Convert: Bến

Editor: Mãn Mãn

Lâm... Tử Thần?

"Việc này, tôi... Tôi vẫn muốn dọn ra ngoài, tôi còn định tìm phòng ở trong hai ngày này."

"Nơi này rất tốt, cô dọn ra ngoài làm gì? Địa điểm cách quán bar gần như vậy, bình thường cũng thuận tiện cho việc huấn luyện đặc biệt."

"Nhưng..."

Nhưng, cô không muốn thuê chung với người khác.

Tuy Kiều Hân Hân đã sớm có ấn tượng với Lâm Tử Thần, nhưng cô không quen ở chung một chỗ với người khác. Lâm Tử Thần từng mời cô qua nhà, lại bị cô cự tuyệt.

Sao lại trùng hợp như vậy? Cô còn tưởng mình sẽ không bao giờ thấy cô ấy nữa.

Trong lòng Lý Mục đương nhiên có tính toán của riêng mình. Kiều Hân Hân quá kháng cự việc tới gần người khác, anh phải nghĩ cách để khiến cô bước ra khỏi vỏ bọc của bản thân. Hơn nữa, anh cảm thấy ở sâu trong lòng Kiều Hân Hân cũng có mong muốn được tiếp xúc với người khác, chỉ là cô không biết nên làm thế nào mà thôi.

Sao anh có thể để một cô gái trẻ 22 tuổi đơn độc mãi như vậy được?

Cứ coi như anh đang xen vào việc của người khác đi. Thân là người đại diện của cô, anh đương nhiên phải quan tâm tới sinh hoạt cá nhân của nghệ sĩ ở dưới trướng mình.

"Tất nhiên, nếu cô vẫn muốn tìm phòng thì cứ tìm, đừng ở quá xa là được."

Kiều Hân Hân trầm mặc một hồi, cô mở miệng hỏi: "Khi nào thì chị ấy dọn vào?"

"Ngày mai."

"Vậy sao..."

"Ăn cơm trước đi, sắp tới lúc phát sóng trực tiếp rồi."

Thời gian phát sóng trực tiếp của Kiều Hân Hân trong ngày hôm nay là từ mười hai giờ trưa đến tám giờ tối, bây giờ là mười một giờ rưỡi, cách thời gian phát sóng nửa tiếng.

Cô phải nói với Lý Mục về chuyện kia một chút.

"Tối hôm nay tôi muốn ra ngoài ăn cơm, nên... Anh không cần chuẩn bị bữa tối cho tôi đâu."

Lý Mục hứng thú, anh tò mò hỏi: "Ăn ở trong tiệm sao? Cô đi một mình à?"

"Cũng không phải, tôi đi cùng một vị biên tập viên, tôi đã bàn giao xong công việc mới rồi, nơi ấy đang chuẩn bị ra mắt trang diendanlequydon tranh. Hôm nay tôi vừa tới công ty, vị biên tập viên kia rất nhiệt tình, cô ấy hẹn tôi cùng đi ăn để thương lượng về bản thảo, tôi đã đồng ý rồi."

Kiều Hân Hân cảm thấy Lý Mục tựa như cấp trên của mình, cô vô thức báo cáo hành tung của mình cho anh.

Lý Mục híp mắt cười, nhìn Kiều Hân Hân nói: "Tốt lắm tốt lắm, lúc này cô nên khao bản thân một bữa mới phải, buổi tối nhớ về sớm một chút. Nếu quá muộn liền gọi điện cho tôi, tôi sẽ đi đón cô."

Kiều Hân Hân bằng lòng ra ngoài là tốt rồi, xem ra cô thực sự rất thích truyện tranh, trước đó Lâm Tử Thần hẹn cô kiểu gì cũng không được.

Đúng rồi...

"Biên tập viên của cô là nam hay nữ thế?"

"Cô ấy là một cô gái rất đáng yêu."

Kiều Hân Hân có ấn tượng tốt với Tranh Tử, Tranh Tử khiến người khác cảm thấy mình như một sinh viên vừa bước vào xã hội, tính cách phóng khoáng, không để việc gì ở trong lòng.

"Ừm ~~"

Kiều Hân Hân mở cặp lồng ra, đầu bếp ở quán bar nấu ăn rất ngon, mỗi bữa còn không giống nhau.

Lý Mục về phòng nghỉ ngơi, trong phòng khách chỉ còn lại một mình cô.

Kiều Hân Hân còn đang suy nghĩ về chuyện thuê chung, thực ra nhà của Lý Mục rất lớn, dù sao cũng có hai tầng trên dưới, một mình cô ở có chút vắng vẻ.

Nếu như nhiều thêm một người...

Hình như cũng đâu khó chấp nhận đến thế nhỉ?

Hơn nữa, cô đã biết người này từ trước, còn đỡ hơn là ở với người xa lạ.

Trong lúc vô tình, Kiều Hân Hân đã thuyết phục bản thân chấp nhận sự xuất hiện của bạn cùng nhà mới, cô đã một thân một mình quá lâu nên cũng muốn thay đổi một lần.

[Ha ha, chủ kênh phải ra ngoài à?]

[Hẹn đi ăn cùng người khác phải không?]

[Làn da của chủ kênh thật trắng, không thoa phấn lót cũng chẳng có vấn đề gì.]

[Đáng yêu đáng yêu đáng yêu đáng yêu.]

Vào năm giờ chiều, Kiều Hân Hân định ra khỏi cửa sau khi đã chỉnh trang thỏa đáng. Cô tiết lộ việc mình sẽ ra ngoài ăn cơm cùng khán giả, bọn họ đều rất kích động.

Bình thường Kiều Hân Hân đều phát sóng trực tiếp ở trong nhà, ngoài lần tới Ánh Sáng Xanh, hiếm khi nào khán giả thấy cô ra khỏi cửa.

Nói gì tới việc đi ăn với người khác!

Hiện tại, những vị khán giả xuất hiện đúng giờ mỗi ngày đều vô cùng thích Kiều Hân Hân, bất kể cô phát sóng cái gì bọn họ đều rất thích xem, cho dù cô chỉ vẽ cả một buổi chiều, cũng có rất nhiều người xem nếu họ đang rảnh rỗi.

Sau khi nhân khí của phòng phát sóng tăng lên, có không ít người tới vì hâm mộ tiếng tăm của cô, nhưng đeo đuổi cuộc sống thường ngày lâu như vậy, khó tránh khỏi bắt đầu oán giận.

[(Bĩu môi) Đã một tuần trời rồi, sao còn chưa phát sóng trực tiếp tử vong? Tôi nói cho cô nghe, cô làm vậy sẽ đánh mất nhân khí đấy, đồ chủ kênh vô dụng.]

[ ← Không thích xem phải không, không xem thì cút mau.]

Hàng chữ màu xanh lam của kỵ sĩ trung thành phản kích.

Kiều Hân Hân phát hiện màu chữ của những kỵ sĩ trước mắt nhạt hơn một chút so với Kaka, màu của bọn họ là xanh da trời, còn của Kaka là xanh lam đậm.

Hình như vì Kaka là người có tước vị đầu tiên trong phòng phát sóng trực tiếp nên hệ thống tặng một dấu hiệu đặc biệt cho hắn.

Trải qua một đêm, tăng vọt thành mười vạn khán giả xem trực tuyến, lại thêm vị trí thứ nhất trên bảng xếp hạng chủ kênh, rất nhiều du khách đều tới để tham gia náo nhiệt.

Hơn nữa, không phải tất cả mọi người đều tới vì phát sóng trực tiếp tử vong.

Vẫn có một phần khán giả thích xem trực tiếp ngày thường... Đương nhiên, đa số đều là khán giả nam.

Bình thường, một cô gái xinh đẹp làm gì bọn họ còn muốn xem, huống chi là thể loại khan hiếm như chủ kênh người trái đất.

Còn có vài người còn đánh cược, không biết vị chủ kênh người trái đất này có thể kiên trì được bao lâu?

Vân vân và vân vân.

[Chủ kênh vô dụng.]

[Con mẹ nó đứa nào đấy!]

[Cháu trai, có gan thì khai quý danh ra.]

[Kiếm chuyện phải không?]

[Cút cút cút cút cút cút cút.]

Phát sóng trực tiếp một thời gian, loại người nào cũng có, Kiều Hân Hân đã quen với lời bới móc của những kẻ không não kia, hiện tại cô có rất nhiều fan trung thành, bọn họ tương đối bảo vệ cô, tuyệt đối không cho phép người khác nói một câu không tốt về cô.

Chỉ cần có người chửi, mọi người sẽ nhanh chóng quần công, mưa bình luận bay ào ào.

Còn có rất nhiều khán giả khác, tuy lười gõ chữ, nhưng họ lại yên lặng tố cáo, quản gia sẽ nhanh tay xử lý.

Kiều Hân Hân ra khỏi nhà.

Căn cứ vào thời gian hẹn, cô tới dưới tòa nhà cao tầng, ban biên tập đều tan tầm vào lúc năm rưỡi, quả nhiên Tranh Tử đến đúng hẹn.

Đây là lần đầu tiên khán giả của phòng phát sóng trực tiếp nhìn thấy cô, tất cả mọi người đều chào hỏi cực kỳ nhiệt tình.

[Hello cô gái, nghe nói cô hẹn với chủ kênh nhà tôi à?]

[Nhất định phải đối xử với Hân của tôi dịu dàng nha, chị ấy rất hiếm khi đi ăn cùng người khác lắm, tôi dám đảm bảo, từ khi bắt đầu phát sóng trực tiếp tới nay, đây là lần đầu tiên.]

[Cô gái này thật đáng yêu, xinh xắn lanh lợi.]

[Hâm mộ cô ấy ghê, tôi cũng muốn ăn cơm cùng Kiều Kiều!]

[QAQ Cuộc sống của Hân Hân càng ngày càng tốt, nghĩ tới đoạn thời gian tôi vừa lưu trữ chị ấy, ngày nào chị ấy cũng ăn mỳ.]

[Thật sao? Tôi lại cảm thấy sinh hoạt thường ngày của vị chủ kênh này rất dễ chịu.]

[Cậu không biết đâu, lúc vừa bắt đầu cũng chẳng tốt đẹp gì, chủ nhà còn muốn đuổi cô ấy ra ngoài đó.]

[A a a a a về sau nhất định sẽ tốt hơn!!]

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play