Sau khi tốt nghiệp, thanh niên “Bắc Phiêu” Trương Quang Chính làm nhân viên đón khách ở khách sạn suốt bốn năm ròng rã. Anh chàng cứ mơ hồ sống qua ngày như vậy, hoàn toàn không theo đuổi khát vọng gì ở cuộc đời. Vậy mà cuộc sống của anh ta lại thay đổi vì thứ gọi là “tình yêu”.
Bắc Phiêu là từ dùng để chỉ những người dân ngoại tỉnh sống tại Bắc Kinh nhưng không có hộ khẩu Bắc Kinh, có thể hiểu là những người “phiêu bạt đến Bắc Kinh”.
Anh thích cô tiếp viên hàng không Trịnh Hữu Ân ở khu nhà đối diện. Để có cơ hội gặp nàng, Trương Quang Chính ngày nào cũng cùng mẹ của Hữu Ân tham gia đội nhảy tập thể trong vườn hoa của khu nhà, sau đó anh trở nên thân thiết với rất nhiều bác gái trong đội nhảy. Dựa vào kinh nghiệm của mình, các bác bày mưu tính kế giúp Trương Quang Chính theo đuổi tình yêu, khiến anh thay đổi thái độ sống tạm bợ không mục đích của mình.
Trịnh Hữu Ân là một cô gái không hiền dịu và có khả năng công kích rất mạnh. Cho rằng Trương Quang Chính tiếp cận với các bác gái là để tiếp thị sản phẩm chăm sóc sức khỏe, lần đầu hẹn hò, cô đã chơi Trương Quang Chính một vố đến nỗi khiến anh bị nhốt trong nhà vệ sinh ở trung tâm mua sắm trong tình trạng chỉ còn độc một chiếc quần lót trên người.
Tuy nhiên, dưới sự cổ vũ của các bác trong đội nhảy tập thể, Trương Quang Chính phát huy ưu điểm của mình “dễ tính đến mức không biết xấu hổ”, sử dụng tất cả lợi thế trong tay, không ngừng tạo ra niềm vui bất ngờ cho Trịnh Hữu Ân. Dưới sự cổ vũ của các bác gái trong đội nhảy tập thể, phẩm chất nhiệt tình và tốt bụng đó của anh cuối cùng cũng khiến Hữu Ân rung động.
Thế nhưng vì sự khác biệt về thu nhập và điều kiện gia đình, Trương Quang Chính đang yêu nồng say lại bắt đầu lo lắng, sinh ra sự lưỡng lự nhất thời. Dưới sự dạy bảo của một bác gái và lời phê phán của Hữu Ân, anh ý thức được điều quan trọng nhất trong cuộc đời mỗi người, xốc lại tinh thần, một lần nữa thức tỉnh.
Nhờ có tinh thần miệt mài học tập, anh giành được cơ hội ra nước ngoài đào tạo, tình yêu của hai người cũng phát triển theo chiều hướng tốt đẹp và vững chãi.
Giới thiệu tác giả:
Bảo Kình Kình, tốt nghiệp khoa Văn học, học viện điện ảnh Bắc Kinh. Nổi tiếng với các tác phẩm “33 ngày thất tình”, “Chờ gió đến”. Năm 2012 cô đạt giải Kim Mã với hạng mục nhà biên kịch xuất sắc nhất, trở thành nhà biên kịch đạt giải Kim Mã trẻ tuổi nhất trong lịch sử. Lời văn sâu sắc chua cay, mạch lạc, rõ ràng, gây cười và có chút gì đó giễu cợt. Tình tiết phát triển hợp lý, được đông đảo độc giả trẻ yêu thích.
Đôi lời người dịch:
Truyện không dài, cốt truyện khá lạ. Có vẻ đi ngược lại với mô típ ngôn tình thường thấy nhưng vẫn thuộc loại ngôn tình. Truyện đặc biệt từ tình huống đến nhân vật, lần đầu tiên thấy các bà mẹ được thăng cấp thành "nữ chính". Nói chung là truyện khá mới mẻ và thực tế, có đoạn hài có đoạn thấm thía, kể về câu chuyện theo đuổi tình yêu của anh chàng nghèo. Chương 1 sẽ được đăng vào một ngày đẹp trời nào đó sắp tới. Các bạn yêu thích có thể theo dõi thử xem sao. Mình đã đọc và rất tin tưởng vào ngòi bút của Bảo Kình Kình. Chào đón các bạn lọt hố ^^