" Hả? " Gương mặt Kagome nhanh chóng trở nên bấn loạn, thân thể cô run lên không ngừng, cô đương nhiên biết huyết phó nghĩa là gì. Kagome hoảng quá, đưa tay ghì chặt cổ áo của hắn làm chỗ đó trở nên nhăn nhúm. Cái miệng không chút sắc trên khuôn mặt đang tái xanh của Kagome liên tục mấp máy, cô cầu xin hắn đừng làm như vậy, ngàn lần vạn lần xin hắn đừng biến cô trở nên dơ bẩn. InuYasha nhìn cô, gương mặt lạnh lùng tuyệt nhiên không suy chuyển, cô nghĩ tâm tình của hắn sẽ bị lay động chỉ vì cô cầu xin van nài hắn hay sao? InuYasha mở miệng, hai cái răng nanh lộ ra trắng sáng nhọn hoắc, hắn nói với âm lượng không to không nhỏ nhưng vẫn đủ để Kagome nghe được. Hắn hỏi cô nhưng lại dùng mùi vị đe doạ đưa vào lời nói.

" Nghe nói cô có một người em trai đang đau ốm? "

Vầng trán cao đầy thông minh của Kagome bắt đầu lấm tấm mồ hôi, cô lo sợ nhìn hắn. InuYasha đã biết rồi sao? Hắn biết Sota chính là điểm yếu duy nhất và lớn nhất của cô, sẽ không lấy cậu em trai vô tội ra mà đe dọa cô đấy chứ? Liên tục nuốt nước bọt xuống yết hầu khô rát, cô không thể mở miệng phủ nhận chuyện này. Giọng nói cô căm ghét lại chầm chậm vang lên

" Cô không làm cũng không sao, ta có thể để em trai cô thay thế! "

" Đ... được...! Tôi đồng... ý!

Khó khăn lắm mới có thể mở miệng gằn ra được từng chữ. Kagome không còn cách nào khác đành miễn cưỡng đồng ý làm huyết phó của hắn. Dù nhục nhã nhưng phải cắn chịu đựng, tất cả đều vì an toàn cho Sota.

Nghe được câu trả lời đúng ý, InuYasha ôm cô vào lòng, hắn lại thì thầm vào tai cô, đôi mắt trừng lên tỏa khí chết chóc.

" Ngoan lắm! Từ nay về sau đừng bao giờ nhắc tới lòng tự tôn đáng thương của cô! "

Nói rồi hắn dùng nanh nhọn cắn phập vào vùng cổ trắng nõn của Kagome. Cô đau đớn hét lên, hai vệt máu từ hai lỗ sâu trên cổ Kagome chảy dài xuống hõm vai rồi cứ thế mà chảy xuống. Dù rất đau nhưng Kagome vẫn cố gắng thốt ra được chữ "Vâng! " làm hắn rất hài lòng.

InuYasha tham lam hút máu của Kagome rất lâu làm cô không chịu nổi, chao đảo ngất luôn trong vòng tay của hắn, hắn mỉm cười đắc ý, phần thắng rất dễ dàng đã được hắn tóm lấy.

--------------------------------------------------


Bên trong căn biệt thự của Huyết Tộc, ngay tại sảnh lớn, những người có chức vụ từ thấp đến lớn đều tập trung xếp thành hai hàng ngay thẳng sau cánh cửa lớn được làm từ gỗ sưa, một loại gỗ đắc tiền quý hiếm. Lúc nào cũng vậy, tất cả những ai có mặt trong căn biệt thự này đều phải ra nghênh đón khi biết ông chủ sắp về tới. Cánh cửa tự động mở ra, InuYasha hiên ngang bước vào, trên tay còn bế một nữ nhân ăn vận rách rưới. Tất nhiên là tất cả ai nấy đều bất ngờ trước hình ảnh này, ông chủ ác quỷ của họ chưa bao giờ đưa phụ nữ về nhà, nay lại...

Hắn nhanh chóng bế cô hướng tới đằng trước, lúc đi ngang qua các cô hầu gái, hắn liếc mắt, hất mặt về phía phòng ngủ của mình làm các cô tinh ý liền hiểu ra ngay, vội vàng chạy theo sau hắn. Tới nơi, InuYasha nhẹ nhàng đặt cô gái đang bất tỉnh xuống chiếc giường lớn trắng tinh. Một cô hầu gái không giấu nổi tò mò liền mạnh dạn lên tiếng hỏi chủ nhân của mình, giọng nói có phần hơi rụt rè.

" InuYasha đại nhân, đây là..."

" Các ngươi không cần biết, chỉ cần nghe theo ta chỉ đạo! Mau tắm rửa rồi thay cho cô ấy một bộ đồ sạch sẽ! "

" Vâng! "

Trả lời đám gia nhân của mình nhưng đôi mắt vẫn không rời khỏi Kagome đang nằm trên giường. Các cô hầu nghe vậy cũng chẳng dám hỏi gì thêm, chỉ biết nghe theo lời dặn dò của chủ.

Đi trên hành lang dài rộng nhưng vắng người, InuYasha chợt dừng lại khi nghe một giọng nói từ trong thư phòng vang ra gọi mình

" InuYasha, nghe nói cậu mang về đây một cô gái? " Sesshomaru ngồi trong thư phòng tối om, chỉ được ánh nến lờ mờ và ánh trăng từ cửa sổ xuyên vào chiếu sáng. Anh ngồi tựa lưng trên ghế sofa dài, hai chân vắt chéo lên nhau, tay cầm một tách trà thơm phức vẫn còn đang toả khói.

" Liên quan tới anh sao? "

" Ta chỉ quan tâm tới em trai mình thôi. Thân là lý sự của học viện, ta đã nhiều lần cảnh báo cậu không được làm những việc như vậy! Cậu không còn là một đứa trẻ nữa nên không thể hành động thiếu bình tĩnh! "

Nhận thấy InuYasha không nói gì, Sess từ tốn bỏ tách trà xuống bàn rồi đứng lên, bước từng bước chậm rãi tới chỗ hắn, sau đó lại mở miệng hỏi tiếp:

" Ra lệnh dạy dỗ cô ta là cậu! Chạy tới cứu cô ta cũng là cậu! Không sợ bị mọi người chế giễu sao? Còn muốn tuỳ ý đến khi nào nữa? "

InuYasha cho hai tay vào túi quần, thở hắt ra một cái rồi cười lạnh, lãnh đạm trả lời: " Tôi làm gì căn bản không cần phải khai báo với anh! "

" Cô gái có mái tóc dài, có phải làm cậu nhớ tới huyết phó Kikyo không? " Sess lại đặt một câu hỏi khác bóp trúng tim đen của InuYasha, trên môi anh còn hiện ra nụ cười đắc ý. InuYasha hơi khượng lại bởi câu hỏi khó của anh, hắn mím chặt đôi môi mỏng, ngũ quan để lộ ra sự tức giận quay lại lườm anh: " Nói cho anh biết! Đừng bao giờ nhắc tới cái tên đó trước mặt tôi! " Sau khi phun ra những câu làm cho người khác lạnh gáy, hắn lạnh lùng quay lưng bước đi, bỏ lại Sesshomaru ở đó với gương mặt tối sầm vì giận dữ, không nói được lời nào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play