Khương Thịnh không để ý tới sự sợ hãi trong ánh mắt bọn họ, hắn đang mừng rỡ đánh giá súng bắn tỉa trong tay.
"Giống hệt mấy khẩu dùng ở bãi bắn bia. À, nếu súng đã có rồi, ngày mai dứt khoát đi ra ngoài thử súng vậy, chỉ cần không rời xa căn cứ, chắc là sẽ không có nguy hiểm quá lớn."
Khương Thịnh âm thầm hạ quyết định.
Trong hai vali, cái nhỏ hơn là súng lục, súng lục thì không cần mình tự lắp ráp, chỉ cần kiểm tra băng đạn đồng thời lắp đạn vào là có thể sử dụng.
Súng bắn tỉa lại cần mình tự lắp ráp, Khương Thịnh đã học được ở bãi bắn bia, cũng không biết có phải là do trở thành tiến hóa giả hay không, mà khả năng ghi nhớ cùng năng lực học tập của hắn hình như mạnh hơn trước đây rất nhiều.
Mặc dù còn không phải rất nhuần nhuyễn, nhưng lắp ráp súng bắn tỉa lại hoàn toàn không thành vấn đề.
Lắp ráp xong súng bắn tỉa, để vào một viên đạn, Khương Thịnh thử dùng ống nhắm nhắm vào cửa, có điều lập tức lại lắc đầu.
"Ống nhắm này đối với mình mà nói có cũng được mà không có cũng được."
Thị lực Khương Thịnh đã từng được cường hóa, lúc trước ở bãi bắn bia khoảng cách năm trăm mét mà hắn còn có thể bách phát bách trúng, khi đó hắn căn bản không dùng ống nhắm.
Có điều khoảng cách xa hơn một chút, có thể sẽ cần ống nhắm, bởi vì tầm sát thương của khẩu súng bắn tỉa này là một nghìn mét, bây giờ thị lực Khương Thịnh cũng chỉ có tác dụng với khoảng cách năm trăm đến sáu trăm mét.
Khương Thịnh quá chăm chú, vẫn chưa phát hiện lúc hắn thử súng nhắm vào cửa, mấy người Vương Ngưu đều run sợ trong lòng, không dám thở mạnh, rất sợ làm hắn không vui vẻ rồi bắn bọn họ một phát.
Lấy đạn ra, cẩn thận đặt hai khẩu súng vào vali, Khương Thịnh lại mở Internet ra, tìm kiếm xem khi ra ngoài săn bắn cần chuẩn bị những thứ gì.
"Tiến hóa giả bởi vì phải chém giết gần người với quái vật, cho nên còn phải mua quần áo phòng hộ."
Khương Thịnh vội vàng lại tiến vào trang web thương mại tìm mua quần áo phòng hộ, nhưng kinh ngạc phát hiện, một bộ quần áo phòng hộ có thể chống lại công kích của quái vật, ít nhất cần mười vạn điểm cống hiến.
"Sao lại đắt như vậy?"
Khương Thịnh giật mình.
Xem phần thuyết minh hắn mới biết, hóa ra quái vật trên tinh cầu này, ngoại trừ một ít quái vật công kích hơi yếu thường sinh sống theo bầy đàn, thì đa số quái vật đều có thể sánh ngang với tiến hóa giả cấp một hậu kỳ.
Rất nhiều quái vật lại có sức mạnh hơn một nghìn cân, phi thường kinh người, quần áo phòng hộ bình thường căn bản không có tác dụng, nhất định phải đặc chế mới được.
Mười vạn điểm cống hiến vẫn là bình thường nhất, còn có những bộ càng đắt hơn.
"Thôi, ngày mai mình thử súng ở ngay cạnh khu căn cứ thôi, không đi xa, cũng không chém giết gần người với quái vật, nên chưa cần dùng đến quần áo phòng hộ."
Khương Thịnh dự định chờ sau này có đủ điểm cống hiến thì lại mua.
Sau đó hắn lại tiến vào diễn đàn, kiểm tra các loại quái vật thông thường trên tinh cầu này.
Quái vật thông thường chủ yếu là quái vật cấp một đến cấp ba, cấp một nhiều nhất.
Cấp bậc của quái vật là dựa theo năng lượng sinh mệnh trong cơ thể tiến hóa giả mà tính toán, ngoại trừ bản thân quái vật có một ít ưu thế đặc thù, thì năng lượng sinh mệnh trong cơ thể quái vật cùng cấp bậc cũng không khác mấy tiến hóa giả.
Sau đó Khương Thịnh còn phát hiện một trong ít bài đăng có giới thiệu, lợi dụng phân phối của thi thể quái vật.
Giáp xác hoặc sừng nhọn, móng vuốt các loại của một ít quái vật, bình thường sẽ dùng để luyện chế vũ khí của tiến hóa giả.
Máu thịt của quái vật không độc có thể coi như thịt để ăn, còn máu thịt của loại có độc gần như đều dùng cho việc làm thí nghiệm, hoặc dùng cho chiết xuất năng lượng sinh mệnh.
Loại năng lượng sinh mệnh được lấy ra này không thể dùng cho tiến hóa giả nâng cao thực lực, nhưng cũng có thể làm cho tiến hóa giả khôi phục sức mạnh bị tiêu hao nhanh chóng sau khi uống vào.
Nói cách khác, máu của những quái vật mang về kia gần như đều đưa vào phòng thí nghiệm, gần như không được đem bán.
Khương Thịnh bỗng nhiên tỉnh ngộ.
Sau khi tìm hiểu một lần những thứ cần hiểu biết, Khương Thịnh liền tắm rửa sạch sẽ chuẩn bị đi ngủ.
Có điều ngay khi Khương Thịnh buồn ngủ, bộ đàm thu được một tín nhắn gửi cho tất cả mọi người:
Tất cả những người mới bình thường, sáng sớm ngày mai nghe được hiệu lệnh tập hợp, lập tức đến quảng trường huấn luyện tập hợp, tiến hóa giả tự do hoạt động.
"Tiến hóa giả tự do hoạt động? Nói cách khác tiến hóa giả không cần tham dự quân huấn? Như vậy rất tốt!"
Khương Thịnh thoả mãn nở nụ cười.
......
Ngày hôm sau trời còn chưa sáng, hiệu lệnh tập hợp liền vang vọng toàn bộ khu căn cứ của Liên Bang.
- Dậy đi dậy đi...
- Ngày hôm nay có lẽ phải huấn luyện rồi, đừng có đến muộn...
Ký túc xá, một đám người bị đánh thức, vội vàng rời giường, mặc vào quân trang, hưng phấn mà lại thấp thỏm cùng nhau rời khỏi ký túc xá.
Vương Ngưu cũng bị đánh thức, lúc này hắn phát hiện Khương Thịnh vẫn đang ngủ, cười lạnh nói:
- Nằm mơ giữa ban ngày, còn không đi tập hợp, chẳng lẽ muốn các trưởng quan tự mình đến mời mày?
Khương Thịnh mở mắt ra, lạnh lùng liếc mắt nhìn Vương Ngưu, sau đó tiếp tục ngủ, trời còn chưa sáng, hắn muốn ngủ thêm chút nữa.
Vương Ngưu thấy Khương Thịnh không để ý tới, đang muốn tiếp tục mở miệng, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, vẻ mặt biến sắc:
- Lẽ nào mày cũng là tiến hóa giả?
Khương Thịnh không hề trả lời.
Không trả lời thì tương đương với chấp nhận, hơn nữa Khương Thịnh không đi tập hợp, liên tưởng đến tin nhắn nhận được tối hôm qua, Vương Ngưu rốt cuộc hiểu rõ.
- Mẹ kiếp, mày dĩ nhiên cũng là tiến hóa giả, làm sao có thể?
Vương Ngưu có chút khó có thể tiếp thu, hắn vốn cho rằng trong cái túc xá này chỉ có một tiến hóa giả là hắn, hiện tại lại phát hiện Khương Thịnh - người mà hắn vẫn xem thường, dĩ nhiên cũng là tiến hóa giả.
Khó trách ngày hôm qua Khương Thịnh dám đối phó với hắn, hóa ra Khương Thịnh cũng là tiến hóa giả, trong nháy mắt Vương Ngưu hiểu ra tất cả mọi thứ.
Đồng thời hắn cũng rõ ràng tại sao tối hôm qua Khương Thịnh lại mua súng.
"Không được, mình cũng cần mua một khẩu súng tốt!"
Vương Ngưu không cam lòng lạc hậu vội vàng mở bộ đàm ra, tiến vào trang web thương mại.
Rất nhanh, hắn đã nhìn trúng một khẩu súng tốt: súng bắn pháo!
Nhưng mà loại súng bắn pháo này đồng thời có thể bắn ra mười viên đạn, vũ khí nóng khủng bố một giây năm mươi phát, giá cả rất đắt, là mười vạn điểm cống hiến, hắn căn bản không mua nổi.
Uy lực của súng bắn pháo rất lớn, mặc dù là quái vật cấp ba đều có thể uy hiếp được, nhưng mà tiêu hao cũng lớn không kém, đạn của súng bắn pháo cũng là một điểm cống hiến một viên, tất cả đều là loại đạn xuyên giáp, lực sát thương vô cùng lớn.
Một giây năm mươi phát đạn, này thật là không phải người bình thường có thể dùng được.
Bất đắc dĩ, Vương Ngưu chỉ có thể tìm kiếm loại khác, mua một khẩu súng máy liên hoàn, mặc dù không uy phong như súng bắn pháo, nhưng một giây cũng có thể bắn bốn năm phát, cũng là loại đạn xuyên giáp, đối mặt với quái vật cấp một cấp hai có lẽ đã đủ rồi.
Hai mươi phút sau, súng máy của Vương Ngưu được đưa đến, nhưng mà Vương Ngưu lại có chút choáng váng, bởi vì hắn không biết dùng, hắn vẫn chưa từng đến bãi bắn bia học súng ống.
......
Lúc Khương Thịnh rời giường đã là tám giờ sáng, tắm rửa xong xuôi, Khương Thịnh bỗng nhiên cảm giác thấy có chút không bình thường.
"Sức mạnh của mình tựa hồ lớn hơn một chút, là cảm nhận sai sao?"
Khương Thịnh ngạc nhiên nghi ngờ nắm nắm tay.
Có điều sức mạnh biến hóa không lớn, hắn cũng không dám khẳng định.
Hôm qua mới bắt đầu tiến hóa, ngày hôm qua sức mạnh không thay đổi, ngày hôm nay mới bắt đầu, có lẽ bởi vì trung gian cần có một thời gian quá độ.
"Tối hôm qua mình đã kiểm tra, nếu như có thể triệt để phát huy năng lượng sinh mệnh, một tinh năng lượng sinh mệnh đủ để phát huy ra lực tay một trăm cân, hiện tại mình nhiều nhất chắc chỉ có lực tay khoảng bảy mươi cân, có lẽ sẽ mạnh hơn người bình thường một chút, nhưng vẫn còn cách triệt để phát huy rất xa."
"Xem ra rảnh rỗi phải đến phòng huấn luyện của khu căn cứ để luyện tập cách phát lực một chút."
Khương Thịnh âm thầm lên kế hoạch, sau đó trực tiếp đặt mua một phần bữa sáng qua mạng, sau khi ăn xong liền đổi sang quân trang, vác hai khẩu súng đi về phía ngoài khu căn cứ.
Ngày hôm nay, hắn muốn mở mang kiến thức một chút về quái vật trên tinh cầu này.
Khu kí túc xá cách lối ra của khu căn cứ tận bốn năm kilomet, cũng may trong này có một vài cái xe công cộng không người lái.
Ngồi xe công cộng đi đến cửa khu căn cứ, ở rất xa Khương Thịnh đã nhìn thấy một bức tường thành cao tới năm mươi mét.
Trên tường thành cách mỗi một trăm mét đều sẽ có một khẩu súng bắn pháo với tháp quan sát, còn có các loại vũ khí nóng mà Khương Thịnh hoàn toàn không biết.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT