Tư Thuần tới sau không rõ chuyện gì vừa xảy ra liền lo lắng.

- Có chuyện gì vậy?

Thấy Tử Thiên chỉ chăm chú vào màn hình quan sát vị trí của Tử Vỹ không buồn trả lời thì Đường Dịch đành nói.

- Tinh Hàm đến khu biệt thự của Mạc gia cướp người đi rồi.

- Ai lại đủ sức hấp dẫn hắn vậy chứ?_ Tư Thuần thực sự không hiểu dốt cuộc từ bao giờ tên Tinh Hàm đó có hứng thú với con trai vậy?

- Tử Thiên cậu chắc Tử Vỹ không phải là người của Lộ gia chứ? Chuyện Lộ gia có ý chiếm Mạc gia đâu phải ngày một ngày hai. Có khi đều là kế của lão cáo già họ Lôi kia đấy, xem xét cho kỹ._ Gỉa Nghi nói ra điều đang nghi vẫn trong lòng, dù sao đột nhiên xuất hiện một người con gái là Tử Vỹ bên cạnh Tử Thiên cũng quá kỳ lạ rồi.

Tư Thuần nghe xong cũng gật đầu tán đồng, Lôi gia dù sao cũng nằm trong địa bàn nhà Mạc gia nói Tử Vỹ nấp sau cánh Lôi gia cũng không có gì là phi lý.

- Cô ấy là Ảnh... mọi người đều biết cô ấy đúng không?_ Tử Thiên nói từng chữ không nhanh không chậm đủ để mọi người hiểu.

- Hả? Ảnh? chẳng phải người của lão Vương sao, sao lại ở đây?

Ảnh, cái tên này đối với hắc bang không ai lạ lẫm bởi không biết bao bang phái đều trên dưới mười lần làm việc với cô nhưng không ai biết diện mạo thật của Ảnh. Hơn nữa thời gian gần đây nhân vật mang đầy sức hút là Ảnh đột nhiên biến mất, còn viết cáo thư khắp nơi báo rời khỏi tổ chức đã không còn ý muốn quay lại con đường xưa, cho nên cô không thể bán mạng vì Lộ gia.

- Nhưng sao cậu nhận ra đấy là Ảnh?_ Gỉa Nghi lại hỏi.

- Ánh mắt._ Không dài không ngắn chỉ hai từ như vậy đủ để miêu tả tâm trạng anh lúc này, trong lòng anh lan ra một tia ấm áp.

Cả đám nhíu mày nhìn nhau cười. Thật không ngờ anh đại cũng có mùa xuân lại còn kiên cường như vậy, bất luận ra sao họ cũng nhất định sẽ đoạt lại cô cho anh.

Trên đường cao tốc đi tới Vân Xuyên tức đi tới khu biệt thự của Lộ gia, trong xe tư nhân của Lộ Tinh Hàm. Hắn không ngần ngại hết lần này đến lần khác dùng khăn bông chà mạnh lên những vết hôn trên cổ cô cho đến khi tất cả những vết hôn đó hiện lên những vết đỏ rần mới chịu dừng lại.

Tử Vỹ không ngừng bị đau nên tỉnh dậy, cảm giác đau như bị người khác cạo đi một lớp da ở cổ vậy. Cô mở mắt, hình ảnh đầu tiên nhìn thấy là gương mặt anh tú của Tinh Hàm gần trong gang tấc đang chăm chú nhìn cô. Cô lay người nhưng lại cảm thấy rất nặng giống như bị đá đè không cách nào cử động bèn nhiếc nhìn một lượt xung quanh, lên tiếng giễu cợt:

- Lộ thiếu gia định đưa tôi đi đâu đây?

- Đương nhiên là tới dinh của Lộ gia rồi. Nơi đó rất đẹp em nhất định sẽ thích.

Lúc nói chuyện Tinh Hàm không một giây rời khỏi mắt cô như đang muốn tìm kiếm một tia sợ hãi nhưng đành bất lực, cô quá bình tĩnh. Tử Vỹ nhìn ra hành động của Tinh Hàm nên không thể không cho rằng hắn nhắt định muốn moi mắt cô ra để thưởng thức. Tử Vỹ ngày càng cảm nhận được sự đau buốt từ cổ truyền đến liền dùng hết sức nâng cánh tay lên chạm vào cổ mình mình, thực sự rất đau.

- Đây là công trình anh kỳ công xóa đi vết hôn trên cổ tôi à?_ Tử Vỹ cười nhaoh báng.

- Bẩn._ Tinh Hàm nghe cô hỏi không khỏi nhăn mày, khinh bỉ mói.

- Bẩn thì cũng là bẩn trên người tôi mắc gì khiến anh khổ tâm tới vậy?

Lộ Tinh Hàm không đồng ý quay sang nói với giọng hiển nhiên:

- Từ nay về sau em là của tôi thì tất nhiên mọi thứ thuộc về em cũng là của tôi, tôi không thích đồ của mình có dấu vết của người khác.

Nghe những lời này Tử Vỹ thực sự có chút khinh thường liền muốn đổ thêm dầu vào lửa:

- Anh khiến tôi thành bộ dạng thảm hại như vậy là đang lừa dối mình đấy, anh xóa đi được vết hôn trên cổ tôi nhưng không xóa được sự thật là tôi đã bị người khác chạm vào.

Lộ Tinh Hàm đương nhiên biết, hắn biết thì cũng thôi đi nhưng khi nghe những lời đó từ chính miệng cô nói ra thì giống như cô đang thừa nhận mình thuộc về người đàn ông ấy vậy, khiến lửa giận trong hắn không khỏi bùng phát.

- Em bây giờ tốt nhất đừng chọc giận tôi, nếu không tôi không biết mình sẽ làm gì đâu._ nói rồi hắn rời đi về phía ghế khác.

Lúc này cô có chút khinh thường bản thân, mỉm cười chế giễu.

- Chủ nhân, chúng ta bị bao vây rồi._ trong xe vang lên một tiếng nói đầy lo lắng.

Đúng lúc điện thoại của Tinh Hàm cũng đổ chuông, nhìn màn hình điện thoại hắn cười nhạt nâng lên lắc lắc trước mặt cô... là Mạc Tử Thiên. Nhận điện thoại trên màn hình hiện nên khuân mặt của người đứng đầu Mạc gia- Tử Thiên. Lòng hắn không chút lo lắng mà ngược lại rất bình tĩnh nói giống như đang hàn huyên:

- Anh họ, đã lâu không gặp._ Trên người Tử Vỹ chắc chắn có thiết bị GPS nếu không làm sao đối phương có thể tìm ra nhanh như vậy hắn chỉ là không ngờ Mạc gia lại coi trọng cô tới vậy.

Cái gì? " anh họ"? Bộ cô mắc nợ gì cái nhà này sao hết anh đến em lần lượt đòi hành hạ cô vậy.

- Đừng có nói nhảm nữa mau thả người tôi bảo toàn tính mạng cho anh._ giọng nói Tử Thiên truyền đến rét lạnh.

Lộ Tinh Hàm không nói gì, di chuyển đến chỗ cô cợt nhả nói:

- Là cô ấy sao?

Anh nhìn thấy Tử Vỹ thì trong tim lỡ đi một nhịp không khỏi lo lắng cho cô. Trông cô không tốt, cổ cô chỗ đỏ chỗ không giống như bị người khác cạo đi một lớp da một cách nham nhở vậy. Tử Thiên nhìn mà đau lòng, sự tức giận như không có chỗ nào để bùng phát bị nén lại, đến giọng nói cũng giống như mười tám tầng địa ngục:

- Anh đã làm gì cô ấy?

Tinh Hàm ngắm nghía thành quả của mình thì cười lớn:

- Cũng chẳng có gì chỉ là thanh trừ cho cô ấy một chút xóa đi vài vết bẩn trên người cô ấy thôi mà. Anh họ, anh đừng căng thẳng thế. Anh biết em không thích những thứ dơ bẩn mà.

Tử Vỹ dùng chút sức dồn lực chú ý vào màn hình, không ngờ Tử Thiên thực sự đến cứu cô hơn nữa còn nhanh chóng như thế, huy động nhiều lực lượng như thế này.

Tử Vỹ nở nụ cưòi chân thành với Tử Thiên sau đó mấp máy môi ra kí hiệu với anh.

- Ép hắn ra khỏi đây._ cô thực sự không muốn ngồi bên cạnh cái ngưòi biến thái này thêm chút nào nữa, đợi cô hồi phục sẽ khiến hắn người không ra người ma không ra ma.

Tử Thiên đương nhiên nhìn thấy nụ cười của cô rất nhanh nhưng đủ để anh an tâm phần nào, còn kí hiệu cô để lại cho anh cũng vậy trong lòng không khỏi vui mừng, là cô đang tin tưởng anh.

Tử Thiên cắt đứt liên lạc, lời Đường Dịch báo cáo vang lên bên tai anh:

- Chưa đầy 700m nữa là tới dinh của Lộ gia.

- Chuẩn bị hành động._ Tử Thiên ra lệnh.

Tinh Hàm thấy đối phương cắt đứt liên lạc thì cười lớn quay sang nói với cô:

- Thấy không? Hắn không cứu em đâu. Đừng lo còn có tôi chăm sóc em, sắp về tới nhà của chúng ta rồi.

Lúc hắn biết bên cạnh Tử Thiên xuất hiện một người phụ nữ là cô thì đã nhanh chóng lên kế hoạch rồi, hắn còn tưởng Tử Thiên là người thế nào không ngờ cũng chỉ là một phế nhân không qua nổi ải mỹ nhân, sơ suất như vậy thì chẳng bao lâu nữa hắn sẽ thâu tón nổi Mạc gia. Mặc dù hắn tính sai việc trên người Tử Vỹ có GPS và mức độ xem trọng của Tử Thuên đối với cô nhưng không sao Tử Vỹ vẫn là lợi thế của hắn, ông trời quả có mắt cuối cùng Tinh Hàm này cũng vang danh rồi.

Lộ Tinh Hàm không biết sau khi xe của hắn đi vào dinh của Lộ gia thì quân của Mạc Thiên đã ngầm bao vây khắp dinh Lộ gia sắp xếp cho hơn ba mươi đội bom xung quanh dinh thự chỉ cần anh muốn thì chưa đầy một giây nơi này sẽ bị san bằng không còn một ngọn cỏ.

Lộ Tinh Hàm tiến vào trong dinh dưới sự bảo vệ của đám thuộc hạ, hắn bế Tử Vỹ xuống nhàn hạ đi vào dinh, đắc ý. Từ bên trong phu nhân Lộ đã đứng đợi từ lâu lần này con trai nói đi thực hiện kế hoạch mưu đồ chiếm Mạc gia bà đã lo lắng từ lâu sợ con trai gặp chuyện gì bất trắc trong lòng không khỏi lo lắng, Tử Thiên là người thế nào bà biết rõ. Từ xa thấy con trai về cuối cùng cũng thở dài nhẹ nhõm.

- Con trai, thế nào rồi?_ ánh mắt bà chuyển xuống người con gái trong lòng con trai mình thì cabgf thêm nghi hoặc.

- Mẹ, mẹ yên tâm._ nói rồi hắn bế cô đi về phía một căn phòng tối chỉ có duy nhất nơi thông gió là có ánh sáng yếu ớt chiếu vào. Hắn trói cô lại treo lên tường giống như treo một chiếm lợi phẩm mình vừa chiếm được, hắn thỏa thích cười lớn. Có cô ở đây hắn thách Tử Thiên dám động vào hắn. Vừa mới nghĩ tới vậy bỗng từ bên ngoài truyền đến một tiếng nổ lớn. Lộ phu nhân hốt hoảng chạy tới chỗ con trai nói:

- Con trai...mau đi, Mạc gia làm loạn muốn đánh sập chỗ này rồi.

Không ngờ Tử Thiên lại chơi hắn một vố như vậy, cứ nghĩ rằng sẽ chẳng còn ai tới quấy nhiễu để hắn có thể đi bước tiếp theo một cách hoàn hảo nào ngờ hắn coi thường người anh họ này quá rồi.

- Mẹ, bình tĩnh chớ đánh động tới ba con.

Nói rồi hắn nhanh chóng đến chỗ cô cởi trói kéo đi ra ngoài ít nhất bây giờ chỉ có tính mạng cô mới có thể bảo vệ nơi này. Tử Vỹ cảm nhận được lượng thuốc trong người đã vơi đi quá nửa coi như có thể cử động chỉ là không thể một phát hạ ngay thì cũng có thể đánh ngất. Đi ra khỏi dinh đứng trước đội quân hùng hậu của Mạc gia Tinh Hàm còn đang định dùng Twr Vỹ làm con tin thì đột nhiên Tử Vỹ nắm lấy tay Tinh Hàm, hắn còn cho rằng cô làm thế là do đang sợ hãi không ngờ cô đem sức lực của bản thân tập trung hết vào tay, hai tay tạo thành một góc kỳ dị dùng lực đánh úp vào huyệt vị trên cánh tay Tinh Hàm. Nhân lúc cánh t hắn bị tê liệt cô dùng sức lấy khủy tay đánh vào gáy hắn, khiến hắn ngất đi. Hết bất ngờ này đến bất ngờ khác Lộ Tinh Hàm trở tay không kịp, đúng là kế hoạch của hắn chu toàn nếu như trong bước đầu tiên hắn không bỏ quên một nhân vật là Tử Vỹ, ngưòi bên cạnh Tử Thiên đâu ai là vô dụng vậy mà hắn lại không để cô vào mắt, hắn hồ đồ quá rồi. Đám thuộc hạ hộ tống theo sau đến lúc kịp phản ứng thì người của Mạc gia đã khống chế mọi hành động. Lượng thuốc trong người Tử Vỹ vẫn còn dùng lực mạnh như vậy cả người cô dần mất đi thăng bằng trước mắt cũng dần tối đi đến khi không trụ được nữa cả người cô ngã xuống, cảm giác cuối cùng cô cảm nhận được chính là mình ngã vào lòng ai đó.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play