[April tháng tư: Thật ra thì rất tò mò Dân công miêu là một người, hay là một đoàn đội, cái này năng suất có phần hơi cao... Hơn nữa lượng người hâm mộ mới đây tăng cũng rất nhanh, năm nay Dân công meo chắc lên hương luôn rồi chứ gì nữa? Chắc chắn sau lưng không có công ty chống thì cũng có người hỗ trợ?]
[Cự giải sun: Cảm thấy đây là người trong giới, phong cách biên tập cùng với mấy bài viết giống như là cùng một người.]
Khu bình luận weibo dần bình tĩnh lại, bên chỗ bình luận của app Yêu điện ảnh cũng từng bước được người hâm mộ Dân công meo tẩy sạch, cơ bản không thấy được những bình luận tiêu cực của anti và người qua đường. Trên điện thoại Sở Du đang mở một ứng dụng, giao diện được thiết kế đơn giản thoải mái, nhìn một cái cũng biết là kỹ thuật không cao.
Sở Du mở chuyên mục khách quý đặc biệt, trước phần review của cô có một đoạn ngắn giới thiệu cùng với ảnh đại diện. Mặc dù không tình nguyện nhưng SỞ Du cũng phải công nhận ảnh cô vẽ thật sự không phù hợp với phong cách chung của app, trên trang bìa xinh đẹp tự nhiên xuất hiện một con mèo kỳ quái.
Bên trong khu bình luận giờ đã không còn anti, ngược lại là sự sỉ vả vô tận của những người hâm mộ với cái hình đại diện.
[19380212: Tiểu biên (có lẽ đang nhắc đến chế biên tập hoặc chế Du) làm sao lại chọn cái ảnh đại diện như vậy? Vẫn dùng ảnh bên weibo Dân công meo không được sao?]
[Nước sơn móng tay màu đỏ: Cái hình đại diện xấu xí này giống như có một loại ma tính, ánh mắt của tui đến giờ vẫn không có cách nào dứt ra khỏi cái ảnh đó... Tui nhìn chằm chằm nó rất lâu rồi, bài viết đọc đi đọc lại vẫn không thể vào đầu được!!]
[Ước định anh và em: Cái trang bìa thiết kế rất có tâm a, biên tập vì sao lại để cái ảnh đại diện như vậy?]
[Nhân viên quản lý Mênh mông: Cái nồi này tui không gánh đâu nha[2]. ]
[2]Cái nồi này tui không gánh: tương tự như câu tui không chịu trách nhiệm.
Tên tài khoản của nhân viên quản lý có màu đỏ, giữa biển các tài khoản màu đen khá nổi bật. Sở Du hơi hiếu kỳ, mở hình của Mênh mông vừa gửi kèm theo, hình sau khi được load lên liền lập tức bùng nổ. Cô nhắn tin cho Mênh mông, lòng tan nát, 【Tại sao cậu lại chụp màn hình tin nhắn đăng lên!!】
Mênh mông,【Bọn họ đều nói biên tập chọn hình sai lầm, rõ ràng là do cậu tự vẽ.】
Mênh mông, 【Tôi không thể để bọn họ nghi ngờ nhân phẩm của mình được.】
Dân công meo, 【... Phương thức chứng minh nhân phẩm bản thân của cậu cũng quá đơn giản thô bạo rồi.】
"Mẹ, vậy buổi tối mẹ ăn gì?" Sở Du nghĩ một chút, lại cảm thấy để cho Hạ Cẩm Lâm ăn tối một mình không hay lắm, dù sao họp phụ huynh cũng rất lâu mới xong.
Trái lại, Hạ Cẩm Lâm không để ý cho lắm, "Không sao, con đi với Trần Huyên đi, mẹ không đói."
Sở Du và Trần Huyên sau khi thu dọn sách vở xong, chào tạm biệt với cha mẹ của mình, liền mang bài tập đi về. Trần Huyên hôm nay nhìn thấy cha mẹ của các bạn học trong lớp, hứng chí nói, "Tớ phát hiện có mấy bạn rất giống ba mẹ nha, cứ như là bọn họ phiên bản trưởng thành vậy, Du nhi, dáng dấp của cậu với dì cũng rất giống nhau..."
Khuôn mặt cùng mũi của Sở Du rất giống mẹ ruột, hơn nữa, Hạ Cẩm Lâm nhìn khá trẻ tuổi, hai người đứng chung một chỗ y như hai chị em. Trần Huyên cảm khái nói, "Nếu sau nàu tớ có thể giống như dì thì thật tốt a, tớ cảm thấy phụ huynh trong lớp có mẹ cậu khí chất nhất... Tiếp đó là mẹ của Bồ Tử Hạo..."
Sở Du gật đầu một cái, cô quả thật cảm thấy Lục Hân, mẹ của Bồ Tử Hạo được bảo dưỡng rất tốt, hơn nữa người cũng rất hiền. Phong cách của Hạ Cẩm Lâm và Lục Hân cũng không giống nhau. Trên người Lục Hân mang một loại cứng cáp và lưu loát của người trong giới, bình thường rất giỏi trong việc giao tiếp với người khác, có điều trong công việc thì hẳn sẽ có cảm giác mạnh mẽ sấm rền gió cuốn; Hạ Cẩm Lâm lại chính là kiểu người được ngâm trong sách vở, mỗi một cử động đều mang theo mấy phần thuỳ mị, thướt tha, đây cũng là do ảnh hưởng từ ông ngoại. Hai người hai phong cách hoàn toàn khác nhau, mỗi người một vẻ.
Sở Du và Trần Huyên tuỳ tiện ăn chút gì đó rồi chạy đến thư viện bên cạnh trường làm bài tập. Sở Du rút trong cặp ra một chồng sách bài tập dày cộm, thở dài bất đắc dĩ. Mỗi thầy cô đều giao một quyển bài tập hè, mà đâu chỉ một môn, còn mấy môn khác nữa, lại còn không ít bài thi, cô nhìn cả đống này thì chỉ muốn chết luôn cho lẹ.
Trần Huyên đã bắt đầu mở bài tập số học ra làm rồi, Sở Du liếc một cái, kinh ngạc. Cô hỏi nhỏ, "Cậu làm bài tập lúc nào mà nhiều như vậy?!" Bài tập hè rõ ràng chỉ mới phát xuống không bao lâu, Trần Huyên đã làm xong được một phần lớn.
Trần Huyên nhìn cô một cái, bút cũng không dừng lại, nhỏ giọng nói, "Lúc rãnh rỗi có làm một chút, thật ra thì cũng không nhiều lắm."
Sở Du, "..." Lối suy nghĩ của học bá[3] số học, cô thật sự không hiểu.
[3]học bá: chỉ những người học giỏi
Hai người an tĩnh ngồi trong thư viện làm bài tập, Sở Du muốn làm xong bài tập hè nhanh một chút, sau đó tranh thủ thời gian nghỉ hè xử lý xong chuyện trên mạng. Cô muốn hoàn thành phần hậu kỳ của 《Call Me ET!》 trong hè này, rồi lại làm vài nội dung cho weibo Dân công meo, cũng không nghịch ngợm những thứ mới nữa, cô muốn dồn toàn bộ sức lực vào chuyện học tập thi cử lớp 12.
Sở Du và Trần Huyên ngồi học cũng đã qua mấy tiếng, Sở Du liếc nhìn thời gian, cảm thấy có lẽ họp phụ huynh đã xong, gởi cho mẹ mình một cái tin nhắn, 【Mẹ về nhà chưa? Con mua ít đồ ăn về cho mẹ nhé?】
Không lâu lắm, Hạ Cẩm Lâm liền nhắn lại, 【Mẹ đang ở quán cà phê chỗ lầu bốn của cao ốc Hoa Hi, con đến đây đi.】
Sở Du kinh ngạc, cao ốc Hoa Hi cách chỗ này không xa lắm, sao mẹ lại đi một mình tới đó làm gì? Cô cảm thấy nghi ngờ, 【Mẹ đi ăn cơm một mình hả?】
【Không phải, mẹ đang ngồi với mẹ của Bồ Tử Hạo cùng lớp với con đó.】
Sở Du, "..."
Sở Du cả người như chìm trong mơ hồ, tại sao mẹ mình lại đi chung với mẹ của Bồ Tử Hạo a? Cô nói với Trần Huyên vài câu, thu dọn sách vở xong liền rời khỏi thư viện, chuẩn bị đến cao ốc Hoa Hi gặp mẹ mình. Dọc đường đi, cô suy nghĩ nát óc cũng không biết Hạ Cẩm Lâm ngồi chung với Lục Hân làm gì.
Kiếp trước, thật ra thì Sở Du không có ấn tượng nhiều với Lục Hân, lớp 12 Bồ Tử Hạo liền xuất ngoại, cô đối với Bồ Tử Hạo sau đó ấn tượng cũng dần mơ hồ không rõ. Rất nhanh đã đến cao ốc Hoa Hi, Sở Du đi thang máy lên lầu bốn. Toàn bộ tầng bốn của cao ốc Hoa Hi được thiết kế lại thành một quán cà phê sang trọng, cửa sổ sát đất ở hai bên có thể thấy rõ cảnh đêm bên ngoài, tầm nhìn rất đẹp.
Dưới sự hướng dẫn của nhân viên phục vụ, Sở Du tìm được Lục Hân và Hạ Cẩm Lâm đang ngồi trò chuyện bên cửa sổ. Bồ Tử Hạo cũng ngồi bên cạnh bọn họ (không hiểu vì sao nghĩ tới đoạn này lại buồn cười =)))))))) cứ như gặp mặt hai bên =))))))), thấy Sở Du đang từ bên này đi tới cũng sững sờ.
Hạ Cẩm Lâm ngồi ở vị trí đưa lưng về phía Sở Du, là Lục Hân phát hiện Sở Du đi tới trước, lên tiếng nói, "Sở Du tới rồi."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT