Nó tên Trần Ánh Dương, tính cách nói dễ nghe thì là mạnh mẽ, nói khó nghe một chút là côn đồ, bạo lực lại vô cùng cứng đầu.
Hắn là Vương Hạo Nam, vị thiếu gia luôn khoác trên người vẻ lạnh lùng bá đạo. Một là mặt trời ấm áp luôn luôn tỏa ra thứ ánh sáng lấp lánh vui tươi, một là tảng băng bắc cực ngàn năm không tan chảy. Một ương bướng mà cũng không khỏi yếu đuối, một lạnh lẽo mà lại thập phần cô độc. Vậy mà sao ai khóe xe duyên thế, đã sớm sắp xếp để hai người họ gặp nhau, quen nhau và yêu nhau.
Định mệnh đã an bài nên một câu chuyện tình lãng mạn nhưng cũng không kém phần hài hước, thêm chút nhẹ nhàng và sâu lắng. Có thể bạn cho rằng đây cũng chỉ là một câu chuyện bình thường được viết theo mô tuýp lọ lem-hoàng tử quen thuộc. Nhưng biết đâu được đấy, có thể bạn lại nhìn thấy chính mình trong này thì sao nhỉ?