“Cậu Tôn cũng biết đấy, kế hoạch về thương hiệu mới do cô Liễu Y Y thực hiện. Có cô ấy kiểm soát toàn bộ quá trình, quốc tế Phong Hỏa mới yên tâm!”
“Y Y?”, Tôn Hàn nhăn tít mày, cảm thấy hơi nghi ngờ. Chẳng phải Y Y đã bị nhà họ Liễu đuổi đi à, sao lại giúp họ chứ?
Advertisement
Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra, anh chỉ cần hỏi Y Y là biết.
Tôn Hàn không suy nghĩ nhiều thêm, đưa mắt hỏi, “Xem ra cô Phương vẫn chưa nói cho lãnh đạo cấp cao của quốc tế Phong Hỏa biết chuyện tôi là tổng giám đốc của thời trang Sâm Uy nhỉ?”
Nếu quốc tế Phong Hỏa biết người phụ trách phía thời trang Sâm Uy là cậu Tôn của Thiên Cửu môn, dù họ có mười lá gan cũng không dám vi phạm hợp đồng!
Phương Minh Nguyệt cố tỏ vẻ thành thật, “Tôi chưa kịp nói thì đã bị cách chức rồi. Hiện nay tôi không còn chức vụ gì nữa. Cổ Đông còn nói, nếu tôi muốn tiếp tục ở lại công ty thì lên giường của gã mà bàn bạc. Bây giờ gã vẫn đang chờ tôi gọi đấy!”
“Không phải là cô không kịp nói. Phương Minh Nguyệt, cô muốn mượn tay tôi để loại trừ Cổ Đông và người bố thuộc hội đồng quản trị của gã!”, Tôn Hàn khinh khỉnh vạch trần ý định của Phương Minh Nguyệt.
Advertisement
Sắc mặt lập tức trở nên khó xử, Phương Minh Nguyệt vội vã nói, “Tôi, tôi đúng là có một chút ý nghĩ như vậy. Còn một phần nguyên do là khác, dù tôi có nói ra, người của hội đồng quản trị cũng không tin cậu Tôn của Thiên Cửu môn lại đi làm tổng giám đốc của một công ty thời trang Sâm Uy nhỏ bé!”
“Mong cậu Tôn đừng trách tội”
“Sẽ không có lần sau ạ!”
Tôn Hàn biết những lời mà Phương Minh Nguyệt vừa nói khá hợp lý. Cậu Tôn của Thiên Cửu môn xuất quỷ nhập thần, nếu không có chứng cứ xác thực thì chắc chắn sẽ chẳng ai tin.
“Cậu Tôn à, vậy bây giờ chúng ta…”, Phương Minh Nguyệt hỏi.
Người phụ nữ này hiểu rõ, có Tôn Hàn ở đây, cô ta có thể lật ngược tình thế bất kỳ lúc nào!
Tôn Hàn nhìn cô ta bằng ánh mắt lạnh lùng, “Nếu như là một thời điểm khác thì cô chỉ có thể đi tìm một công việc khác thôi đấy. Nhưng lần này thì lại khá phù hợp với ý nghĩ của tôi”.
“Cô khoan hành động. Đến lúc cần, tôi sẽ cho người cùng cô đến nói chuyện với chủ tịch hội đồng quản trị”.
“Được!”
…
Sau khi tạm biệt Phương Minh Nguyệt, Tôn Hàn lập tức đến nhà Liễu Y Y. Nhưng cửa an ninh đã đóng chặt, anh ấn chuông suốt một phút mà trong nhà vẫn không có động tĩnh gì.
Liễu Y Y không có ở nhà, Tôn Hàn đành gọi cho cô.
“A lô, chuyện gì thế?”
“Em đang ở đâu?”
Liễu Y Y hơi hoảng sợ, lúng túng đáp, “Tôi, tôi đang ở nhà mà!”
Tôn Hàn nói, “Vậy ra mở cửa đi, anh đang ở ngay trước cửa nhà em đây!”
“…”
Biết mình không giấu được nữa, Liễu Y Y đành lí nhí trả lời, “Tôi đang, tôi đang ở nhà họ Liễu!”
Tôn Hàn đã hiểu, và biết ngay chính là nhà họ Liễu đó!
Chẳng trách, nhà họ Liễu lại dám đảm bảo trong vụ hợp tác với quốc tế Phong Hỏa, người phụ trách vẫn sẽ là Liễu Y Y.
Tôn Hàn dứt khoát nói, “Bây giờ anh sang đó ngay!”
“Đừng…”