Sau khi đưa Vương Thiên Ngân từ Tiết Mộc Sâm Lâm trở về Nam Bình trấn, Hoa Phong nhanh chóng rời đi.Nhiệm vụ đã hoàn thành, hắn không có lý do gì ở lại, hơn nửa hắn còn việc quan trọng khác phải làm.Nhưng trước khi đi làm cái quan trọng, hắn cần chỉnh đốn tu luyện một phen, tiện thể đột phá tu vi cảnh giới.Sâu trong lòng đất, tại một nơi không biết, Hoa Phong đào ra một cái huyệt động để tu luyện.Hắn lúc này là đang nhắm mắt nhập thần, hồi tưởng lại chuyến đi Tiết Mộc Sâm Lâm vừa rồi.Trải qua rất nhiều trận chiến, cả người lẫn yêu, hắn là rút ra rất nhiều kinh nghiệm lẫn vơ vét không ít tài bảo.Cho nên ngoài đột phá cảnh giới, hắn còn tổng kết kinh nghiệm chiến đấu và kiểm kê chiến lợi phẩm.Không những vô tình đạt được sát chiêu liên hoàn kích, Hoa Phong còn biết Tử Vong kiếm ý, không ngờ là thứ có thể khắc chế đạo tu.Vạn vật ý chí có thể phá nát mọi trận hình.Kiếm ý cộng hưởng tuy mạnh về đạo, nhưng lực uy hiếp không đáng sợ bằng kiếm ý đơn độc.
Bởi vì kiếm ý một khi thi triển đơn độc, sẽ phát huy toàn bộ đặc tính của nó.Trong khi kiếm ý cộng hưởng, chỉ nâng cao áp bách đạo tâm, còn về đặc tính, do kìm hãm lẫn nhau, cho nên phát huy không nhiều.Còn nữa, kiếm ý thi triển càng nhiều, càng mơ hồ tăng trưởng.Hơn hết chém giết càng nhiều đạo tâm càng thăng hoa, tu vi thêm nhiều tinh tiến.- Không bao lâu là có thể tìm hiểu tam sinh bậc bốn rồi!Sau khi hoàn thành tổng kết, Hoa Phong mở mắt lẩm bẩm.Đạo tâm liên tục thăng hoa, khiến hắn mơ hồ cảm nhận đi ra bậc bốn tam sinh huyền diệu.Bất quá hắn rất nhanh lắc đầu, chuyện còn xa, khi nào tới sẽ tới, lúc này cái cần chính là đột phá tu vi, bởi vì tu vi đã đạt đến cực hạn.Hoa Phong tiếp tục nhắm mắt nhập thần, tu vi đạt đến cực hạn, nếu không muốn dậm chân tại chỗ, bắt buộc phải phá tan bình cảnh.- Rốt cuộc tiến thêm một cấp!Sau hai ngày chịu đau đớn như chết đi sống lại, Hoa Phong rốt cuộc đã đột phá thêm một cấp bậc, từ Thiên Địa cảnh nhất trọng thiên trung kỳ, lên Thiên Địa cảnh nhất trọng thiên hậu kỳ.- Chuyện gì?Cảnh giới đột phá, sau khi hơi cũng cố, Hoa Phong lập tức muốn kiểm tra chiến lợi phẩm.Nhưng khi vừa đưa thần thức vào không gian nhẫn trữ vật, sắc mặt liền đại biến.Trong lúc cùng Vương Thiên Ngân quét ngang Tiết Mộc Sâm Lâm, hắn cũng là thuận tay hái ba gốc linh dược thú vị, ném vào một góc nhẫn trữ vật.Nhưng lúc này mấy gốc linh dược kia không ngờ không còn một cọng.
Đây là sự tình khiến Hoa Phong chấn kinh.Ai lại có thể ăn cắp linh dược trong nhẫn trữ vật trên tay hắn, một cách vô thanh vô tức như vậy.Người này ắt hẳn là siêu cấp cường giả.Thế nhưng đã là siêu cấp cường giả, nguyên cớ gì để mắt đến linh dược cấp thấp, lại còn ăn trộm.
Đây là vấn đề khó nghĩ.- Cái ấm này?Trong lúc nội tâm đang khiếp sợ, Hoa Phong liền phát hiện, nơi hắn ném linh dược lại là nơi mà cái ấm đồng nát hôm nọ nằm lăn lóc.Tuy nhiên lúc này, Hoa Phong mơ hồ cảm nhận, cái ấm này bất thường.- Không lẽ...?Chợt nghĩ ra chuyện gì, Hoa Phong nhìn chằm chằm chiếc ấm líu lưỡi.Không do dự, hắn lập tức lấy chiếc ấm ra khỏi nhẫn trữ vật.Hơi quan sát bên ngoài, Hoa Phong liền nhíu mày, bởi vì hình như hắn cảm nhận sai rồi.Cái ấm vô dụng này, trên thực tế không có gì lạ.Nhưng khi nhìn vào bên trong, hắn liền há mồm chấn động.- Đan dược!!!Không ngờ bên trong là mười lăm khỏa đan dược.- Đây không ngờ là lò luyện đan tự động!Chấn động qua đi, Hoa Phong liền đổ mười mấy khỏa đan dược ra kiểm tra.Không bao lâu, thần sắc hắn chuyển từ chấn động sang khiếp sợ.Mười lăm khỏa đan dược kia, không ngờ chất liệu tương ứng với ba cây linh dược bị mất.Đây là chuyện cực kỳ hoang đường.Hoa Phong dù không biết luyện đan, nhưng cũng là biết, luyện đan cần có lò luyện đan, cùng chân hỏa.Hơn nữa muốnluyện một gốc linh dược thành đan, cần phối phương dược liệu.Thế nhưng cái ấm cũ nát, luyện đan không theo một định luật nào.Tuy nhiên muốn xác định đây có phải lò luyện đan hay không, vẫn là cần phải kiểm chứng.Hoa Phong lấy ra hai cây linh dược, không do dự ném vào trong ấm.OngLinh dược vừa vào, thân ấm liền run lên một cái, rất nhanh mùi đan dược thơm phức, từ bên trong truyền ra.HôHơi đảo mắt, Hoa Phong bất giác hít trận khí lạnh, triệt để chết lặng.Hắn chết lặng không phải vì cái ấm biết luyện đan, mà chết lặng vì tốc độ thành đan của nó còn nhanh hơn hắn chớp mắt.- Bảo bối! Bảo bối nghịch thiên!Từ trong chết lặng tỉnh lại đi ra, Hoa Phong hét lên kích động, kêu cha gọi mẹ.Ai có thể tưởng tượng, một chiếc ấm đồng nát không bắt mắt, lại là một cái lò luyện đan tự động, hơn nữa tốc độ thành đan cũng rất khủng bố.- Luyện!- Luyện!Nhanh chóng áp chế kích động, Hoa Phong liền đem toàn bộ những thứ có thể luyện thành đan mà hắn vơ vét được, từng cái từng cái ném vào lò luyện đan.Mùi đan dược nồng nặc tỏa ra phủ kín cả huyệt động, thậm chí tạo thành khói xanh.Hơn hai canh giờ trôi qua, cây linh dược cuối cùng cũng bị hắn luyện thành đan.Khi mà số tài bảo cướp được ở Tiết Mộc Sâm Lâm tất cả bị luyện hóa, đan dược của Hoa Phong lên tới hơn hai ngàn viên.Bất quá hắn không biết đan dược luyện ra có công hiệu gì, chỉ phân biệt theo nguyên dược liệu ban đầu mà chia ra, sau đó mang cất.- Tiếp theo đến mày rối!Thu dọn xong xuôi đan dược loạn thất bát tao, Hoa Phong liền lấy ra một chiếc nhẫn trữ vật, cái cuối cùng có cất chứa linh dược, lẩm bẩm tự nói.Chiếc nhẫn cuối cùng cất chứa linh dược, không phải lấy từ Tiết Mộc Sâm Lâm mà là Hoang Cổ Bí cảnh.Trong này có Lam Thánh Quả.Cùng vô số linh dược vạn năm trân quý.Cũng không có cái gì cố kỵ, Hoa Phong cũng là đem tất cả linh dược tế luyện thành đan.Không biết có phải vì là linh dược trân quý hay không, mà tốc độ thành đan chậm hơn rất nhiều so với lúc trước.Mất hơn mười ngày, hơn hai vạn gốc linh dược lấy đi ra từ Hoang Cổ Bí Cảnh, cuối cùng cũng thành mười vạn linh đan.Trong số mười vạn linh đan, Hoa Phong đều biết hết công dụng của chúng.Trong đó có ba loại linh đan có số lượng lớn nhất cũng là cái Hoa Phong cần nhất.
Đó là Thất Thải Linh Đan, Vô Ưu Linh Đan và Tích Địch Đan.Thất Thải Linh Đan nguyên bản là Thất Thải Linh Hoa.Thất Thải Linh Đan dùng để chữa trị thương tổn linh hồn, tu luyện linh hồn.Vô Ưu Linh Đan nguyên bản là Vô Ưu Linh Quả.Vô Ưu Linh Đan giúp võ giả khai trừ tạp niệm, đạo tâm thanh minh, tu luyện tìm ít hiểu nhiều.Tích Địch Đan nguyên bản là Tích Địch Thảo.Tích Địch Đan dùng để rèn luyện thân thể, tăng cường thể chất lực lượng.Nói tám lại, tích địch đan là dùng cho võ giả luyện thể.Ngoài ba loại linh đan trên, còn rất nhiều linh đan nghịch thiên khác.Sau khi phân loại và cất sạch linh đan, Hoa Phong lập tức lôi ra Lam Thánh Quả.Lam Thánh Quả là một loại linh quả vô cùng trân quý.Nếu tùy tiện ném ra một quả, đừng nói tứ đại lục, ngay đến Trung đại lục, cũng là một tràng tranh giành thiết huyết máu tanh.Lý ra Hoa Phong đã từng đem thánh quả đi nâng cấp tam sinh, nhưng tam sinh lại khinh thường không để vào mắt.Ba con hàng ăn không ngờ chê bai Lam Thánh Quả, khiến Hoa Phong nghi hoặc không thôi.Thế nhưng khi tìm hiểu đi ra Hoa Phong mới cười khổ một trận.Không gian nội tam sinh chính là không gian đại đạo thiên địa.Chỉ hấp thụ những gì do thiên địa uẩn dục mà thành, tỷ như linh thạch, linh mạch và Thiên Địa nguyên linh khí.Đại đạo thiên địa, khinh thường sử dụng tinh hoa vạn vật, để bồi bổ cho mình, cho nên Lam Thánh Quả dù tốt bằng mấy, trước mặt nội tam sinh liền chẳng là gì.Hoa Phong từ khi tu luyện Thiên Địa quyết, hắn chưa bao giờ dùng đến ngoại vật để tăng tiến tu vi cảnh giới.Ngoại vật ở đây chính là đan dược, đan dược đối với võ giả mà nói, là thứ không thể thiếu trên con đường nghịch thiên.Bọn họ dùng đan dược để tinh lọc chân nguyên, đột phá bình cảnh...vv.Nhưng Hoa Phong thì khác, ngoại trừ từng ăn Ích Cốc đan, cùng Hồi Thần Đan để duy trì tinh thần đúc linh căn, hắn chưa từng dùng đan dược để tu luyện.Bởi vì đan dược với hắn chẳng khác nào kẹo đường, ăn thì ngon nhưng chẳng bổ béo gì.Bằng chứng là hắn dù nuốt trọn Lam Thánh Quả, tu vi cũng không hề tiến triển một chút.Trong khi người khác chỉ cần cắn một miếng, cũng đủ đột phá vài cảnh giới.Nói ra để thấy thân thể Hoa Phong trừ đan dược luyện thể và luyện hồn, liền bài xích tất cả các đan khác.Sỡ dĩ đan dược luyện hồn và luyện thể không bị bài xích, là bởi vì tu vi linh hồn cùng lực lượng thân thể, không phải do Thiên Địa Quyết tạo ra, cho nên không thể bài xích.Thiên Địa Quyết bài xích ngoại vật, do đó không thèm liếc Lam Thánh Quả là điều dễ hiểu.Suy nghĩ một hồi, Hoa Phong không có đem thánh quả tế luyện, hắn dự định để sau này tu luyện thân thể, giúp lực lượng tăng trưởng.Còn về số đan dược khổng lồ, hắn dự định không xài thì đem bán.
Nhất định sẽ thu về rất nhiều linh thạch.- Phải đi rồi!Thu hồi mọi tạp niệm, Hoa Phong dự định rời khỏi.Bất quá hắn không có trở về tông môn mà đi một nơi khác.Trung tâm Tiết Mộc Sâm Lâm, nơi mà hắn cho rằng cực kỳ nghuy hiểm..