Những ngày cuối năm, trong cung truyền ra một thông tin khiến người hồi hợp và chờ mong, đó là hoàng thượng muốn đại phong hậu cung, đối với nhiều phi tần trong cung, cuộc sống vốn buồn tẻ, điều khiến bọn họ mong chờ nhất cũng chỉ có được tăng phân vị mà thôi, đại phong hậu cung tuy không phải là tất cả đều được tấn phong nhưng thông thường những phi tần nào không mắc lỗi hay vi phạm cung quy thì gần như cầm chắc có thể tăng lên một cấp.
Linh Phụng Cung không khí căng thẳng, hoàng hậu nhìn danh sách tấn phong phi tần hoàng thượng cho người đưa đến mà sắc mặt khó coi, làm hoàng hậu, vốn dĩ đã là đứng đầu hậu cung, đại phong cũng không đến phiên nàng, ngược lại những kẻ phía dưới lại càng lúc càng tiến gần đến vị trí của nàng, bảo sao hoàng hậu có thể vui vẻ cho được, nhất là khi nhìn thấy một số cái tên mà nàng không muốn nhìn thấy lại xuất hiện đầu danh sách, tâm trạng của hoàng hậu càng thêm nặng nề.
Tín ma ma đứng một bên, nhất thời không biết phải nói gì để khuyên nhủ hoàng hậu, đột nhiên bà thấy hoàng hậu cầm phượng ấn mạnh mẽ đóng dấu lên danh sách, điều đó nói lên cái gì?! Chính là hoàng hậu không có ý kiến đối với những phi tần được tấn phong kia, thế nhưng rõ ràng một vài người trong đó nếu thật sự được tấn phong đối với hoàng hậu không phải là chuyện tốt.
Không đợi Tín ma ma lên tiếng hỏi, hoàng hậu đã lạnh nhạt nói:
“Bổn cung hiểu ngươi đang định nói gì, đây là danh sách hoàng thượng chỉ định, bổn cung sao có thể phản đối quyết định của hoàng thượng khiến hoàng thượng có ác cảm với bổn cung kia chứ? Tuy nhiên các nàng cũng đừng hòng được thuận lợi như thế.”
Nói đến đây, trong mắt hoàng hậu lộ ra tia sáng lạnh, Tín ma ma lập tức bừng tỉnh đại ngộ, tươi cười hô:
“Hoàng hậu nương nương thật sáng suốt.”
…….
Càn Đức Điện, hoàng thượng đang phê duyệt tấu chương thì Lưu công công cùng Diên ma ma Thọ Khang cung cầu kiến, Diên ma ma đến là truyền lời của Tô thái hậu, mời hoàng thượng đến Thọ Khang Cung một chuyến.
Hoàng thượng bình thản cho Diên ma ma lui về trước, nói hắn sẽ đến thăm thái hậu sau khi phê duyệt xong tấu chương. Đợi khi Diên ma ma lui ra, hoàng thượng đột nhiên nở nụ cười, nụ cười bình thản nhưng cũng cực kỳ lạnh nhạt, đưa mắt nhìn một quyển trục nằm bên góc bàn, ánh mắt của hắn thâm thúy như biển sâu, hoàng hậu vừa đưa lại danh sách tấn phong không lâu, Tô thái hậu lại lập tức muốn tìm hắn, dùng đầu ngón chân nghĩ cũng đoán được nguyên nhân, trong lòng hoàng thượng không biết là tư vị gì.
Đợi khi hoàng thượng đặc chân đến Thọ Khang Cung, Tô thái hậu đã sớm đợi sẵn, tươi cười bảo hoàng thượng ngồi xuống bên cạnh mình, hai người bắt đầu trò chuyện với nhau, bắt đầu là hỏi thăm những chuyện lặc vặc, sau đó Tô thái hậu lại hứng trí nhắc lại chuyện quá khứ, nhắc đến những kỷ niệm tốt đẹp của bà và hoàng thượng, hoàng thượng cười mỉm, gật gù chăm chú lắng nghe, thấy thần sắc hoàng thượng ôn hòa kính cẩn, Tô thái hậu làm như vô tình hỏi:
“Ai gia nghe nói hoàng thượng đã chuẩn bị xong danh sách đại phong, nói cho ai gia nghe một chút.”
Hoàng thượng cười cười, tự nhiên nói:
“Vẫn chiếu theo cung quy thi hành thôi, cũng như những lần trước, phi tần không phạm lỗi hoặc có công đều được cân nhắc.”
“À! Vậy còn phi vị trở lên thì sao? Vẫn như mấy năm trước ban thưởng trọng sao?”
Hoàng thượng cười cười, tự mình nâng ly trà dâng cho thái hậu, bình thản nói:
“Nhi thần lần này muốn làm lớn một phen, năm sau lại đến kỳ tuyển tú, phi tần phân vị cao trong cung lại đơn bạc, như vậy cũng không tốt lắm.”
Tô thái hậu nhấp ngụm trà, cười cười kéo lấy bàn tay hoàng thượng, như thực thương yêu vỗ vỗ mu bàn tay hắn.
“Thật ra ai gia thấy phi vị tính ra cũng vừa đủ, Thuần phi, Vinh phi, Anh phi, còn có Trương phi và Hòa phi, cộng lại đã là năm người, phía trên còn có Đức phi, quý phi và hoàng hậu, cũng không xem là đơn bạc.”
“Thần nhi lên ngôi gần mười năm, đến nay vị trí tứ phi thậm chí chưa từng được lấp đầy, không thể cứ để trống như thế, hậu cung lỏng lẽo ngược lại khiến cho hoàng hậu lao lực không người chia sẻ, tuy hiện tại có quý phi giúp hoàng hậu nhưng gần đây sức khỏe quý phi không tốt, cũng không giúp được nhiều, nhi thần cảm thấy xót cho hoàng hậu và quý phi, theo ý của nhi thần, lần này lựa chọn trong số phi vị nâng lên hai người vào vị trí tứ phi, đợi năm sau tuyển tú cục bộ hậu cung xem như ổn định.”
Tô thái hậu cẩn thận quan sát thần sắc hoàng thượng, dù trong lòng có chút khó chịu nhưng bà cũng không còn cách nào, làm bộ cười nói:
“Vậy hoàng thượng định tấn phong ai nào vào vị trí tứ phi?”
“Chuyện này mẫu hậu cứ yên tâm, nhi thần đều đã suy nghĩ chu toàn, hoàng hậu cũng đã đồng ý thông qua, trong năm phi vị, xét về tư lịch đương nhiên là Vinh phi và Trương phi.”
Tô thái hậu nghe hoàng thượng nhắc đến Trương phi, hơi nhíu mày một chút, nhưng rất nhanh bà che dấu đi, làm như không có gì, chờ hoàng thượng nói tiếp, dù hoàng hậu đã bẩm báo tất cả cho Tô thái hậu nhưng bà vẫn lo hoàng thượng chọn Trương phi vì Trương phi chính là người dưới trướng Triệu gia,hoàng thượng ra vẻ không nhận ra thái hậu bất an, bình thản nói:
“Trương phi tuy có tư lịch lâu năm trong cung nhưng lại không có công mang long tự, chính vì thế lần này trẫm quyết định bỏ qua nàng, Vinh phi tuy có công mang long thai, nhưng trong thời gian qua mắc không ít lỗi, cho nên nàng vẫn nên ngồi ở phi vị thì hơn.”
Tô thái hậu lập tức cảm thấy thoải mái trong lòng, Vinh phi kia ban đầu là người của bà, vừa mang thai liền trở mặt, bà vẫn luôn mang cục tức trong lòng, lúc này nghe hoàng thượng không muốn tấn phong Vinh phi, bà liền cảm thấy hả giận một chút.
Hoàng thượng nhìn thần sắc thái hậu, sau đó lại cười thêm vào.
“Ngược lại Anh phi có công mang long thai, Thừa Anh hầu cùng Liễu gia cũng có nhiều công lao cho triều đình, trẫm thấy đặc nàng vào vị trí Thục Phi là vô cùng phù hợp.”
Hoàng thượng đã nhắc đến Liễu gia, thái hậu cũng không tiện nói gì nữa, thấy vậy hoàng thượng nắm lấy cơ hội liền nói tiếp.
“Còn người thứ hai thì... Sau khi suy nghĩ rất lâu, thần nhi thấy Thuần phi có công nuôi dưỡng Tam hoàng tử lại còn đang mang long thai, công lao của nàng cũng không nhỏ, do đó trẫm quyết định chọn Thuần phi.”
Đối với kết quả hoàng thượng sẽ tăng phân vị cho Lý An Nhiên, Tô thái hậu đã sớm biết từ hoàng hậu, Lý An Nhiên vừa được sủng ái, lại mang long thai đồng thời còn là dưỡng mẫu của Tiêu Bình, được cân nhắc đó là chuyện tất nhiên, Tô thái hậu thở dài một hơi hỏi:
“Như vậy hoàng thượng định tấn phong nàng làm Huệ phi sao?”
“Tĩnh Huệ quý phi mất chưa đến ba năm, tạm thời trẫm không định để ai ngồi vào vị trí đó, vả lại Thuần phi vừa nuôi Tam hoàng tử vừa có long thai, hơn nữa ngoại tổ của nàng là công thần lương đóng dưới thời tiên đế, cửu cửu còn là trọng thần triều đình, so với Anh phi không thể thấp hơn, chính vì thế trẫm quyết định phong nàng làm Hiền phi, đứng đầu tứ phi.”
Tô thái hậu nhíu mày, ra vẻ khuyên nhủ nói:
“Hoàng thượng, ai gia thấy chuyện này có điểm không thích hợp, ngươi xem Đức phi nàng vừa là dưỡng mẫu của đại hoàng tử, lại còn là người cũ trong cung, Thuần phi nhập cung còn chưa được ba năm, để nàng làm Hiền phi, Đức phi sợ rằng trong lòng không phục.”
Nghe thái hậu nói vậy, hoàng thượng làm như không có gì khoát tay.
“Mẫu hậu nghĩ quá nhiều rồi, Đức phi tuy là lão nhân trong cung nhưng lại chưa từng mang được lòng tự, nếu không với tư lịch của nàng, không chỉ Hiền phi, hiện tại có thể đã là quý phi rồi, đáng tiếc nàng không sinh được con, ngồi ở vị trí Hiền Phi càng khiến người ta không phục, hơn nữa Đức phi của trẫm cũng không giống như Lưu phi trước đây, hẹp hòi đố kỵ, nàng đức hạnh hiền lành, nhất định không nảy sinh cái gì không phục.”
Hoàng thượng nói những lời này, Tô thái hậu trong lòng nghẹn lại một hơi, lời hoàng thượng bề ngoài như đang tin tưởng Đức phi nhưng sự thật là hắn đang uy hiếp bà, còn cố tình nhắc đến Lưu phi trước đây, Đức phi là cánh tay đắc lực của hoàng hậu, bà không thể nào cùng hoàng thượng căn thẳng, nếu không biết đâu hắn thật sự dám lấy cớ triệt hạ Đức phi như cách hắn đã làm với Lưu phi trước đây, dù sao đại hoàng tử cũng đã lớn, cùng Đức phi quan hệ cũng không phải rất tốt, hoàng thượng rõ ràng không hề cố kị gì cả.
Tô thái hậu cười gượng một tiếng, đưa ra cố gắng cuối cùng.
“Mà nghĩ lại, Thuần phi vừa mới phong phi được ba tháng, hiện tại bước lên ngôi vị Hiền phi, như vậy không khỏi quá nhanh, hay là đợi khi nàng sinh xong rồi hãy gia phong cũng không muộn.”
Đúng thế, đợi khi sinh xong rồi tấn phong, nhưng nếu như không sinh được, như vậy có tấn phong hay không thì khó nói.
Hoàng thượng làm sao không hiểu dụng ý của Tô thái hậu kia chứ, tuy nhiên hắn vẫn cười như thường, bình thản nói:
“Còn nhớ năm đó mẫu hậu vừa được phong Thục phi, ba ngày sau thì phát hiện mang thai hoàng đệ, phụ hoàng đã lập tức tấn phong mẫu hậu làm quý phi, Thuần phi ngồi ở phi vị ba tháng đã không tính là ít.”
Tô thái hậu nhìn hoàng thượng, ánh mắt không khỏi lộ ra một tia tức giận, nhưng có Diên ma ma ở phía sau kéo góc áo, Tô thái hậu cố gắng kềm chế lửa giận của chính mình, hoàng thượng làm như không nhìn thấy ánh mắt lạnh của Tô thái hậu, tư vị trong lòng không cần phải nói, bị mẹ ruột nhìn với ánh mắt lạnh lùng như thế, có đứa con nào sẽ vui vẻ.
“Hoàng thượng đã nói vậy thì cứ như vậy đi, chỉ có điều Nghi tiệp dư dù sao cũng chỉ là tiệp dư mà thôi, nàng cũng không có mang long thai, không công không lao, sao có thể đột nhiên nhảy liền hai cấp ngồi lên phi vị được cơ chứ? Ngược lại ai gia thấy Lệ sung nghi rất không tệ, nàng là người cũ trong cung, tuy thân thể yếu ớt một chút nhưng với tư lịch của nàng, làm một phi vị cũng là chính đáng.”
“Lệ sung nghi?”
Hoàng thượng hơi nhíu mày, nhưng sau đó hắn gật đầu.
“Mẫu hậu nói phải, nhưng mà…”
Hắn đưa mắt nhìn thái hậu, nụ cười trên mặt hoàng thượng càng sâu, làm như vô tình nhắc tới nói:
“Đúng rồi mẫu hậu, nhi thần vừa gặp Ngũ hoàng đệ, hắn nói đã điều tra ra được kẻ đứng sau mua chuộc Ngô thái y hãm hại Thuần phi, mẫu hậu đoán thử xem, kẻ đó là ai?”
Tô thái hậu nghe mấy lời này, sắc mặt lập tức cứng đờ, quay đầu nhìn vào mắt hoàng thượng. thấy ánh mắt như cười như không của hắn, trong lòng Tô thái hậu lập tức bất an, nhưng ngoài mặt ra vẻ trấn tĩnh nói:
“Nếu hoàng thượng đã biết là ai thì cứ nói ra đi.”
“Ha ha… Mẫu hậu không biết cũng phải, người này cùng mẫu hậu thân cận, mẫu hậu làm sao có thể nghi ngờ nàng ấy.”
Đến lúc này, mồ hôi trên trán Tô thái hậu đã bắt đầu rịn ra, trong lòng thầm khó hiểu, bà đã gọi Ngũ vương gia đến nói chuyện, đã gợi ý cho hắn không được lộ ra chủ mưu là hoàng hậu, Ngũ vương gia cũng đã đồng ý, hoàng thượng làm sao có thể biết?!
Hoàng thượng thấy Tô thái hậu căng thẳng, sâu trong ánh mắt của hắn mà một tia bi phẫn nhưng ngoài mặt lại hết sức bình thản nói:
“Người đó chính là Lệ sung nghi, hiện tại mẫu hậu muốn nhi thần tấn thăng nàng ta làm phi, như vậy có vẻ không phù hợp đâu.”
Tô thái hậu giật thót, bất giác lớn tiếng nói:
“Không thể như vậy?”
Hoàng thượng nhướng mày, ra vẻ mình cũng thật bất ngờ nói:
“Lệ sung nghi cáo bệnh nhiều năm, hiện tại đột nhiên làm ra chuyện này, nhi thần cũng cảm thấy thật bất ngờ.”
Sắc mặt Tô thái hậu âm trầm, lạnh giọng hỏi:
“Hoàng thượng có chứng cứ gì không?”
“Chứng cứ? À đương nhiên là có chứ? Nếu mẫu hậu muốn, đợi vài ngày nhi thần cho người đến Linh Âm Tự mang nhân chứng về.”
Sắc mặt Tô thái hậu trực tiếp biến xanh, kích động đứng bật dậy, hoàng thượng làm như không nhìn thấy, hắn cũng đứng dậy nói: