Nhìn sọt của Alice cùng Eva, Liễu Thư và Kathy hai phụ nữ có thai bởi vì trong bụng đang mang một người không thể ra ngoài, vẫn tràn đầy chờ mong nhìn, nhìn thấy các loại đồ ăn thu thập được cùng một ít thứ hữu dụng mà vui vẻ rất nhiều cũng vì trạng thái hiện nay của mình thở dài một phen, hiện tại cũng chỉ có thể nhìn không như vậy.
Nhìn một lần sau đó Liễu Thư cũng không có hứng thú khác, lúc này cũng sắp đến giữa trưa, Alice và Eva còn phải đi về nấu cơm còn cô cũng sẽ không ngăn cản, đang muốn nói hai người các cậu mau trở về đi, thì đột nhiên mắt trợn to, nhìn chằm chằm đáy sọt của Eva không nháy mắt một cái.
Nhìn cô có vẻ nhìn được cái gì đó hiếm lạ, Eva nhìn nhìn, thời điểm trở về cô lượm mấy quả trứng đang ngẫm xem hiện tại cũng muốn bổ chút gì đó cho Liễu Thư liền nói: "Có phải muốn ăn trứng hay không, cậu đều lấy trở về đi, vừa vặn cũng làm cho Lotter Leila ăn."
Liễu Thư vừa nghe thì dở khóc dở cười, cô đương nhiên không phải vì vài cái trứng này, muốn trứng thì gà lông xanh trong nhà cô mỗi ngày đều đã có hai quả làm sao có thể thiếu ăn, bất đắc dĩ lắc đầu lúc này mới chỉ vào đáy sọt của Eva nói: "Lá cây này cậu hái được từ chỗ nào nha?" Đúng vậy cô xem trọng chính là thứ nằm dưới đáy sọt, lá cây rách đựng trứng chim.
"Hả?" Bị hỏi sửng sốt, Eva nháy mắt mấy cái vô tội nói: "Chính là lúc lượm mấy trứng chim này tùy tay hái ở ven đường, thế nào cậu muốn cái này sao?"
"Đúng tớ có cần dùng." Cầm vài miếng lá cây ở trong tay, cẩn thận xem, rốt cục thì Liễu Thư xác định, trong mắt có vui sướng che giấu không được, lại cười tủm tỉm nhìn Eva cùng Alice nói: "Không đúng, phải nói đều có chỗ tốt đối với chúng ta." Rốt cục thì đã được bồi thường mong muốn rồi.
Kathy vừa nghe lời này thì mắt đột nhiên sáng lên, chảy nước miếng để sát vào nói: "Chẳng lẽ cái này lại là cái gì ăn ngon hay sao, như vậy có thể làm thành gì, có hiệu quả gì?"
Nghe hỏi liên tiếp Liễu Thư không nói gì trợn mắt quăng hai cái khinh bỉ, cô rốt cuộc phải trả lời tên ham ăn này thế nào đây, yên lặng thở dài, nâng tay sờ soạng đầu Kathy xoay đi hiếm khi bỏ lơ con hàng này, sau đó lại hỏi Eva: "Cậu hái ở đâu, cách bộ lạc chúng ta xa không, cậu còn nhớ rõ địa phương sao?"
Liễu Thư cũng là hỏi qua liên tiếp, Eva thật ra hiếm khi thấy cô vội vàng như thế, cười cười khoát tay trấn an nói: "Đừng lo lắng, bên một cái hồ chỉ cách bộ lạc không xa, thật ra tớ phân không rõ cỏ này cùng cái khác có gì bất đồng, nhưng bình thường thời điểm thú nhân trở về đều sẽ thoáng nghĩ ngơi hồi phục một chút ở hồ này, địa phương mọi người đều biết, nếu cậu thích cái này, như thế này ăn cơm xong kêu Oman và Allen đi tìm được không?"
"Đúng vậy, thứ này rốt cuộc có chỗ lợi gì hả?" Alice cũng rất hiếu kỳ hỏi, nhìn trái nhìn phải cũng không thấy cỏ này có cái gì đặc biệt.
Nhìn Alice ngó nghiêng xem xét, Liễu Thư cũng cười, đơn độc một lá cây đương nhiên là không có chỗ lợi gì, nhưng mà nếu tụ tập một đống mà nói thì đã không giống rồi, nếu Liễu Thư không nhìn lầm thì cái lá phía dưới bị Eva làm cái đệm hẳn là sợi đay, cây gai.
Cây gai là một loại thực vật sợi rất dài, diệu dụng lớn nhất của nó tự nhiên là có thể chế tác y phục, loại vải dệt này có lẽ tại hiện đại không bao nhiêu người mặc, nhưng mà cái này dùng được tuyệt đối không đơn giản. Liễu Thư vừa nhìn thấy thực vật này thì mắt đều sáng, trời biết loại trời nóng gắt này cả ngày mặc quần áo da thú rốt cuộc có bao nhiêu nóng, cho dù quần áo vải dệt đã giảm bớt rất nhiều, nhưng da thú kín gió mà. Hai tiểu bao tử nhà mình tại thời điểm thời tiết nóng nhất trên người còn nổi rôm sảy kìa, may mắn cô phát hiện sớm, sớm làm nước thuốc lau, bằng không thì khó chịu rồi.
Có đoạn thời gian cô nằm mơ đều muốn có thể gặp được bông vải gì đó, ít nhất có thể làm thành vải bố mỏng nhẹ, như vậy làm ra quần áo không nóng, cho dù là người mặc cũng thoải mái, mùa hè thì càng không cần phải nói. Hiện tại tốt rồi, để cho cô phát hiện cây gai, thật là đi tìm mòn gót giày cũng không thấy, vô tình tìm được chẳng tốn công. Hiện tại ánh mắt cô nhìn Eva đều có loại cảm động đến rơi nước mắt, thật đúng sau đó giả ngượng ngùng co rút khóe miệng mãi, nói đến cô cũng không làm gì. Diendanlequydon~ChieuNinh{}@$#^& D^d^l^q^d
"Cái này có thể làm quần áo?" Kathy không quá tin tưởng, chẳng qua thực sự chờ mong, cô nàng cũng bị trời nóng giữa hè hàng năm hành hạ, may mắn lúc này đây trong nhà có mấy khối bố tàm ti đổi lấy, làm thành quần áo ngược lại làm cho cô nàng thoải mái không ít, nhưng mà chỉ một hai bộ như vậy, dưới tình hình chung quả thật là không nỡ mặc.
"Tin tưởng tớ nhất định có thể." Thật vất vả phát hiện được, cho dù là không được cũng phải được, Liễu Thư đây chính là muốn nảy sinh ác độc, như thế, Eva Alice liền vội gật đầu tỏ vẻ nhất định toàn lực ủng hộ.
Vài người đều thực chờ mong công hiệu cây gai sẽ làm ra, vì thế câu chuyện rơi xuống trở về nhà đi tìm các thú nhân, đi địa phương Eva phát hiện cây gai cẩn thận nhìn xem rốt cuộc có cái khác hay không, mặc kệ như thế nào phải tìm ra chút, bằng không chỉ vài miếng lá cây này có thể làm được cái gì đâu.
Allen và Oman còn có mấy người Ngả Đạt làm thê nô vâng lời, tự nhiên là không nói hai lời rất nhanh tiến đến, quá trình trong đó thì không nói nhiều, nhưng kết quả là khả quan. Allen bọn họ đã trở lại, hơn nữa mỗi người đều vác về hai bó cây gai lớn, từ đó cũng nhận được tin tức, mảnh bên hồ không hề thiếu thứ này đâu, bọn họ tùy tùy tiện liền lấy về không ít, như vậy tự nhiên là Liễu Thư vui hỏng rồi, xem ra 'Quần áo mùa hè' của cô là tuyệt đối trốn không thoát.
Kế tiếp Liễu Thư liền bắt đầu mày mò làm sao chế tác trình tự cây gai thành quần áo, Allen vốn là muốn nhìn cô, nhưng mà thấy chính là làm một đống cỏ, mà Liễu Thư cũng lần nữa tỏ vẻ sẽ không tự mình động thủ làm, cho dù là làm cũng nhất định gọi người, thế này mới yên tâm mặc kệ cô.
Liễu Thư suy tư nửa ngày sau mới quyết định xuống tay đống cây gai này từ chỗ nào, đầu tiên phải xây một hồ ngâm cây gai, chính là dùng để giúp cây gai lên men, chỉ có như vậy mới có thể thành công có được sợi cây gai. Vừa nói cái này cùng Allen, hôm đó hắn còn có mấy Oman Ngả Đạt Abby liền bắt đầu bắt tay vào làm xây hồ ngâm, địa điểm xây tại khu giữa nhà Liễu Thư gia cùng Eva, ở nơi này đắp cái lều cho nên cây gai mang về đến đều đặt ở nơi đó.
Sửa sang lại phân loại xong cây gai, sau đó để vào trong hồ ngâm đèn nén kỹ, để nước vào chờ lên men, đây là đoạn thời gian cần thiết, cho nên cũng không thể sốt ruột, vì thế tiếp theo chỉ cần chờ đợi.
Cùng đợi cây gai lên men thì mùa thu cũng đang dần đến, bụng Kathy cũng càng ngày càng lớn, Vu y nói đứa nhỏ sẽ sinh ra ở thời điểm mùa đông, vì thế mọi ngườia đều vì đứa nhỏ chưa xuất thế mà sớm chiếu cố công việc, nôi nè và chút quần áo y phục giầy nhỏ cái gì đều phải sớm làm, cố tình Kathy là bụng càng lớn thì càng lười, may mắn có mấy người bạn tốt bằng không nói không chừng Abby phải tự mình đến làm.
Mùa thu đến động vật đều đang dự trữ đồ ăn, các thú nhân đã không khẩn trương bằng như dĩ vãng, hiện tại bọn họ có khoai lang cùng tiểu mạch làm chủ thực. Hiện tại duy nhất tăng mạnh chính là phòng ngự bộ lạc, thường xuyên sẽ phái ra thú nhân bắt đầu tuần tra dọc theo phạm vi trong mấy chục dặm quanh bộ lạc, ngăn chặn hết thảy nguy hiểm sẽ đến, một màn năm ngoái đó không bao giờ muốn xuất hiện nữa.
Hiện tại tộc trưởng trên cơ bản không còn quản chuyện bộ lạc, hết thảy đều bắt đầu nhất nhất giao cho Phách Nhĩ, người sau cũng không làm cho tộc trưởng thất vọng, Phách Nhĩ trẻ tuổi khỏe mạnh làm rất tốt nhiệm vụ này, dẫn dắt các thú nhân mặc kệ là săn bắn hay làm một chuyện gì đều có đường có lối, từ đó có thể thấy được tộc trưởng đời tiếp theo của bộ lạc Dực Hổ sẽ là một tồn tại làm cho người ta tôn kính.
Đợi khi mùa thu qua một nửa khoai lang cùng tiểu mạch trong ruộng lại thu hoạch một quý, khoai lang còn có thể lại loại một ít, nhưng mà tiểu mạch thì không được, phỏng chừng phải tới đầu xuân sang năm, nhưng là sản lượng tiểu mạch ước lượng cũng thực không ít. Liễu Thư cảm thấy cái này có liên quan cùng mầm móng, trong ruộng đậu tương cũng thu hồi, cô không trồng nữa trong nhà giữ lại không ít. Liễu Thư thích nhất chính là làm chút sữa đậu nành cho một nhà bốn miệng nhà mình uống, chẳng qua có vẻ Allen cùng nhóm tiểu bao tử đều không thích, quên đi, cô uống một mình cũng rất có tư vị.
Để cho cô cao hứng cũng không ngoài thu hoạch lúa nước, lại một lần nữa ăn được gạo trắng, Liễu Thư thiếu chút nữa thì rơi lệ đầy mặt, từ đó về sau cô gần như nấu mỗi ngày mỗi bữa. Hình như gạo có vẻ làm cho các thú nhân chấp nhận, Allen cũng thích ăn, đương nhiên hắn thích nhất vẫn là thịt, hơn nữa không thể thiếu bữa nào, nhưngcái này đã làm cho cô thực vui vẻ, cuối cùng có người giống cô, bằng không chỉ một người thì thực sự nhàm chán nha.
"Allen anh thích uống rượu đúng hay không?" Nhìn kho gạo tồn trong nhà Liễu Thư nhìn Allen.
Allen mặt mang ý cười nhìn Liễu Thư, gãi đầu nói: "Rượu nho trong hầm cũng không còn nhiều, chậm rãi uống không sao."
Liễu Thư liếc hắn, lại cười cười mới nói: "Kỳ thực hương vị rượu nho vẫn hơi nhạt, hiện tại tốt rồi tiểu mạch lúa chúng ta đều có, ủ cho anh cũng được."
Bình thường rượu trắng đều là dùng lương thực ủ tạo ra, trước kia không có cho nên cũng chỉ có thể lui mà cầu tiếp theo dùng nho cùng hoa quả khác thay thế, nhưng hiện tại không giống với, Liễu Thư hiện tại có thể vỗ ngực thực kiêu ngạo mà nói, nhà mình hiện tại vốn liếng là thực phong phú, cho dù hoang phí đều không sao cả.
"Thật sự?" Mắt Allen trừng tròn tròn, nhìn đến hắn cái dạng này, Liễu Thư liền liên tưởng đến đại miêu manh manh, ừm, quyết định đêm nay muốn Allen biến thành thú hình ngủ với cô, nói thật ngủ ở trong lòng đại miêu mềm mại thật tình là rất thích. ChieuNinh~^&*dien~dan~lequydon{}:D^d^l^q^d
Tại thời điểm mùa thu sắp kết thúc Liễu Thư và mấy người Alice Eva rốt cục thì thành công dệt cây gai thành vải bố, còn vì sao phải tiêu tốn thời gian dài như vậy gian khổ trong đó thì không cần phải nói. Bản thân Liễu Thư cũng là lần đầu làm thứ này, cho nên biết nó chế tác gia công thế nào cũng chẳng qua là đây trước xem qua ở trên sách, nhiều lắm là lý luận suông, đợi cho chân chính thực tiễn rồi, chính là... các loại ngược.
"Vải bố này thật sự rất nhẹ rất mỏng nha." Vuốt vải bố tươi mới ra lò mọi người còn kém chút thì lệ nóng doanh tròng, cuối cùng là có trả giá hồi báo.
Eva có chút đáng tiếc nói: "Hiện tại đều sắp mùa đông rồi, bố này làm ra được cũng mặc không được."
Lời này rất nhiều người đều đồng ý, nhưng mà Liễu Thư cũng không để ý, ngược lại vuốt vải nói: "Không, hiện tại đúng là thời điểm dùng đến đấy."
"Dùng như thế nào hả?" Cũng có người hiếu kỳ.
"Đoạn thời gian trước không phải tớ để các cậu thu thập lông tơ chim nhiều hơn một ít sao, hiện tại là có thể dùng." Liễu Thư vuốt vải dệt nói: "Chúng ta nhét lông tơ chim vào bên trong bố, quần áo thì lại may dày lồng ở bên ngoài bộ áo khoác da thú, mùa đông này chúng ta liền meo (ngủ đông) đi."
Đúng vậy, ngay từ đầu Liễu Thư đánh dự tính chính là muốn làm 'Áo lông', ngẫm lại năm nay ấm ấp liền cảm thấy vô cùng đắc ý.
Hết chương 114_Q3.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT