Thiên Hà xuống trần.

Thời gian cô tỉnh lại đã là mấy ngày sau đó.Cô từ từ mở đôi mắt tím nhạt ra nhìn toàn bộ cảnh vật xung quanh căn phòng.Toàn là màu trắng thôi..cô nhăn mặt, cái mùi đặc trưng ở đây khiến cô thật khó chịu nha.

-Con gái yêu,cuối cùng con cũng chịu tỉnh lại rồi..hức..hức

-Bình tĩnh đi em,đừng làm cho con mới tỉnh dậy đã hoảng sợ chứ.

Quách Đồng lên tiếng an ủi vợ.Con gái yêu mà trời ban cho vợ chồng ông đã tỉnh lại khiến ông rất vui mừng nhưng ông k muốn để cho cô phải lo lắng,tự trách mình.

Nge giọng nức nở của Hàn Thủy cô mở to mắt,ngồi bật dậy.

-Pama...

-Nằm xuống đi con,con mới tỉnh lại lên cơ thể rất yếu.Đừng cử động mạnh quá..

Bà hốt hoảng khi thấy cô kích động ngồi dậy lên vội vàng đỡ cô nằm xuống.

-Con k sao đâu,con xin lỗi pama, là con gái k tốt đã khiến pama phải lo lắng vì con rồi.

-Con gái ngốc,con chính là tính mạng của pama.Làm sao pama có thể k quan tâm,k lo lắng cho con được cơ chứ.

Bà ôm cô vào lòng,nhẹ nhàng xoa đầu cô,giọng nói dịu dàng đầy ấm áp.

Đang đi công tác thì nhà trường gọi thông báo về tình hình của cô họ đã rất lo lắng, lập tức giao hết công việc lại cho cấp dưới đặt vé máy bay trở về nước ngay trong đêm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play