"Xía, ngươi là ai thế cơ này...biết ta là ai không? Ta là mỹ nữ của bọn cung nữ nơi đây. Các ngươi không được phép đến gần ta và nơi ờ của ta."
Liễu Giai lên tiếng, vốn dĩ ả ta là một người tỳ nữ sống bên cạnh Yên Phi từ nhỏ, giờ đi theo Yên Phi vào cung nên trở nên hóng hách bởi sắc đẹp có hạn và tuổi tác trẻ hơn những người trong cung.
"Cũng là tỳ nữ với nhau mà làm như mình là hoàng hậu không bằng!"
"Ngươi nói cái gì????"
"Không, muội chả nói gì "
Lục Hỏa tuy rất bực mình nên đã thốt ra những lời không lành, nhưng giọng nói nhỏ nhẹ như tiếng gió thoảng của nàng nên Làm Giai Giai không nghe thấy...bầu không khí đang tĩnh lặng thì một Tỳ nữ khác bước vào, trên tay chất đầy y phục bẩn của các tỳ nữ khác, vẻ mặt u buồn hằn rõ trên khuôn mặt...
"Giai tỷ, tỷ có y phục bẩn không ạ?"
"Có, ở bên kia!"
Liễu Giai Không thèm nhìn đến nửa con mắt, Liễu Giai chỉ tay nắm ngón về hướng y phục về bồn của nàng ta cho tỳ nữ kia làm việc... Bàn chân ấy quỵ xuống đất
"Á!"
Tỳ nữ nhỏ bé kia vì nhiều y phục nên vướng phải chân mà vấp ngã, đống y phục bị hất tung lên không trung rồi nhanh chóng đáp xuống đất. Một tà y phục của ai đó khẽ bay vào người Liễu Giai. Nàng ta tức giận hất tung nó xuống đất rồi bước lại tỳ nữ kia.
Sự tức giận của nàng ta hằn lên cơ thể nhỏ bé của tỳ nữ ấy, nàng tỳ nữ kia không đánh trả cũng không nói năng gì, miệng chạy máu đỏ xuống mép. Không ngừng van xin