Tiếng ai mà quen thế nhỉ? Tuy biết người nói mang nhiều thiện ý
nhưng mà cô có có tính dở hơi là không muốn bị gọi dậy và
lúc bị gọi dậy thì nổi cáu lên... Người kia vẫn kiên trì lay
nhẹ vai cô
” Trời ơi!!! Phiền quá!!! Ai mà rảnh rỗi sinh nông nổi thế???
Không thấy bổn tiểu thư đây đang ngủ sao!?!?!? Biến đi chỗ khác
dùm điiii >0 Yên tĩnh
Im ắng
Cô đành dùng hai tay cố giữ cho mắt mở ra...
Thứ hai chỉ có vampire mới vào được Vam Quốc
Nhưng đi một chặng
đường xa đến vậy, Shiki suýt nữa thì mất mạng... Cô không thể
dễ dàng bỏ qua được!!! Nhất định phải gặp cha của Shiki để
nói chuyện.
Cô cứ tưởng tên Will này sẽ khó dính bẫy... ai ngờ...
” Ui chao ơi!!!!!
Hahahaha tôi biết Shiki quan tâm tôi mà! Với sắc đẹp và sự quyến rũ thuần khiết của William ai nỡ bỏ rơi chứ O v O Tôi sẽ giúp
cô vào trong, đi thôi! “
Ekkkkk! Sao cậu ta có
thể nói những lời buồn nôn thế mà không cắn lưỡi nhỉ!? Tự
nhận một cách quá đáng!!! Cô đành phải chịu đựng, cố giả nai
để hoàn thành mục đích trước mắt:((
Quả nhiên đám lính gác dễ dàng cho cô vào bởi cậu ta bảo cô là em gái O_o
Đang đi trên hành lang
tối tăm không có lấy một chút ánh sáng gây cho cô cảm giác rờn rợn @...@ Tên Will đáng ghét đó lại lặn mất tăm! Hại cô thân
gái mỏng manh bước đến căn phòng của Súp-pờ Vampire... =_=...
Cô lại được tặng thêm lần hú vía nữa: một bàn tay từ đâu che hai mắt cô lại
” Ngạc nhiên chưa!!!! “
Phản xạ có điều kiện
” Bỏ tay ra coi Will! “
Nhưng khi mở hai bàn
tay to lớn, mềm mại đó ra.... thì ngược lại với dự đoán....
trước mắt hiện lên khuôn mặt ỉu xìu của hắn cùng với đó là
sát khí ngùn ngụt, ngất trời.
” SAO-LẠI-LÀ-CÁI-TÊN-ĐÓ!!!!???? “
” À... Em gọi tên anh mà Shiki, chắc...chắc anh nghe nhằm rồi... haha... cùng đi thôi... haha”
Hắn nắm chặt cổ tay cô như muốn bót nát nó @@
” Cấm không được "đánh trống lảng"! Trả lời anh ngay!!! “
” Hic...hic... việc
cũng có gì nghiêm trọng đâu! Nói thì nói chứ!!! Chẳng là em
vào được dinh thự nhà anh nhờ Wil. Cậu ta chạy đi mất khi em
nói anh ở ngoài cổng vào Vam Quốc... Vì em hay bị hù nên cứ
tưởng là tên đáng ghét đó thôi. “
” Ay...ay... Cháu
thẳng tính thật đấy, Violet! Ta thích điều đó, haha. Thế ta
cũng đi vào vấn đề chính! Ta sẽ không dễ dàng đồng ý cho hai
được trừ khi cháu chịu giúp ta hoàn thành một chuyện. “
” Vậy cháu nói
thẳng! Cháu sẽ đồng ý nhưng nếu khi mọi việc thành công bác
dám lật lọng... thì dù có là bố của Shiki đi chăng nữa cháu
cũng không nương tay. Thỏa thuận đã thiết lập! Mai cháu lại đến để bàn bạc. Xin tạm biệt, cháu đi trước! “
” Kh...không phải vậy đâu! Vì nếu em nghe ý kiến của anh.... Chắc chắn anh sẽ cản em cho coi... “
” Đương nhiên rồi!!!!!
Chuyện đó khỏi nói cũng biết!!! Trời ạ!!! Em có suy nghĩ về
hậu quả khi đồng ý với ông ta chưa hả??? “
” E...em hức...hức...
chẳng phải anh đã đồng ý cho em thuyết phục bố anh chấp nhận
cho chúng ta rồi hay sao? Dù đề nghị của ông ấy có vô lý đến
mức nào, có khó khăn đến đâu đi nữa,... em vẫn tình nguyện
thuận theo!!! Anh hãy nghĩ nó là một thử thách tình yêu... và
làm ơn tin tưởng em một chút đi! Hức...hức... em... em không muốn giao anh cho bất cứ ai hết!!!!!!! Trước sau gì bố anh cũng sẽ
buộc anh phải kết hôn với một tiểu thư Vampire của một gia tộc
cao quý nào đó... Lúc đó... lúc đó... em sẽ chết mất....
anh... có chịu hiểu không chứ!?.... “
Chân cô nhũn ra...
chẳng còn đủ sức để trụ vững nữa... Cô ngã khuỵu xuống... hai tay chống gắng gượng ngồi trên mặt đất. Ánh mắt trở nên vô
hồn
” Chẳ...chẳng phải
anh hiểu rất rõ hoàn cảnh của em sao? Tám tuổi... tận mắt
chứng kiến cảnh cha mẹ bị giết một cách tàn nhẫn. Dì ruột
thì ở tận Paris. Anh trai cũng bỏ đi...để
Hắn quỳ xuống đất... Dùng tất cả sức lực ôm cô lại... như sợ hãi nếu thả lỏng tay ra cô sẽ tan biến không chút dấu vết... để lại hắn cô đơn một
mình.
” Anh xin lỗi vì đã
to tiếng với em. Em cũng biết là vì anh lo lắng cho em thôi mà!
Đừng lo!!! Anh đã nói rồi... Anh mãi mãi... mãi mãi yêu em! Anh
luôn luôn tin tưởng em... a...anh yêu em nhiều! “
” Hức...hức... e...em cũng yêu anh rất rất nhiều!!! “
Cô và hắn ôm chặt lấy nhau. Thời gian như ngưng đọng lại để cho họ yêu thương...
*** • *** • ***
Tình yêu không phải thứ hoa quả luôn cho ta hương vị ngọt ngào...
Trong vị ngọt đó ẩn chứa sự đắng cay mà ai khi đã yêu cũng
phải nếm trải!
Tình yêu cũng chẳng phải là con đường trải đầy hoa hồng, êm dịu như ta mong ước!
Hoa hồng tuy đẹp nhưng đầy gai... đó là đều người yêu hoa phải chấp nhận. Không thể cắt hết gai nhọn của nó... bởi vì như thế hoa hồng sẽ chẳng còn là hoa
hồng nữa...
P/s: Au dồn tâm huyết
của mình để hoàn thành chap này trọn vẹn nhất! Vì bận rộn
nên thời gian up chap lâu hơi so với dự kiến mong Zen_chan thông
cảm:3