Ông Lâm vẫn thản nhiên ngồi đọc báo,dường như chuyện hắn tới đây đã được ông đoán trước vậy.
-Thì ra ông bà làm thế là để uy hiếp tôi?Đó dù sao cũng là mảnh đất mà ông bà nội đã từng sống mà.Tại sao ông bà lại có thể nhẫn tâm như thế?
Giọng điệu hắn chứa đầy phẫn nộ nhưng cũng tràn đầy sự dãy dụa,đau lòng và sự sụp đổ niềm tin.Xưa nay hắn vẫn cứ tưởng rằng,cha mẹ hắn dù lạnh lùng vô tâm như thế nào với hắn đi nữa nhưng hắn không dám nghĩ là họ lại nhẫn tâm tới mức này.Chỉ vì tham vọng của mình mà không từ bất cứ thủ đoạn nào.
-Con muốn nghĩ sao cũng được.Chỉ cần con chấp nhận đính hôn với Sam thì ta sẽ chuyển giao căn nhà của nội cho con.Cũng công bằng đúng không?
Ánh mắt hắn khẽ cụp xuống.Một bên là hạnh phúc của bản thân,một bên là nơi hắn đã gắn bó,đã tồn tại bao nhiêu kí ức tươi đẹp với nội?Hắn lên làm thế nào mới tốt đây?