Thẩm Thu Minh hơi mang đề phòng mà nhìn hắn, tự động lui về sau một bước.
“Lui làm gì thế ?” Người đàn ông tựa vào trên cửa sổ xe , vừa nói vừa cười , tay kia cùng xòe ra sau , không quay đầu lại mà thúc giục người trên ghế lái “Danh thiếp danh thiếp.”
Một lát sau, hai danh thiếp lần lượt được đưa ra .
Thôi Tiệp, Công ty hữu hạn tập đoàn Tụ Tinh Giải Trí , người đại diện.
Bành Đông Lai, Công ty hữu hạn tập đoàn Tụ Tinh Giải Trí , người đại diện.
Thẩm Thu Minh cúi thấp người, ngồi ở trên ghế lái quả thật là khuôn mặt rất quen thuộc, cũng là nhờ mẹ cậu –
Thẩm Tịnh Tương ban cho mà mấy nhân vật thường thường xuất hiện trong tin tức của giới giải trí , Thẩm Thu Minh đều có ấn tượng.
Bành Đông Lai là đương nhiệm người đại diện của Hồng Thiên vương Thời Mặc tới từ Tụ Tinh Giải Trí ,
trong tay hắn cũng chỉ có một vị đại thần như vậy thôi .
Nghe nói Bành Đông Lai cùng Thời Mặc là bạn học thời đại học , sau khi tốt nghiệp,
Thời Mặc tiến vào công ty giải trí của gia tộc để làm nghệ sĩ ,
Bành Đông Lai quản lý Tụ Tinh Giải Trí dưới vị trí người đại diện công ty,
mấy năm nay thanh danh bên ngoài của Tụ Tinh Giải Trí có thể nói là rất nổi tiếng.
Chỉ không biết bọn họ vì sao tìm tới mình.