" Là một huyết phó, cô còn phải biết cách lấy lòng chủ nhân! "
InuYasha kéo Kagome sát vào mình, ôm cô cùng chuyển động, người hết xoay bên này lại xoay bên kia, mọi thứ đều diễn ra quá đột ngột khiến cô căn bản không kịp thích ứng, luống cuống dẫm lên chân hắn.
" Thật là vụng về! Nếu dẫm lên chân ta thì cô nhất định sẽ chết! "
Giọng InuYasha chầm chậm vang lên trên đỉnh đầu cô, lời nói tuy là đe dọa, nhưng trông điệu bộ của hắn có vẻ là châm chọc nhiều hơn. Kagome không trả lời, cô có hơi sợ thật, nhưng sau đó vẫn cùng hắn phối hợp khá ăn ý. Hắn một tay ôm eo, tay kia nắm lấy tay cô, cô thì đặt tay lên vai hắn.
Hắn bước sang trái cô cũng bước sang trái, hắn bước sang phải cô cũng bước sang phải, hắn xoay người, cô cũng như vậy. Suốt thời gian khiêu vũ không xảy ra bất kỳ sai sót gì.
Cô thấp hơn rất nhiều nên chỉ đứng ngang ngực hắn. Hôm nay hắn mặc một cái áo sơ mi nhưng lười biếng không gài vài cái nút trên, tuy là có khoác áo cardigan bên ngoài nhưng vẫn có thể thấy được phần cơ ngực rắn chắc bên trong của hắn. Thứ mê hoặc cứ thế lồ lộ ra trước mắt cô. Kagome khổ sở quay sang hướng khác tránh những cám dỗ đó, nhưng kì lạ là mặt cô lại có chút đỏ, tim cô trong một giây đã khẽ lệch nhịp.
" Cũng không tồi, trước kia cô đã từng học qua? "
" Lúc còn nhỏ tôi thường xem cha mẹ khiêu vũ... " Nhắc về cha mẹ, cô cảm thấy rất buồn
" Cuối tuần này ta có một buổi tiệc rượu, nhất định phải có huyết phó đi cùng, cô hãy lo chuẩn bị đi! "
" Một buổi tiệc của ma cà rồng sao? "
Kagome suy nghĩ, trong đầu ngay lập tức xuất hiện hình ảnh một lũ Huyết Tộc đang mặc trên mình những bộ đồ dạ hội sặc sỡ, nhưng là sặc sỡ do....máu. Bọn người đó mắt ai nấy đều đỏ rực, cả gương mặt trắng xác cùng biểu cảm lạnh lùng, nếu có cười thì cũng là nụ cười đến tận mang tai có tính chất đe dọa, làm ai nhìn vào cũng có thể ngất xỉu tại chỗ.
Nghĩ tới đây đã làm gương mặt cô đanh lại trông rất khó coi rồi. Không sai, trong suy nghĩ của Kagome, Huyết Tộc chính là như vậy, thật khiến cô buồn nôn không chịu được! Nhưng bất giác cô muốn nôn thật, bịt miệng kêu lên một cái, điệu bộ lúc này chẳng khác gì một người đang ốm nghén...
" Xin lỗi...tôi thấy hơi khó chịu. Về buổi tiệc đó, chắc tôi không thể tới đó được... "
Nói xong Kagome liền xoay người vội vàng chạy đi, InuYasha có chút thắc mắc, cũng tính kéo cô lại hỏi rõ nhưng lại thôi, chỉ biết chau mày tỏ vẻ khó chịu.
" Xem ra bình thường cậu rất nuông chiều cô ấy rồi, InuYasha! " Koga từ sau tấm rèm cửa bước ra, dường như anh đã có mặt ở đó từ trước và nghe được cuộc nói chuyện của hai người
" Chẳng phải lúc trước cậu luôn tham dự các buổi tiệc một mình sao? Bây giờ lại muốn đưa cô ấy đi cùng? "
Anh bắt chéo hai tay sau đầu, từ từ bước đến chỗ InuYasha, đặt một câu hỏi vừa mang tính chất vấn, vừa có vẻ trêu đùa.
Hắn vẫn đứng yên ở đó, gương mặt đăm chiêu hướng vào màn đêm trước mắt.
" Chỉ là muốn cho cô ấy một lần vào hang cọp để cô ấy hiểu, ở trên đời này người duy nhất có thể bảo vệ cô ấy chính là tôi!"
" Sự độc chiếm của cậu thật đáng sợ! Xem ra cái tên ủy viên kỷ luật Bankotsu kia đã kích động cho cậu thì phải! "
Koga đứng bên cạnh InuYasha, anh nói, đôi mắt cùng lúc liếc sang hắn để thám thính biểu hiện sẽ như thế nào.
Người bạn lâu năm của mình, ở bên cạnh hắn từ nhỏ nhưng hiếm khi thấy hắn có những hành động trẻ con thế này. Đúng rồi, trẻ con, nhưng cũng rất đáng sợ!
InuYasha "hừ" một cái, những câu hỏi của Koga có vẻ như đã chọc trúng chỗ ngứa của hắn, càng làm hắn thêm tức giận, không đáp lại nữa mà bỏ đi