Y như rằng, siêu thị đông dã man, mấy bà mấy cô lượn lờ xung quanh ra vẻ chọn hàng hóa nhưng chỉ cần có loa thông báo có gian hàng sale là như một đám thiêu thân lao vào.
“ Các chiến sĩ nghe rõ, đây không còn là siêu thị bình thường nữa mà là chiến trường. Muốn sống sót ra khỏi đây thì phải nghe theo lệnh của tôi.”
Ba bạn trẻ vừa thấy thảm cảnh giành giật ở gian hàng bánh mỳ vẫn còn sợ hãi, ai mà chẳng đoán được kết quả thê thảm như nào nếu dính phải các mẹ các bà săn sale kia.
“ Thứ nhất, không đứng quá gần các gian hàng, chú ý loa thông báo để xác định khu vực nguy hiểm. Thứ hai, đừng có dại mà gây hấn với các bà bác hung hãn, trong tình trạng hiện tại, cho dù có là bà thím gầy gầy xương xương thì cũng là một tuyển thủ bóng bầu dục xuất sắc đấy.”
“ Rõ.”
“ Okey, chia nhóm thực hiện nhiệm vụ. Hai đứa mày lo thịt, rau củ có vẻ nguy hiểm thì để tao với Thiên Ân lo. Nhớ cẩn thận, sau khi lựa xong đồ gặp nhau ở ở quầy tính tiền.”
“ Nhớ rồi.”
Hai đứa nó nắm tay nhau, nhanh nhẹn chen vào, bị đám đông cuốn đi luôn.
Tôi xòe tay ra trước mắt Thiên Ân.
“Công chúa, cho ta vinh hạnh được bảo vệ nàng chứ?”
Ngay khi tôi tưởng thằng nhãi này sẽ nhăn mày bảo đừng đùa nữa thì thấy hắn e thẹn đặt tay lên tay tôi, mặt quay đi ra vẻ ngại ngùng.