''Lần trước chị đi dự tiệc cũng
mặc như em, các vị lớn tuổi quả thật khen rất nhiều, rồi
chị lại bị bọn trẻ ngang tuổi chê nấy chê để, quả nhiên hai
thế hệ khác biệt có cách nhìn khác biệt, chị thích thì chị theo giới trẻ thôi,hừ em cẩn thận đấy,mặc như em là không
thả thính được đâu.''
''Ha ha '' thì ra mọi lần Thiên Hương
chăm chỉ đi dự tiệc là để câu dẫn, vậy mà giờ chị vẫn ế,
theo tôi nghĩ về nhan sắc của chị cũng là dạng không tầm
thường, có lẽ giờ vẫn ế tất cả là do tính cách mà ra =]]]*
ăn ở có lẽ còn thất đức hơn cả tôi nữa....
Ban đầu cứ nghĩ,bản thân sẽ được
đưa đến một nơi xa hoa nào đó, nào ngờ lại chỉ đến một căn
nhà cũng xa hoa nhưng thật không lộng lẫy như tưởng tượng, đối
với tôi căn nhà ấy thật đẹp, nó không quá to, nhưng lại được
bao bọc bởi một lớp gỗ bóng bẩy, vườn đầy hoa đủ loại cắt
tỉa gọn gàng, nhìn qua thì thật ấm cúng.
Nghĩ bao nhiều tình huống cũng không nghĩ ra nổi, đối tác làm ăn của bác tôi lại là Mẹ Duệ. Ôi
bác ấy thật đẹp....
Tôi nhàn nhã đi vào
Nhìn hắn ngồi thoải mái trên ghế
sofa, mắt hướng về cái màn hình to đùng trước mặt, tôi há
hốc mồm đứng như chờ chồng. Tiếp đó dụi dụi mắt vài lần,
đến khi nàng Ngọc bước ra vui vẻ chào đón
Các vị lớn tuổi đều bật cười, tôi xị mặt ngồi im lặng ăn cơm, cũng may, Cao Vương Đông còn đang
cặm cụi vào ăn nên không hùa theo đám đông, nếu không e là tôi
hết đường lui.
Sau bữa ăn,Cao Vương Đông có tiết lộ cho tôi một bí mật mà chục năm giờ tôi mới biết, tôi liền
gian tà nói lại với hắn
''Này Duệ, có phải hồi trước có
lần tôi ốm,cậu đã rất lo lắng đúng không, cậu còn hôn tôi
rồi nói *truyền bệnh cho tôi, rồi khỏi ốm nhanh đi *, haizz
không ngờ cậ̣u lại thích tôi nhiều như thế ''
Vậy mà hắn lại vô sỉ đáp
'' ý cậu là đang muốn nhắc nhở tôi,số lần hôn nó đang bị lẻ,cậu đang cảm phiền tôi làm cho nó chẵn lên?''
Hừ
Trong khi các vị lớn tuổi đi uống
trà ngoài sân, thanh niên chúng tôi ngồi trong nhà ăn hoa quả
cùng chém gió. Hương tỷ cả bữa ăn liền xị mặt câm như hến,
đoán không nhầm có lẽ bữa tiệc nhỏ này không có ai hợp gu với chị chăng? Thật đang buồn,uổng công cho chị mất cả buổi
chiều làm đẹp, cuối cùng lại đứng ngoài lan can chém gió với bạn qua điện thoại.
Tôi đang ngồi nhấm nháp miếng táo,
Cao Vương Đông ngồi bên cạnh hếch cằm, ý chỉ lấy hộ anh một
miếng, tôi thở dài với tay cầm đến trước mặt, anh cảm kích
nói
''Anh là anh quý em nhất đấy ''
'' hừ thật vậy? Năm nào cũng chỉ
tặng cho em một chiếc cặp nơ khác màu là đã hoàn thành bổn
phận của một người anh rồi ư? Em khinh ''
''Hahaha hồi bé thấy em cứ nhìn cái kẹp tóc nơ của đứa hàng xóm, anh biết là em thích nên mới
tặng đấy chứ ''
''Anh còn biết em là một cô bé rất
gan dạ, thích nghịch rắn, thích chơi những trò mạo hiểm,
thích xem phim ma nữa kìa,anh là anh hiểu em nhất đấy.
''Vâng '' mặt tôi méo lại, là tôi
đấy ư? Có phải chăng là anh đang miêu tả tình địch của tôi
,một kẻ cả đời đối lập song song của tôi?
Còn Ngọc với Mã Gia Triệt không hiểu chuyện nhìn tôi bằng con mắt trầm trồ ngưỡng mộ, xen lẫn ngạc nhiên.
Chỉ có hắn là bật cười
Khi Cao Vương Đông chọn tạm một bộ
phim kinh dị trên chiếc tivi to đùng kia, tôi đột ngột đứng dậy
cáo từ ra về,trước đó mặt còn cắt không còn một giọt máu,
hắn bật cười nhàn nhã bước phía sau tôi. Bực mình quay lại
lườm Cao Thần Duệ,hằn giọng nói