Đúng bốn tuần sau khi sinh con, thì Ariana phải dọn ra khỏi nhà. Nàng đã thu dọn đồ đạc vào các túi xách, và đang ẵm con chuẩn bị lên xe tắc xi, đến một phòng khách sạn mà một cô y tá đã thuê giùm. Phòng nhỏ gọn, giá không đắt lắm kể cả tiền ăn. Nàng cố tìm gặp Paul một lần chót, nhưng vô ích không thể gặp được. Anh ta không muốn nói gì với nàng, chỉ gửi cho nàng năm nghìn đô la.

Nàng đã gửi trả lại chiếc nhẫn kim cương Paul tặng nàng, và đeo chiếc nhẫn của Manfred, bắt đầu lại cuộc đời mới khác nữa. Nàng nghĩ là sẽ không bao giờ thay chiếc nhẫn của Manfred ra nữa. Sẽ mãi mãi là Ariana von Tripp... Bỏ chữ "von" đi thì hay hơn bên nước Mỹ này, nhưng nàng không muốn bỏ, nàng không thể chối bỏ cuộc đời cũ, nàng sẽ không bao giờ nói dối về bản thân mình nữa. Nàng đã đau khổ vì Quốc Xã, nhưng nàng hiểu rõ hơn ai hết rằng Quốc Xã chỉ là một bọn người riêng, và trong bọn đó lại vẫn có người tốt. Nàng sẽ không bao giờ phản bội Manfred.

Manfred là người chồng mà nàng nhớ thương suốt đời. Nàng sẽ kể cho con nàng nghe về bố nó, một người đã can đảm phục vụ quê hương. Và nàng yêu người ấy cho đến phút cuối của cuộc đời anh ta, và sẽ yêu người ấy cho đến phút cuối của cuộc đời nàng. Nàng cũng sẽ kể cho con nàng nghe về ông ngoại nó, và cậu Gerhard tội nghiệp của nó. Có lẽ nàng sẽ kể cho nó nghe cả chuyện nàng lấy Paul cũng nên. Nàng thấy mình đã sai lầm khi cố ý đánh lừa anh ta, song nàng đã trả giá đắt.

Nàng mỉm cười nhìn đứa con trai của nàng đang ngủ. Nàng đã có một đứa con...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play