Bạn cũng sẽ thích Cô Nghĩ Mèo Thắng Được Cáo Chắc? [Ngưn... Bởi Kaze_Kitsune 18.2K 1.1K Qúa trẻ con. Nhưng... rất quyến rũ! - Kio Bởi KioKiki 9.3K 338 Cô gái xấu xí mà anh khinh thường đã không c... Bởi TrmBarca 53.2K 2.6K Sẽ Chẳng Là Ai Khác Ngoài Em Bởi HanBachBang 7.6K 464 TÔI LÀ VAMPIRE! SAO, CÒN YÊU KHÔNG? Bởi kayoj-chan 5.4K 298 Cô Hầu Đáng Ghét Kia! Cô Là Của Tôi Bởi Angel_Sun 12.1K 688 “ Này Violet! “
” Vâng, có chuyện gì không ạ? “
” Anh... buồn nên mới uống... thôi “
”... Em biết mà... một phần đã thể hiện trong lời bài hát rồi. “
” Ừ... “
Hắn thở dài một tiếng. Tâm trạng tuy đã tốt hơn nhưng vẫn còn chút khó thở, bực bội.
” Shiki này, chúng ta cùng uống rượu đi! Tâm trạng cứ u uất thế này thật khó chịu!!! “
” Ừ! Để xem em mời anh loại rượu nào!? “
Cô cười, cùng hắn đi
vào phòng ăn. Hắn nhanh nhẹn lấy một đĩa trái cây tươi tỉa đẹp mắt cũng với một ít đá. Cô đi lấy loại rượu mà mình thích
nhất, nói đúng hơn là chỉ để ngắm thôi (Bởi vì trai nên mới
hào phóng lấy ra uống:P) Cô đi ra, hai tay để đằng sau lưng,
cười gian
” Lạ nhé! Sao em không vào kho rượu mà chạy đến phòng ngủ làm gì? “
” Hehe loại rượu này đặc biệt quý giá với em à nha... nên phải đặt ở phòng ngủ... “
” Rồi rồi, ngồi đối diện anh đi. Tên của loại rượu là gì? “
” Ờ...ah... người
thường và quỷ... ngoài ra loại đạn đặc biệt em dùng còn có
thể gây mê với vampire nữa! Em còn cẩn thận mang thêm hai chiếc
dao cầm tay nữa. “
” Ừ, thế tốt rồi!
Anh sẽ làm bao cát để tụi nó bắn. Còn em quan sát kĩ, xác
định chỗ ẩn nấp và bắn chúng nhé!? “
Cô từ chối
” Không thể “
” Sao lại không!? “
” Chúng ta sắp đến
Vam Quốc rồi, chắc chắn là có kẻ muốn ám sát anh để ngăn
chặn dự định của chúng ta. Chẳng phải anh nói là Vampire cũng
có thể bị giết sao!? Vậy không loại trừ khả năng lũ phục kích kia cũng là Vampire và chúng biết được cách ám sát anh. Nên
tốt nhất anh phải án binh bất động! Để em lo liệu bọn này!!! “
” Không thể!!! Em là phụ nữ sao có thể đấu với nhiều tay súng đầy kinh nghiệm như vậy được!? “
Cô mỉm cười, một nụ cười toả nắng, xinh đẹp.
” Anh cứ ở đây, ngoan
nhé... Em sẽ xử đẹp bọn chúng! Cứ tin tưởng, kinh nghiệm chiến đấu 8 năm nay với lại em không phải loại dễ thất bại đâu a! “
Nói rồi cô phóng ra
ngoài xe nhanh như cắt. Tuy khẩu khí ngất trời nhưng chưa bao giờ cô lâm vào tình thế bất lợi như vậy!????
Số lượng địch bao
nhiêu chẳng rõ? Vũ khí chúng sử dụng có thể sát thương người
thường không cũng chả biết? Địa hình chiến đấu quá bất lợi
với cô và dễ dàng với chúng! Ngoài ra, cô còn phải luôn canh
chừng để chúng không có cơ hội làm hại Shiki,...bla....bla...
Grrrrrrr!!!!!! Điên cái đầu quá!!!!!!!!!!!
Nhưng dù khó khăn đến mấy cô vẫn phải bảo vệ tình yêu của đời mình. Từ giờ đến
lúc tiến đến dinh thự nhà Fullynia cô chưa thể chết à. “ Được
rồi! được rồi! Chị đây sẽ chơi với lũ lính đánh thuê nghiệp dư chúng bây đến cùng!!! Để xem ai mới là kẻ bại trận >_ Cô lẻn
vào một bụi cây, tranh thủ nạp đạn cho súng và dùng ống nhòm
để quan sát động tĩnh từ nhiều phía. Kể ra cô cũng chẳng xui
xẻo đến mức phải tìm kiếm trong cây và cây ( Au: ý là xung
quanh cây cối không rậm rạp như ở vùng rừng núi)
Tuy hơi lo lắng về đề nghị nhỏ của hắn nhưng cũng chỉ có kế đó mới dụ được bọn
đáng chết kia. Cô phất tay ra hiệu, hắn liền ngồi vào vị trí
và lái xe đi (một đoạn nhỏ). Không ngoài dự đoán, tiếng súng
lại vang lên.
Nhưng một điều mà ít người biết được chính vì cô cũng là một sát thủ giết người
không ghê tay, đương nhiên cô chỉ giết những kẻ xấu xa, độc ác.
Có điều, nói gì thì cũng chẳng thể phủ nhận việc bàn tay cô
nhuộm máu, dù có là người quen đi nữa thì cô cũng không nương
tay. Hành động nhanh gọn, khuôn mặt chẳng có chút cảm xúc nào, cô như tuyết như băng lạnh lùng, tàn độc mà quyến rũ. Không
thể ngờ nổi khi ở quên hắn cô lại hiền lành, dịu dàng đến
thế...
Vạch ra kế hoạch chi
tiết có điều cuộc đời chưa nói trước được chữ “ ngờ “. Không
thể tin được mọi chuyện ở phía trước sẽ diễn ra như thế nào?
*
* *
Cô di chuyển, lướt qua những bóng cây cao tựa như một làn gió. Đứng sau tảng đá, cô
thở một hơi thật sâu rồi từ từ tiến đến chỗ hai tay súng bắn
tỉa. Lý do không thể dùng súng bắn hai tên kia? Rất đơn giản!
Nếu cô dùng súng sẽ làm tên còn lại phát hiện ra. Chỉ có thể sử dụng hai chiếc dao cầm tay để nhanh gọn kết liễu. Trường
hợp xấu nhất: chúng là Vampire thì cô đã có cách đối phó
thích hợp. Đó chính là bôi một loại thuốc độc đặc biệt lên
lưỡi dao, loại độc dược này có tác dụng gây mê cực lớn với
Vampire (nếu là loài khác thì đã die lâu rồi).
Trong mấy giây ngắn
ngủi, cô xuất hiện từ đằng sau dùng hai chiếc dao nhắm vào
phần cổ tạo thành một vết cắt gọn gàng nhưng rất sâu. Máu
tươi phun ra lênh láng.
Thở phào nhẹ nhỏm,
cô đặt ngón trỏ và ngón giữa lên cổ hai tay súng bắn tỉa kia
để kiểm tra mạch. Co...còn sống!? Chúng là Vampire!!!....
hic...hic... không xong... Lập tức quay lưng lại, tên còn lại đang
cầm thanh mã tấu nhắm chém cô!? Nguy rồi!!! Không né kịp....
Cô đặt hắn nằm
xuống, chạy đến chỗ tên kia trong tích tắc. Chỉ dùng dao đâm
vào cánh tay, mục đích là để làm tê liệt hoạt động nhưng vẫn
không làm đối thủ hôn mê.
Tên sát thỉ ngã xuống, cô lấy chân đạp lên người và nói
” Cho dù ngươi có
chết ngàn vạn lần cũng chẳng thể làm ta bớt phẫn nộ! NÓI!!!
ra tên chủ nhân của ngươi NGAY!!! “
Sát thủ xanh mặt. Y chưa từng thấy một ai có sát khí đáng sợ đến thế!
Thấy y vẫn chưa mở miệng khai ra, cô chẳng chút thương xót mà dùng chân đạp lên cơ thể gần như bất động kia.
Y bị đạp đến độ thổ huyết, máu từ miệng liên tục phun ra.
Ánh mắt ngập tràn thù hận ấy vẫn nhìn chăm chăm vào y không chớp mắt
” Là.....
Fullynia_sama..... và..... Ivan_sama.... ra lệnh cho tôi giết cô...
đáng nhẽ ra không được đụng đến Shiki_sama.... nhưng... “
Cô ngẩng người một
hồi. “ Fullynia_sama ư!? Là ai? Mà khoang Shiki mang họ Fullynia!
Vậy chẳng lẽ là cha hắn??? Còn cái tên Ivan gì gì đó.... là
kẻ nào? “. Sau khi suy ngẫm thật kĩ, cô nói
” Nếu muốn sống thì dẫn ta gặp hai kẻ đó. Còn nếu vẫn muốn chống cự... TA-LẬP-TỨC-BĂM-NGƯƠI-THÀNH-TRĂM-MẢNH! “
Y sợ hãi tột độ: “
Cô... ta còn đáng sợ hơn cả Fullynia_sama! Thật sự có phải là
người không vậy!? “. Y tuy là một sát thủ chuyên nghiệp cũng
một mực muốn toàn ý phục tùng chủ nhân.... Nhưng mà hôm nay
lại gặp phải cô_Violet Abertora, y buộc phải nghe theo. Thứ độc
dược đó có gì bất bình thường! Nếu phỏng đoán không nhầm thì ngoài tác dụng làm tê liệt vận động mà còn làm tê liệt luôn
ý thức. Lần này thì y thực sự bất lực thật rồi!
Cô trói y lại như gói bánh chưng rồi ném vào ghế phó lái. Còn về phần hắn thì cô
cố gắng nhẹ tay hết sức có thể, dùng hộp dụng cụ y tế băng
bó lại vết thương để cầm máu. Rồi cho hắn uống vài viên thuốc giảm đau và sử dụng một lượng lớn máu sinh học mong sao bù
đắp lại một phần máu đã mất. Sau đó đặt hắn nắm ngửa ở dãy ghế sau, lấy balô chặn ở trước giúp hắn không bị lăn xuống khi xe đi qua chỗ gập ghềnh.
Còn một
quãng đường khá xa nữa mới đến nơi mà trời đã tối mịt, cô
đành cho xe dừng lại tại một căn biệt thự bỏ hoang. Dọn dẹp
lại trông cũng khá ổn, có thể ở qua đêm. Cô nhốt y vào một căn phòng ngủ và đưa hắn đến một căn phòng đẹp nhất trong tòa
biệt thự.
Đó cũng là phòng
ngủ nhưng có cửa sổ bắng kính rất lớn thông ra quang cảnh của
khu vườn trước. Quan trọng hơn hôm nay là ngày trăng tròn nên khi
mở cửa ra ánh trăng bàn bạc chiếu rọi vào bên trong. Thơ mộng!
Chiếc giường nhỏ nhắn đặt gần cửa sổ mang lại không khí trầm
ấm. Hắn nằm trên giường, vẫn im ắng không cử động, không nói
chuyện, cũng chẳng mở mắt ra nhìn cô...
Lấy hai bàn tay nắm
lấy cánh tay lạnh buốt kia, cô nằm úp người đầu tựa nhẹ vào
bên cạnh cánh tay hắn. Nước mắt lại rơi xuống
” Làm...ơn... h...hãy
tỉnh lại... em cần có anh...hức...hức... Anh là kẻ xấu xa không chịu giữ lời!... Anh... đã từng hứa sẽ yêu em mãi mãi cơ
mà!?... “
Ánh mắt cô lại phủ lên một tầng lạnh lùng, đơn côi
” Phải chi... lúc
nhập học em chẳng hậu đậu đi muộn rồi nhờ anh giúp trèo tường vào trong... phải chi... trái tim em không rung động bởi anh, mãi vẫn chẳng biết tình yêu là gì? và làm ngơ trước anh... phải
chi... em chả ích kỷ muốn giữ anh bên mình...Chắc có lẽ anh
đã không lâm vào tình cảnh bi đát như vậy... và... em cũng...
cũng không phải đau đớn, sống chẳng bằng chết như bây giờ....
hức...hức “
Người kia vẫn như vậy, vẫn là khoảng không im lặng có mình cô
” Anh nhớ khu vườn sau dinh thự mà em vẫn luôn thích đến lúc vui cũng buồn không? Từ
khi yêu anh... em đã có một ý nghĩ kì lạ rằng... khi hai ta
chết đi sẽ cùng được chôn cất dưới gốc cây Anh Đào... Máu
huyết của ta hòa lẫn vào nhau làm hoa Anh Đào có màu đỏ hồng
tuyệt đẹp... Và cây Anh Đào ấy sống mãi... sống mãi... tượng
trưng cho tình yêu của em và anh... Nghe thật lạ nhưng cũng lãng
mạn, ý nghĩa phải không ạ? Nếu...chỉ là nếu như thôi! Nếu anh
ra đi bây giờ, e..em sẽ theo anh! Thiên đường cũng được, địa ngục cũng chẳng sao!? Chỉ cần được ở bên cạnh anh từng phút từng
giây, em đã mãn nguyện lắm rồi! Đời này của em không đáng tiếc bởi vì có được tình yêu của anh... Em yêu anh... nhiều lắm! “
Cô ngồi dậy, áp đôi bàn tay còn ấm của mình lên mặt hắn
” Ay da...
hức...hức... sao da anh lạnh thế này!? Tuy người ta nói Vampire
có làn da lạnh như nước đá nhưng với em làn da anh thật ấm áp! Lúc anh ôm em, sưởi ấm cho em.... em rất hạnh phúc!!!... Bây giờ hãy để em sưởi ấm cho anh...nhé?... “
Nếu từ cửa cổ nhìn
vào, người ta sẽ nhìn thấy hình ảnh một cô gái trẻ với vóc
dáng gầy yếu, gương mặt mệt mỏi đang ngồi cạnh một mỹ nam nắm ngủ yên bình... và nghe thấy tiếng khóc thê lương của cô
” Phụt... khụ...
phụ... “ Hắn nôn ra máu... Mặc dù máu từ miệng phun ra liên tục và ho khan không ngừng nhưng hắn chẳng có dấu hiệu tỉnh lại... có lẽ vẫn còn hôn mê...