“Thê chủ...” Mặt than định lên tiếng lại bị ta chặn lời.

”Lam Nguyệt phải không, ngươi nói tiếp đi!”

Ta vừa mở lời, nhóm nam nhân liền yên lặng lui xuống.

Mặt than bên cạnh khẽ thở dài. Hắn thở dài cái gì chứ?

Ta nhìn Lam Nguyệt đang quỳ dưới đất nói, “Đứng lên nói chuyện đi!”

Lam Nguyệt giật mình, rõ ràng nghe thấy lại không chịu đứng lên.

Ta nhíu mày, kiên nhẫn lặp lại, “Đứng lên đi!”

Lần này Lam Nguyệt không phản bác, chậm chạp đứng lên. Sau đó ngước đôi mắt hồng hồng nhìn ta nói, “Thê chủ, đại ca quả thật đã làm ngài bị thương...nhưng đó lỗi của Lam Nguyệt!”

Nói đến đây hắn lại không ngăn được nước mắt, “Là do Lam Nguyệt vô phương hầu hạ thê chủ!”

Nói xong lại quỳ xuống, trong mắt ánh lên một tia quyết tiệt, giọng nói cũng trở nên cứng rắn, “Lam Nguyệt nguyện cùng ngài viên phòng!”

Đầu ta “Bang” một tiếng. Hình như ta vừa nghe thấy cái gì đó rất khủng khiếp!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play