*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit: Nhạn.
Không phải chỉ là nhịn thôi ư, có gì ghê gớm đâu, nàng cũng không phải là không có nhẫn nại, năm đó lão bất tử kia thay đổi biến pháp đối phó nàng, ban đầu Tề Hanh trái một bên phải một bên thu người thông phòng, Ninh phu nhân nàng cũng nhịn, hôm nay chỉ là nhịn một lúc mà thôi, có việc gì ghê gớm đâu! Một ngày nào đó, nàng sẽ giẫm lão bất tử kia cùng kẻ tiện nhân dưới chân, cho các nàng trọn đời cũng không xoay người được!
Lại nghỉ ngơi hai ngày, thân thể Chu Quân Uyển cũng tốt hơn lên nhiều, chẳng qua là khi có người khác bên cạnh, nàng vẫn làm một bộ dạng tinh thần uể oải, chỉ có thể nằm trên giường nghỉ ngơi là được.
Văn mụ mụ cũng đã chuẩn bị thoả đáng nhang cùng giấy mã cho ngày tế điện, chỉ đợi đến nửa đêm tránh thoát tai mắt của mọi người, cùng Chu Quân Uyển đi đến rừng trúc góc Đông Bắc của Hầu phủ.
Cả một ngày, cảm xúc của chủ tớ hai người các nàng lên xuống thấp thỏm, nhất là Chu Quân Uyển, từ lúc sáng sớm tỉnh dậy cũng chưa từng cười một lần, lời nói cũng cực ít, nếu không phải là chuyện gấp gáp thì tuyệt đối không mở miệng, khiến cho đám người hầu hạ tới cũng có chút lo sợ, không hiểu là ai hầu hạ không cẩn thận chọc nàng giận, ra vào lại càng rón rén cẩn thận hơn so với thường ngày.
Khó khăn chịu đựng cho đến nửa đêm, vẻ mặt của Chu Quân Uyển cũng hoà hoãn rất nhiều, trong mấy ngày vừa qua đây là lần đầu nàng cùng đám nha hoàn nói chuyện cười, lại sai Văn mụ mụ lấy mấy thứ điểm tâm tinh thế ban ngày Chu Thái phu nhân thưởng mang tới cho mọi người ăn.
Mấy ngày liên tiếp đám nha hoàn đều run run rẩy rẩy, không biết lúc nào thì Chu Quân Uyển xử lý các nàng, bỗng nhiên thấy nàng có vẻ mặt ôn hoà, nhịn không được có mấy phần thụ sủng nhược kinh, huống chi những thứ điểm tâm tinh xảo kia trong ngày thường bọn nha hoàn bọn bọ không được ăn, vội vàng rối rít cảm tạ ân của Chu Quân Uyển, chia điểm tâm kia ra ăn.
Sau khi ăn xong điểm tâm, Chu Quân Uyển vừa cười nói: “Mấy ngày liên tiếp mọi người đều cực khổ hầu hạ ta rồi, hôm nay ta thấy thân thể thoải mái không ít, tất cả mọi người mau chóng trở về phòng nghỉ ngơi sớm đi, sáng mai lại tới hầu hạ ta, chỉ chừa lại Văn mụ mụ cùng Cẩm Tú hầu hạ là được rồi.”
Đám nha hoàn còn muốn lấy lòng, vội cười nói: “Có thể hầu hạ cho Chu nhị thiếu phu nhân, chính là phúc khí của đám nô tỳ, tại sao lại nói đến khổ cực chứ? Chu nhị thiếu phu nhân nói quá lời rồi. Ngược lại là Văn mụ mụ cùng Cẩm Tú tỷ tỷ mấy ngày liên tiếp mới thật là vất vả, không bằng tối nay cứ để cho đám nô tỳ hầu hạ Chu nhị thiếu phu nhân, để Văn mụ mụ cùng Cẩm Tú tỷ tỷ sớm đi về phòng nghỉ ngơi?”
Vân Cẩm cũng cười làm lành: “Nô tỳ cũng có mấy ngày không ngủ trên tấm đệm dưới chân giường Chu nhị thiếu phu nhân rồi, cũng rất nhớ, không biết Chu nhị thiếu phu nhân có thể thưởng cho nô tỳ cái phúc khí trực đêm cho ngài?”
Cái kẻ Vân Cẩm, ngược lại thật sự là kẻ có thể co được giãn được..... Chỉ tiếc hôm nay Chu Quân Uyển không có tâm tình vòng vo với nhạn nàng ta, vì vậy không lạnh không nguội nói: “Không cần, ta vẫn là có thói quen để Văn d/d/le/quy/d10nmụ mụ cùng Cẩm
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT