Cô ngây người,tiếng sét đó là do đại huynh của cô gây lên.Đại huynh nhất định là đang vô cùng tức giận rồi..vì cô bị đày xuống trần gian sao?
Về đến phòng,Trang và Thu ôm nhau co ro đắp chăn có lẽ hoảng sợ bởi tiếng sét vừa rồi..Trang vẫy tay gọi cô tới nằm chung nhưng cô đâu còn tâm trạng nào chứ,hơn nữa 3 đứa nằm trên chiếc giường 1 liệu nó chịu nổi à..k sập luôn mới lạ.
Nhìn bầu trời đen xì,cơn mưa tầm tã kéo dài cô khẽ mím môi..cô k muốn vì cô mà con người dưới đây gặp phải tai hoạ nào đó đâu..Nhất là người thân và đám tiểu quỷ 11a9...họ đều phải sống 1 cách bình an nhất và hạnh phúc nhất..
Cơn mưa kéo dài suốt 2 ngày trời cuối cùng cũng chịu tạnh.K phải cô k nghĩ tới việc dùng bản năng để khống chế mưa lại mà tại vì đại huynh chưa nguôi giận,năng lực của cô lại kém xa huynh ấy nên đành bó tay thôi.
Sống trên trời 17 năm mà giờ cô mới hiểu cảm giác bất lực là gì..nhưng nói ra thì giờ cô mới để ý nha hình như cô hơn đám tiểu quỷ này mấy nghìn tuổi thì phải..hờhờ,có phải cô đã già quá rồi k?@@
Vẫn k khí ồn ào như lúc đi chỉ có điều bây giờ là đang về thôi.Đám này công nhận giàu năng lượng phết nhỉ?cô thầm nghĩ nhưng cực kì vui vẻ..
-Để cho k khí tưng bừng ban tổ chức xin mời 2 bạn đã làm 1 màn anh hùng cứu mĩ nhân trên biển song kiếm hợp bích hát 1 bài được chứ.