Cảnh vật xung quanh bỗng trở lên ấm áp biết bao.Hai nàng tiên cùng ba con thú cưng vui vẻ chơi đùa,nàn gió đầu đông se lạnh khẽ thổi qua như cũng muốn nhập hội.Khoé mắt con chó bỗng rơi lệ,đầu tiên là hối hận về tội lỗi mình đã gây ra sau đó là cảm thấy thương cha nhớ mẹ,tủi thân thay cho bản thân.
Ánh sáng màu trắng bỗng bao phủ lấy toàn thân con chó,loé lên trong phút chốc rồi biến mất.Trên sân cỏ bỗng hiện ra dáng người của một cô gái đang gục mặt xuống đất khóc nức nở.
Một lát sau cô gái khẽ ngẩng mặt lên thì giật mình bởi bản thân nhỏ đang bị song Thiên và ba con thú vây quanh,nhìn chằm chằm.
Thiên Hà hướng nhỏ mỉm cười.Khuôn mặt cô thì bỗng ngẩn ra.Chuyện gì đang diễn ra vậy?Sao nhỏ chị hai này lại ở đây khóc lóc thảm thương thế?Cô cần lời giải thích cho chuyện này.
-Tạ ơn hai tiên nữ.Tôi nhất định ghi nhớ lời hai người dạy bảo.
-Đứng lên đi!
Cô tuy chưa hiểu chuyện gì nhưng không thể để cho người ta cứ nửa quỳ nửa nằm thế được.Chuyện trước kia sớm đã bị cô đá ra khỏi đầu luôn rồi.