Màn đêm buông xuống, bóng tối mờ nhạt dần phủ xuống ngôi biệt thự to lớn cổ kính của Huyết Tộc. Những ngôi sao hiện lên mờ ảo rồi sau đó rõ dần. Chẳng bao lâu mặt trăng đã bắt đầu ló rạng to, tròn như chiếc mâm bạc đường bệ được đăng trên bầu trời cao thăm thẳm. Ngoài ban công rộng rãi, InuYasha lười biếng tựa lưng vào lan can, hai tay đút vào túi quần âu màu socola. Bên cạnh hắn là một nam nhân cao ráo, đó là Kouga, một người bạn thân của hắn. Anh chàng này sở hữu ngũ quan thuộc loại ưa nhìn, Kouga bận trên người một bộ comple màu xám đậm được may cắt tỉ mỉ, làm tăng thêm sự lịch lãm quý phái cho bản thân. Nam nhân này, nếu xếp anh vào hàng soái ca ngôn tình trong lòng các chị em đảm bảo sẽ rất hợp. Anh đặt khuỷu tay lên lan can nhằm tạo lực chống cho đôi bàn tay lớn đang nâng đỡ một bên mặt đẹp của mình. Khẽ mấp máy cái môi dày vừa phải, đôi mắt xanh lam đồng thời len lén liếc sang phía hắn nhằm thăm dò tình hình.

" Tôi nghe nói hôm nay tất cả tâm điểm đều tập trung vào cô gái làm cậu tức giận lần trước, có muốn nghe không? " Tiếp nhận câu hỏi, thần sắc của InuYasha vẫn lãnh đạm như trước, gương mặt chẳng có chút biểu lộ gì gọi là quan tâm muốn nghe. Cái miệng xinh đẹp nhưng kiêu ngạo của hắn, cứ hễ mở là lại phun ra những lời hách dịch, kể cả với bạn thân của mình. InuYasha đáp trả bạn mình trong khi mắt còn không thèm mở. " Chính cậu là người muốn kể, bây giờ lại hỏi tôi có muốn nghe không? " Làm bạn thân với hắn lâu như vậy, Kouga đương nhiên rất hiểu tính khí hắn thế nào. Anh hiểu rõ lời nói cao ngạo bạn mình vừa thốt ra nghe có vẻ như không quan tâm, nhưng thật ra đã hết tám phần là muốn anh kể. Kouga không nhịn được mà cười lớn, không hiểu sao cậu bạn thân của mình lúc nào cũng như vậy: " Hahaha! Vậy thì để tôi nói cho cậu nghe! Cô ta bị đẩy ngã cầu thang, thân thể còn bị đánh bầm dập. Sau đó đám nam nhân mặt hiện rõ ý nghĩ muốn cường bạo liền đem cô ta đi rồi! " Kouga dừng lại một chút để quan sát động tĩnh của InuYasha, sau đó lại nói tiếp, lần này chất giọng của anh có chút thăm dò, có chút giễu cợt: " Sao nào? Cậu có động chút lòng thương cảm mà đi cứu cô ta không? "

Lúc nghe tin cô bị ngã cầu thang, đôi mắt hổ phách của InuYasha lập tức mở to ra hết cỡ, sau đó lại trùng xuống buồn bã, gương mặt hiện lên chút gì đó như là lo âu. InuYasha im lặng vài giây rồi mới dứt khoát đưa ra câu trả lời: " Không! Dám hỏi tôi là có đi cứu con người không à? Cậu muốn chết sao? "

Tại sao bây giờ hắn lại không thể lạnh lùng đưa ra câu trả lời nhanh.gọn.lẹ như mọi hôm mà phải đắn đo suy nghĩ một hồi? Không thể giải thích được, chính lòng hắn cũng không hiểu lí do tại sao lại như vậy, có lẽ hắn một phút yếu đuối nên bị cảm xúc lấn át.

Kouga ngửa mặt lên, đôi mắt sáng quắc nhìn sang hắn, khuôn miệng mỉm cười tạo nên hình bán nguyệt tuyệt đẹp. Anh lại tiếp tục đặt ra một câu hỏi:

" Vậy sao? Mặc cho người sai khiến những việc đó là Jakotsu, cậu cũng không chút để tâm? "

----------------------------------------------

Dưới khoảng trời bao quanh một ngôi nhà kho cũ kĩ đổ nát, nom có thể sập bắt cứ lúc nào, vài con quạ đen và dơi đang bay qua bay lại. Âm thanh tiếng kêu "Quạ! Quạ!" và tiếng "Ríttt!" rợn người của dơi làm xé toạt không gian tối tăm, tĩnh mịch nơi đây. Sâu bên trong ngôi nhà, nơi đây vốn dĩ bị bỏ hoang, nay lại có tiếng người xì xầm trong bóng đêm làm ai nghe thấy cũng phải nổi da gà. Âm lượng của cuộc hội thoại tuy nhỏ nhưng vẫn có thể biết được là nam và nữ cùng nói chuyện.

Kagome được đặt trên một cái nệm cũ rất bẩn, đám người bỉ ổi này, họ còn chút lương tâm mà cho cô nằm nệm sao? Vết thương trên đầu cô tuy đã ngưng chảy máu nhưng cảm giác vẫn còn rất đau. Những mảng máu khô bết dính trên tóc và bộ đồng phục cô mặc làm thoang thoảng trong không khí, mùi rất tanh!

" Tiểu thư Jakotsu, tiếp theo sẽ làm gì đây? "

" Được rồi, chờ ta một lát!"

Jakotsu trả lời đám thuộc hạ xong liền bước đến bên Kagome, cô quỳ gối xuống tấm nệm, dùng đôi mắt to tròn của mình đảo một lượt thân thể Kagome. Cô đưa đôi tay thon thả trắng trẻo ra nắm lấy cằm của Kagome mà bóp mạnh làm cô gái nhỏ nhắn trên nệm đau đớn, khuôn mặt nhỏ nhắn khẽ co lại. Kagome giật giật mi tâm mấy cái, đôi mắt mở hờ nhìn người trước mặt. Kagome nhận ra cô gái này, đây chẳng phải là người đã gạt chân làm cô té đó sao? Dù là đang nửa mê nửa tỉnh, Kagome vẫn có thể nhận biết cô gái xinh đẹp trước mặt mình cũng là thành viên của Huyết Tộc. Đôi môi khô ráp nhợt nhạt vì mất máu của cô khẽ cử động, cô nói rất nhỏ nhưng vẫn đủ để cho người đối diện nghe thấy: " Ma...cà rồng..."

Jakotsu nghe thấy chỉ hừ một tiếng, đôi mày mỏng của cô nhăn lại tạo thành đường nhô lên ở mi tâm, trên sóng mũi thẳng tắp. Kagome có thể thấy được cô gái ấy sở hữu một đôi mắt to tròn ngây thơ. Nhưng hiện giờ ngây thơ đó đã bị vùi vào tận sâu trong đáy mắt. Hai con ngươi đen láy của cô bị bản thân dùng sự coi thường mà che lấp mất, làm nó như thẫm màu hơn.

" Quả nhiên là bộ dạng của ngươi và con Kikyo đó giống hệt nhau, khó trách InuYasha đại nhân lại tỏ ra chán ghét như vậy! " Kagome không nói gì, cô chỉ im lặng, nhìn Jakotsu với ánh mắt mệt mỏi, cô không quan tâm tới câu nói khó hiểu của cô gái kia đâu, cô rất mệt!

Jakotsu cười nửa miệng, khoé môi còn hơi giật giật vì tức tối, bộ dạng của Kagome thật giống như đang coi thường cô, cô phải trừng phạt Kagome cho hả dạ. Jakotsu đứng lên, cô nàng đưa tay phủi vài vết bẩn trên bộ váy lolita màu xanh lam nhạt mình đang bận trên người. Lúc quay người nom bước đi, cô phẩy phẩy tay, ra hiệu cho bọn thuộc hạ đằng sau.

" Con nha đầu kia, tuỳ ý các ngươi xử lí! "

" Tiểu thư Jakotsu, có thể tuỳ ý thật sao? " Một trong đám thuộc hạ nghi hoặc, hỏi lại chủ nhân của mình

" Tuỳ ý, các ngươi thích chơi đùa hay phá hỏng cũng được! "

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play