Edit: Nhật Dương 

Yên lặng một lúc thì An Cẩn Du nhịn không được giật giật cơ thể bị ép đến cứng ngắc, nhỏ giọng nói: "Không đói bụng thì cũng phải đứng dậy trước, anh cứ đè ép tôi như vậy rất không thoải mái." 

Niếp Quân Hạo vẫn không nhúc nhích, nét quật cường trên gương mặt vẫn chưa lui, đôi mắt đen nhánh kia nhìn chằm chằm An Cẩn Du bị đè không thể nhúc nhích ở dưới khiến cô cảm thấy sau lưng chợt lạnh.

Một lúc sau Niếp Quân Hạo mới hừ lạnh một tiếng, rốt cuộc mở miệng nói: "Về sau cách Tô Minh Duệ, ừm, không, là cách tất cả những người đàn ông khác xa một chút."

An Cẩn Du ngẩn ra, sau khi lấy lại tinh thần thì nhịn không được liếc mắt nhìn Niếp Quân Hạo một cái, khẽ nguyền rủa nói: "Niếp Quân Hạo, anh lộn xộn cái gì, đột nhiên anh nổi cơn gì vậy, mau đi xuống, anh đè khiền tôi rất không thoải mái."

An Cẩn Du đưa tay muốn đẩy Niếp Quân Hạo ra, tiếc rằng Niếp Quân Hạo nhìn như rất gầy yếu nhưng lúc này đè trên người cô lại giống như một tảng đá, đẩy thế nào đều không nhúc nhích, An Cẩn Du tức giận tới mức nhịn không được liếc anh một cái.

Niếp Quân Hạo nhíu mày, không nhúc nhích, sau đó nói tiếp: "Cô đồng ý với tôi thì tôi mới dậy, nếu không…"

An Cẩn Du nghe vậy thì càng tức giận: " Niếp Quân Hạo, anh đừng quá đáng. Tôi có tiếp xúc nhiều với người đàn ông nào khác hay không thì mắc mớ gì đến anh, anh là gì của tôi, mắc mớ gì muốn quản tôi."

Mặt Niếp Quân Hạo tối sầm, đôi mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm An Cẩn Du lâu đến mức cả người cô run lên, lúc này mới sâu kín nói một câu: "Tại sao à, bằng tôi là bạn trai cô, cô là người đã có bạn trai, tại sao cô có thể thay đổi thất thường, không tuân thủ nữ tắc."

"…"

An Cẩn Du hóa đá mấy giây sau đó mới cắn răng nghiến lợi nói: "Bạn trai cái gì mà bạn trai, tất cả đều là nói bạn là con trai bình thường."

Hai mắt Niếp Quân Hạo nhíu lại, trong nháy mắt đáy mắt xuất hiện chút nguy hiểm nhìn chằm chằm An Cẩn Du nói: "Cô đây là muốn không nhận trướng?"

"Không nhận trướng?" An Cẩn Du bị chọc giận quá hóa cười, "Cái gì mà không nhận trướng vốn chính là không có, anh để tôi nhận trướng thế nào?"

Niếp Quân Hạo khinh thường hừ lạnh một tiếng, cố chấp nói: "Tôi hỏi cô, bạn trai và bạn là con trai giống nhau, những lời này phải do cô nói hay không?"

"Không sai, lời này đúng là tôi nói, nhưng khi đó tôi không phải là…"

An Cẩn Du muốn giải thích, đáng tiếc còn chưa nói xong đã bị Niếp Quân Hạo cắt đứt: "Là cô nói là tốt rồi. Cô nói bạn là con trai chính là bạn trai, còn nói với người khác tôi là bạn là con trai của cô, nói đơn giản là tôi là bạn trai của cô. Tôi có lên mạng tra ý nghĩa của từ bạn trai rồi, thì ra sớm như vậy cô đã có ý với tôi trên phương diện kia rồi."

Nói đến chỗ này, Niếp Quân Hạo chế nhạo nhìn An Cẩn Du một cái, trên mặt khó nén được vẻ hả hê: "Mặc dù gương mặt của cô không tính là tuyệt sắc, tính tình cũng không tốt như vậy, còn có chút bạo lực, không chút dịu dàng đằm thắm nào nhưng xem cô nấu cơm ăn rất ngon, xem cô cũng rất chăm sóc bổn tọa trong khoảng thời gian bổn tọa ở chỗ này, bổn tọa sẽ gắng gượng đón nhận ám hiệu của cô, về sau làm bạn trai của cô thật tốt, sẽ che chở cô thật tốt."

"…" Che chở cái đầu anh đó, còn dùng từ che chở như vậy, còn có thế nhưng lại ghét bỏ cô như vậy, cần gì phải miễn cưỡng tiếp nhận cô như vậy, chẳng lẽ anh không biết có câu gọi là dưa hái xanh không ngọt sao.

Quan trọng nhất là, xxx con mẹ anh, người nào đã sớm có ý với anh trên phương diện kia, ai ám chỉ với anh ý tứ trên phương diện kia, lão nương chưa từng có ý với anh trên phương diện kia được không, nếu không mỗi tối chúng ta cùng giường chung gối, anh còn có thể hoàn hảo không chút tổn hại như bây giờ không, sở dĩ nói với anh câu kia hoàn toàn là do khi đó đầu bị cửa kẹp tức giận quá mức nên thuận miệng nói mà thôi. Ai biết anh lại lên mạng tìm kiếm chuyện này như vậy.

An Cẩn Du châm chọc một lúc mới chợt nhớ ra sở dĩ Niếp Quân Hạo có thể lên mạng đều là do cô dạy…

Rốt cuộc lúc này An Cẩn Du cũng cảm nhận được cái gì gọi là tự bê đá tạp chân mình, không chỉ chân sẽ bị thương mà còn bị chọc tức.

Sau khi tỉnh táo lại, An Cẩn Du hít một hơi thật sâu, cười gượng nói: "Không sai, câu nói kia đúng là tôi nói. Chỉ là…"

"Chỉ là làm sao…" Sắc mặt Niếp Quân Hạo khẽ trầm xuống, có chút nguy hiểm nheo mắt lại, thân thể khẽ cong lên như một con dã thú chuẩn bị phát động tấn công. Nếu An Cẩn Du dám nói ra một câu phản bác sẽ lập tức nhào tới giải quyết đối phương ngay tại chỗ. //n/d///lqd//….

An Cẩn Du bị khí thế của Niếp Quân Hạo làm sợ hết hồn, chỉ là cô cũng không phải là một cái nhuyễn chân tôm dễ dàng bị dọa sợ (sợ vãi hà~~), này choáng nha, dám nói cô có mưu đồ bất chính với anh đúng không ha ha, rất tốt…

An Cẩn Du ho hai tiếng, hắng giọng một cái nói: "Chuyện này, được rồi, tôi thừa nhận là tôi sai rồi, là tôi chưa nói rõ ràng với giáo chủ đại nhân ngài, khiến giáo chủ đại nhân ngài hiểu lầm, thật sự rất xin lỗi. Giáo chủ đại nhân ngài anh minh thần võ, dụng vẻ đường đường, tuấn mỹ bất phàm, nhất định sẽ không so đo với một tiểu nha đầu dáng dấp không được, tính tình không được, còn không ôn nhu săn sóc như tôi chứ."

Niếp Quân Hạo bị An Cẩn Du thổi phồng một chút, nét hài lòng hiện rõ trên gương mặt. Anh đã nói rồi, đường đường một giáo chủ ma giáo như anh, dung mạo trác tuyệt, võ công cao cường, kiếp trước còn nắm mạch máu kinh tế của cả vùng đông nam giàu có nhất Tây Khương, mặc dù không thể nói phú khả địch quốc nhưng cũng tuyệt đối có thể tính là phú giáp một phương rồi. Khi đó không biết có bao nhiêu người nhắm vào dung mạo tiền tài của anh, chủ động muốn leo lên giường anh đều bị anh cự tuyệt hết, đủ thấy anh giữ mình trong sạch đến mức nào.

Ưu tú lại cường hãn như anh làm sao có thể không giải quyết được một nha đầu nho nhỏ như vậy, chỉ sợ lúc trước cô đã trao trái tim thiếu nữ cho anh rồi, chỉ là anh không có phát hiện mà thôi. Nếu không thì sao một cô gái lại đối với một người đàn ông xa lạ…, ách, được rồi, là cô đối với anh cực kỳ tốt.

Niếp Quân Hạo càng nghĩ càng cảm thấy có chuyện này, khóe miệng khẽ cong lên, trên mặt khó giấu vẻ đắc ý nhưng ngoài miệng cố tình lại ra vẻ uy nghiêm nói: "Khụ khụ, thật ra thì cô cũng không tệ như những gì cô nói, ít ra thì đồ ăn cô nấu rất ngon. Mặc dù trên người cô có rất nhiều khuyết điểm nhưng những cái này đều có thể thay đổi. Chỉ cần sau này cô không lại nghĩ một đằng nói một nẻo, khách khí với tôi một chút, đừng động một chút lại nổi lên tính tình, những khuyết điểm đó của cô tôi đều có thể bao dung."

"…" Nói như vậy thì cô còn muốn cám ơn anh đã khẳng định tài nấu nướng của cô rồi, trong lòng An Cẩn Du cắn răng nghiến lợi nghĩ.

An Cẩn Du cố nén muốn một cái tát đánh bay người có gương mặt điển trai đang dương dương tự đắc phía trên kia, cô cắn răng nghiến lợi cười cười nói: "Nếu như không phải hôm nay tôi nghe anh nói như vậy, tôi còn không biết thì ra hình tượng của tôi trong lòng anh là như vậy, thật sự là thê thảm không nỡ nhìn đâu, ha ha…"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play