Dù nghi hoặc là tại sao cô bé này lại muốn hạ độc chết một con ngựa xinh đẹp như vậy nhưng thôi,lão chẳng quan tâm vì dù sao số tiền kia cũng không nhỏ nha.
"Tốt!Chú nên nhớ giải quyết cho gọn gàng một chút.Không được phép tiết lộ chuyện này ra ngoài.Nếu không chú đừng mong sống yên ổn."
"Được rồi!"
Cầm sấp tiền trên tay lão ta cười đến là vui vẻ.Giết một con ngựa thôi mà được nhiều tiền tới vậy thì sai hắn giết cả đời cũng được.Ôi!Tiền!
Cô gái nhếch môi khinh thường sau đó tập tễnh rời đi.Đến một góc khuất,nhỏ ta tháo chiếc kính và mớ tóc giả đáp vào thùng rác sau đó chậm rãi đi bằng lối cửa sau về phòng.Nhỏ không tin là lão ta sẽ giữ mồm miệng.Người thông minh lúc nào cũng chừa ra đường lùi cho mình..haha
-Ngựa thối,uống nước ăn cỏ đi.Mày chết đúng là điều đáng tiếc quá,nhưng thôi chớ trách tao ai kêu mày khiến người ta chướng mắt làm gì.
Lão ta vừa than thở vừa hì hục rắc lọ thuốc bột màu đen xì vào chậu nước rồi rón rén đặt trước mặt con bạch mã.Nhưng tuyệt nhiên không dám tới gần.
Con ngựa mở trừng mắt ra nhìn lão.Cái miệng khẽ phì phì khinh thường như kiểu "đừng tưởng ta không biết"nhưng do ánh điện hơi mờ ảo nên lão ta không trông thấy biểu hiện của con ngựa đó chứ nếu không đảm bảo sẽ ngất luôn tại chỗ mất.
Lão đứng ngó một lúc mà chẳng thấy con ngựa chịu đoái hoài gì tới nước và cỏ khô thì đâm ra sốt ruột,sợ không hoàn thành thì không được tiền lên đâm ra liều.Chuyển sang phương án hai,sịt khói độc.Lão ta rút từ trong túi quần ra một cái lọ bằng sắt nho nhỏ như cái bình sịt muỗi mini,rồi mò mẫm vào gần chuồng ngựa.Lão ta nở một nụ cười quỷ dị,giơ tay định sịt thì bất ngờ bị con ngựa tung vó đạp cho một phát bay thẳng ra ngoài.