hôm qua cảm giác chăn nhà chúng ta đắp thoải mái sao?" Vây quanh đống lửa, Liễu Thư tựa vào trên người Allen câu có câu không tìm chuyện để nói, trong tay còn cầm một cây côn, thỉnh thoảng khuấy đóng lửa, tia lửa bắn ra tung tóe.
Allen nhìn cô nghịch lửa cũng không lớn cũng liền kệ cô, thoải mái ôm cô từ từ thân mình nặng nề, cằm mang theo chút râu cọ cọ đỉnh đầu Liễu Thư nói: "Bên trong chăn được em nhồi vào cỏ lau, nặng trịch, còn giữ ấm, xác thực rất không tệ."
Tối hôm qua sau áo lông, Liễu Thư cũng chấp nhất đối với chăn, đương nhiên cô thích nhất vẫn là nhồi bông vải, đáng tiếc nơi này thế nào cũng không tìm được bông vải, trái lo phải nghĩ sau đó liền đánh chú ý vào cái hồ lớn trong mặt sau bộ lạc, nơi đó vừa đến mùa thu cỏ lau cả hồ đều khô vàng lên. Trong đó đó bông cỏ lau cũng tràn lan, để cho Allen hái chút trở về nhét vào gối đầu, phát hiện xác thực không tệ, vì thế chăn này cũng tựu thành công xuất hiện, tối hôm qua chính là lần đầu tiên thí nghiệm sử dụng.
"Em có khả năng nhất." Hôn Liễu Thư một ngụm, Allen ý cười ngâm ngâm khen.
Thoáng thẹn thùng một chút, càng rụt thân mình vào trong lòng thú nhân, người sau cũng cố gắng ôm lấy.
Ngày Kathy sinh sản, bầu trời lại đổ tuyết, chẳng qua không lớn, cô ấy kêu đau ở nhà. Chỉ là sau đó theo Abby nói cô nàng vốn là ở nhà không chịu ngồi yên muốn cùng Alice đến Liễu Thư nơi này đi la cà, chẳng qua mới mặc quần áo, bụng liền bắt đầu không thoải mái, như thế Abby tự nhiên là không dám để cho cô nàng ra cửa, lập tức kiềm chế lại, liền dặn dò Alice hỗ trợ chiếu cố, mình thì lại nhanh chóng chạy như điên mà ra đi thỉnh Vu y về.
Vu y tới nhìn, nói là đau bụng sinh, nhưng mà không bài trừ khả năng sinh sản, dù sao tính tính ngày cũng chỉ trong mấy ngày nay, vì thế mọi người liền bận rộn lên. Làm một chuẩn bị khả năng tính gần, sau khi Liễu Thư nhận được tin tức là muốn đến, nhưng mà mọi người đều nói, có một phụ nữ có thai đã đủ rồi, Liễu Thư đi qua cũng giúp không được gì, ngược lại mọi người lại phải coi chừng cô nhiều hơn. Hơn nữa, chẳng qua là lúc đau bụng sinh khiến cho Kathy kêu như heo bị giết, nếu thật sự bắt đầu sinh còn không biết phải thế nào đâu, cũng là sợ dọa Liễu Thư, mà Allen cũng chưa chấp thuận đâu, vì thế cô cũng chỉ có thể ở trong nhà chờ đợi tin tức.
Quả nhiên Vu y dự tính chuẩn xác, thời điểm ban đêm Kathy vỡ nước ối, đây là thật sự muốn sinh, mọi người có chuẩn bị chính là không giống với, tuy rằng vội vàng, nhưng đâu vào đấy, khẩn trương có trình tự, rất nhanh chuẩn bị tốt hết thảy. Diendanlequydon~ChieuNinh{}@$#^& D^d^l^q^d
Trong lúc mang thai đứa trong bụng Kathy làm cho cô nàng rất là nhiều đau khổ lặt vặt, có lẽ đứa nhỏ này cũng biết yêu thương a mẹ đi, không nghĩ tới sinh sản của cô nàng đặc biệt thuận lợi, chẳng qua một giờ liền sinh ra. Nghe nói lúc ấy Abby ở bên ngoài nghe Kathy ở bên trong đau đến không ngừng kêu la, vậy nên cũng gấp như kiến bò trên chảo nóng, chạy tán loạn hai đầu, khiến anh trai Ngả Đạt trợn trắng mắt. Nhưng là đột nhiên tiếng kêu không còn, giống như lặng lẽ kết thúc, ngược lại làm cho mọi người không ngừng sững sờ, nhưng mà ngay sau đó khóc tiếng kêu của đứa nhỏ lại làm cho người ta mừng rỡ.
"Là một tiểu thú nhân, thực khỏe mạnh." Thời điểm Alice báo hỉ khi nói chuyện trong mắt tràn đầy hâm mộ, lại nhìn bụng Liễu Thư, nhịn không được vuốt ve của mình.
"Thật sự là chúc mừng cậu ấy." Tự đáy lòng vì thế cao hứng, nhìn thấy Alice kinh ngạc, lôi kéo cô ấy nói: "Đừng nghĩ nhiều, cho mình áp lực ngược lại không tốt."
"Cái này không phải hâm mộ các cậu sao." Alice không nói thêm nữa, vuốt bụng tròn trịa của Liễu Thư, nháy mắt mấy cái nhìn cô: "Thai này sẽ không phải vẫn là hai đứa chứ."
Liễu Thư cũng nhìn lại, sau đó lắc đầu: "Không có khả năng, lần trước bụng tương đối lớn hơn cái này hiện tại, hơn nữa Vu y cũng nhìn kỹ rồi, sẽ không."
"Cậu đều có hai tiểu thú nhân Lotter Leila, lần này nói không chừng là tiểu giống cái đây."
"Như vậy vừa vặn, cũng vẹn tròn." Tiểu giống cái, Liễu Thư vẫn rất là chờ mong.
Hết chương 115_Q3.
*P/s: Còn 3 chương nữa sẽ hoàn thành truyện rồi!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT