Đã gần hai tuần trôi qua từ ngày định mệnh đó.

Đức ngồi trên nóc một ngôi nhà gần đó nhìn xuống phía dưới. Những ngày này, xác sống hoạt động ngày càng chậm chạp và dễ bị giết hơn trước.

Cơ thể chúng bị phân hủy, bốc mùi hôi thối, thậm chí có cả dòi bọ nhung nhúc khắp nơi.

Bầu trời vẫn một màu đỏ rực bất kể đêm ngày, nhưng cũng đã nhạt dần.

Những ngày này, hàng ngày Đức đều cầm thanh katana đi thanh lý đám xác sống xung quanh nhà, và tìm kiếm vật tư, bởi vì cường hóa P.S.I, hắn cũng không còn sợ bị lây nhiễm từ xác sống, khu vực này khá vắng vẻ, nhờ con Gorrila thanh toán hết một đám nên không còn nhiều lắm. Đôi khi, Đức cũng phát hiện một số người sống sót, họ chạy vào các tiệm tạp hóa, siêu thị tìm kiếm thức ăn.

Đức cũng dự tính sắp tới về Bình Định, quê thằng Dũng một chuyến để xem bố mẹ nó ra sao. Mặc dù khả năng còn sống sót của hai người không lớn, nhưng hắn cảm giác mình phải đi. Ngoại trừ lúc xử án của Đức, bố mẹ thằng Dũng chạy từ dưới quê lên gặp khóc, cảm ơn hắn sau đó hắn không còn gặp lại nữa. Hai bác đã lớn tuổi, đi lại khó khăn, cũng không biết sử dụng điện thoại, nên lúc mọi chuyện xảy ra Đức cũng không có cách nào báo cho hai người biết được.

Để chuẩn bị cho chuyến đi, mấy ngày này, Đức lần mò qua các gara xe lớn nhỏ, lấy hai chiếc xe bán tải, ba chiếc mô tô phân khối lớn, và đảo qua trạm xăng chuyển về một lượng lớn xăng. Đồng thời, Đức cũng ra dọn dẹp một số xe lớn tắc trên đường để tiện di chuyển. Kho chứa đồ cực kỳ hữu ích cho những hoạt động thế này.

Đức đưa hai chiếc xe bán tải về cho thằng Hiếu độ chế thêm, gắn thêm các khung sắt, nâng cấp lốp xe, sửa sang trong xe cho một chuyến đi dài ngày và nguy hiểm.

Hai điểm giao dịch còn lại, Đức mua một bộ gồm 5 cái máy bộ đàm kích cỡ như khuyên tai, tầm sử dụng khoảng gần một trăm cây số, và một chiếc ống dòm loại tốt, có cả chức năng nhìn đêm, và chức năng quan sát biến nhiệt giao cho bé Lan thường xuyên quan sát tình huống xung quanh nhà, đề phòng biến động.

Đức cũng dần hiểu rõ hơn sức mạnh cường hóa của P.S.I mình đang sở hữu.

Nội thị (Xem xét bên trong cơ thể) là một khả năng đặc biệt mà hắn phát hiện ra khi sử dụng năng lượng từ core rise để kích thích sense. Đức nhắm mắt lại, cảm nhận từng nguồn năng lượng từ bên ngoài đang được hấp thu vào trong cơ thể.

Năng lượng được hấp thu từ môi trường vào trong cơ thể chuyển hóa vào các lõi, ngoài một phần được tích lũy trong lõi, sẽ được chuyển đi tuần hoàn khắp cơ thể.

Năng lượng từ lõi rise giúp gia tăng sức mạnh, tốc độ, khả năng phản ứng, tốc độ hồi phục và nhạy cảm của các giác quan. Cơ thể dần có sự chuyển biến rõ rệt trở nên mạnh mẽ hơn.

Ngoài ra, Đức phát hiện mình có thể điều động năng lượng từ lõi rise tập trung vào một số bộ phận trên cơ thể để tăng cường chức năng của nó. Tập trung vào mắt khiến mắt nhìn xa hơn, rõ hơn, tập trung vào tai có thể khiến Đức nghe được âm thanh cách đó hơn trăm mét.

Tập trung năng lượng vào tay, Đức có thể đánh xuyên qua cả bê tông. Đức gọi nó là “Phá quyền”. Đương nhiên sử dụng nó cũng cực kỳ hao tổn năng lượng, với khả năng hiện tại Đức chỉ đánh được bốn phát phá quyền sẽ hao tổn sạch năng lượng trong lõi rise.

So với tiến triển rất tốt từ lõi rise, thì sau nhiều ngày nghiên cứu thử nghiệm, Đức vẫn không hiểu được cách vận dụng năng lượng từ lõi burst và lõi trance. Chúng chỉ tích lũy năng lượng và tuần hoàn ở đó nhưng không thể vận dụng được.

Sau hai tuần, kiểm tra, nghiên cứu và rèn luyện với sức mạnh mới, Đức đã lên được cấp E theo đo lường của chiếc vòng tay. Những giai đoạn đầu, sức mạnh tăng tiến chỉ thuần dựa vào sự tích lũy và sử dụng năng lượng nên gia tăng khá nhanh chóng, từ lúc bắt đầu cường hóa Đức cũng đã gần tiệm cận cấp E, nên quá trình tích lũy như nước chảy thành sông.

Thở ra một hơi dài, Đức vươn vai đứng dậy. Nhặt thanh kiếm bên hông, Đức tung mình nhảy xuống, chậm rãi bước về nhà.

Đức mở cửa bước vào. Trước sân nhà thằng Hiếu đang loay hoay hàn khung sắt vào cửa trước chiếc xe bán tải.

“Gần xong rồi đó anh hai” Thằng nhóc tháo cái mũ bảo hộ ra cười nói.

“Ừ, vào chuẩn bị ăn tối thôi, hôm nay ăn sang một bữa” Đức vỗ vai nó cười

Đức lấy một phần thịt và cá tươi cùng mấy bó rau trong kho chứa đồ ra đưa cho bé Lan để nấu. Đây là thức ăn hồi đầu tháng Đức tìm được trong siêu thị, chỉ còn khá ít. Đồ cất giữ trong kho chứa đồ trên vòng tay đều được giữ ở trạng thái tĩnh, bảo tồn rất lâu. Một bữa ăn nóng sốt trong thời điểm này là cả một mơ ước của rất nhiều người,.

Xong đâu đấy, Đức thay bộ đồ ám đầy mồ hôi và máu, vào phòng tắm. Từng làn nước mát dội lên người xoa dịu đi cảm giác ngứa ngáy khó chịu và cả mệt mỏi của một ngày dài.

Thời buổi này, ngay cả tắm cũng là một thứ cực kỳ xa xỉ. Nước máy đều đã cúp, số nước này, Đức lấy được từ trong tháp nước của một tòa nhà lớn gần đó, cất giữ trong kho chứa đồ mang về.

Bữa cơm có một món cá kho tộ, một phần thịt xào cà chua, cùng một tô canh mồng tơi. Ba anh em ngồi quây quần với nhau cùng cười nói và ăn cơm. Đức cảm giác thật thoải mái và bình yên. Cho dù không biết trước ngày mai sẽ như thế nào, không biết nhân loại có tiếp tục tồn tại, không biết khó khăn và gian khổ bao nhiêu nhưng chỉ cần mỗi ngày được như thế này, hắn đã thỏa mãn rồi.

Đột nhiên, một tiếng ầm vang lên. Cánh cửa sắt trước cổng nhà bị đạp tung ra. Năm gã thanh niên bước vào, trên tay lăm lăm côn, mã tấu. Một gã trong số đó còn cầm cả súng.

“Ha ha, đại ca thấy không, em đã bảo bên này có đồ ăn mà”

“Tao thấy hình như có cả gái” Cả đám cười lên đầy khả ố.

Do trong kho chứa đồ đã khá chật chội, nên ngoại trừ một phần đồ ăn tươi sống Đức cất bên trong, còn lại đều để cả trong phòng khách căn nhà.

Năm thằng côn đồ nhìn thấy thức ăn bên trong thì sáng mắt lên. Ba thằng lập tức bước về phía trước, trong đó thằng tóc nhuộm vàng be, giơ khẩu súng bên hông lên.

“Tụi tao muốn trưng dụng căn nhà này, bọn mày khôn hồn thì biến ra ngoài” hắn hất hất khẩu súng về phía Đức nói

Đức lạnh lùng đứng dậy, ra hiệu cho hai đứa em lùi về phía sau, bước về phía trước.

“Khoan … hai thằng mày có thể đi, con bé ở lại” Thằng tóc vàng chỉ khẩu súng vào bé Lan nham nhở nói

“Sáng mai tụi tao trả cho” Cả đám phía sau bật cười hô hố

Cả đám còn chưa kịp dứt tiếng cười, Đức đã lập tức động. Đức lách mình qua một bên tay phải bẻ trái tay cầm súng của thằng tóc vàng trước mặt tước lấy khẩu súng, đồng thời tung một cước cực mạnh ngay hạ bộ. Thằng tóc vàng đau đớn gục xuống.

Quẳng khẩu súng về phía sau. Vung tay chặn cổ tay thằng cầm mã tấu phía bên trái đang chém xuống, kéo ngược tay, xoay cái mã tấu đâm vào bụng hắn, sau đó bồi tiếp một cú đá vào cán cái mã tấu. Tên đó đau đớn hét lên té về phía sau.

Nhẹ nhàng lách qua nhát bổ của thằng cầm côn bên phải, Đức xoay người tống một phát cùi chỏ vào thái dương thằng đó. Lúc hắn còn đang choáng váng, Đức đặt hai tay trên đỉnh đầu và cằm của hắn, xoay mạnh, một tiếng crack rợn người vang lên. Tên cầm côn nhanh chóng đổ gục xuống.

Đá tiếp một cước vào thẳng mặt thằng tóc vàng đang quỳ trước mặt, Đức lạnh lùng nhìn về hai thằng phía trước.

Số liệu trên chiếc vòng tay hiển thị.

Ba thằng Đức hạ vừa rồi đều chưa đạt cấp F

Thằng cao lớn, đầu trọc, cởi trần, cầm mã tấu phía bên trái: cấp độ F (thuần rise) 15 điểm

Thằng nhỏ hơn mặc áo jean kaki xanh tay không bên tay phải: cấp độ E (rise, burst +) 30 điểm.

Đúng là để sống sót tới giờ trong thế giới hỗn loạn này, cũng cần có chút bản lĩnh. Hai tên này đều là người tiến hóa được mở khóa giới hạn cơ thể. Nếu tương lai tiếp tục phát triển có thể sẽ trở thành bá chủ một phương. Đáng tiếc là chúng đã làm điều không nên làm, khiêu khích và chọc vào sự tức giận lớn nhất của Đức.

Sau giây phút ngỡ ngàng, hai tên trước mặt vẫn không hề nao núng. Bọn chúng nhìn Đức lạnh lùng.

“Mày chết chắc rồi, thằng khốn” Thằng đầu trọc bên trái hét lên lao tới

Tốc độ và sức mạnh đúng là vượt hơn hẳn người thường, nhưng đối với người đã được cường hóa P.S.I như Đức, cú đấm của hắn vẫn còn chậm chạp chán. Lách nhẹ qua bên trái né cú đấm tới của tên trọc, Đức vận “phá quyền” vào tay phải. Khi tên trọc vừa xoay người sang, Đức tung mạnh cú đấm vào giữa ngực hắn. Tiếng xương sườn nứt gãy vang lên. Tên trọc phun máu văng mạnh vào tường. Đức đuối theo tung bồi một cú đá vào cằm hắn.

Một cảm giác nguy hiểm truyền tới, Đức vội vàng đạp chân vào tường nhảy ngược lại. Một luồng lửa nóng cháy bay qua chỗ Đức vừa đứng. Áo cánh tay phải bốc lửa.

Xé mạnh áo cánh tay phải vứt ra một bên, Đức nhìn thẳng trước mặt. Tên mặc áo kaki xanh cũng đối mặt nhìn lại, hai tay bốc lên ngọn lửa đỏ rực. Burst + Hóa ra là năng lực điều khiển lửa à, Đức thầm nghĩ.

Một luồng lửa nữa phóng tới, Đức nhảy lùi về phía sau để tránh. Ngọn lửa chạm vào thùng thức ăn phực lên nóng rực.

Tên mặc áo kaki tiếp tục vung tay ném qua, hai luồng lửa tiếp tục phóng tới. Đức xoay người đạp mạnh vào chiếc bàn phòng khách vào hướng ngọn lửa, đoạn tung người lao tới, thanh kata xuất hiện trên tay.

Tên mặc áo kaki lách người né qua, tay trái ném ra một quả cầu lửa nữa. Đức vung thanh kiếm chém xuống, cổ tay trái hắn đứt rời, hắn thét lên đau đớn, đồng thời ngọn lửa cũng đánh trúng vào người Đức.

Cố nhịn cảm giác rát bỏng truyền tới, Đức vận “phá quyền” vào tay trái tung mạnh một cú vào chấn thủy tên khốn trước mặt. Hắn văng thẳng ra phía sau đập vào cánh cổng.

Lửa vẫn cháy âm ỉ trên người, Đức khụy xuống, vung tay ném thanh katana ghim hẳn vai gã mặc áo kaki vào cánh cổng.

Hiếu và bé Lan vội vàng lấy nước chạy tới hất vào người Đức. Ngọn lửa dịu xuống. Đức ngồi dậy, bụng trái và trước ngực bỏng rát.

Cố nén đau đớn, Đức tiến tới hai tên còn đang thoi thóp trước mắt chĩa vòng tay vào người chúng.

Thân thể hai tên đó mờ dần trong không khí. Xác nhận giao dịch: điểm đã cộng 45 điểm. Âm thanh dễ nghe từ chiếc vòng tay vang lên.

“Kéo xác bọn nó ra ngoài rồi khóa cửa đi Hiếu, anh lên lầu nghỉ ngơi một lát” Đức quay sang thằng Hiếu còn đang ngơ ngác nói.

Dù biết là hơi tanh máu và tàn nhẫn, nhưng Đức vẫn phải cho Hiếu và bé Lan tiếp xúc sớm với những thứ thế này. Cuộc sống sắp tới sẽ phải đối mặt với rất nhiều máu me và chết chóc, xác sống, thú biến dị, hay những kẻ không còn tính người. Ít ra thì tiếp xúc với những thứ này bây giờ, vẫn còn có Đức bên cạnh để bảo vệ chúng.

Đức bước lên lầu, cởi chiếc áo cháy xém đang mặc, với lấy hộp cứu thương. Bé Lan giành hộp cứu thương từ tay Đức, vẻ mặt xanh mét nhưng vẫn cố trấn tĩnh, thoa thuốc lên người Đức rồi nhẹ nhàng lấy băng gạc quấn lại.

“Học y mấy năm cũng không uổng ha” Đức xoa đầu bé Lan cười nói

“Em đâu còn nhỏ nữa, xoa đầu hoài” Bé Lan dẫu môi

“Haha, ừ được rồi, được rồi, khi nào lấy chồng đi anh không xoa đầu nữa”

“Xí, lo nằm nghỉ đi à” Con bé lè lưỡi, dọn thùng cứu thương rồi đi xuống.

Đức nằm xuống, dồn năng lượng từ lõi rise tập trung vào heal để chữa trị vết thương. Năng lượng tỏa ra, vết bỏng rát trên người cũng từ từ giảm bớt đau đớn. Sau một hồi mệt mỏi, hắn ngủ thiếp đi.

Mọi thứ xung quanh chìm vào tĩnh lặng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play