Trên suốt đoạn đường đi chỉ có mình tôi và ánh đèn đường rọi những tia sáng heo hắt, ngoài trời đã tối nhưng tôi vẫn không dừng lại, tôi ngẩng đầu nhìn, đèn phố thị đã hoàn toàn che lấp ánh sao, trong màn đêm tối đen đó không thể nhìn rõ đâu là đâu, hệt như tâm trạng tôi hiện giờ.

“Quán bar” , đứng trước bảng hiệu rất đặc biệt, tôi không khỏi nhớ đến cảnh cả bốn đứa chúng tôi đến đây dự tiệc sinh nhật của Ngải nhị, đây là quán bar duy nhất tôi đã từng đến, khi đó bọn chúng tôi vẫn là tụi trẻ điên điên khùng khùng chỉ biết cười đùa, mà hiện tại, có thể sẽ không bao giờ còn được như xưa nữa.

Tôi vô thức bước vào “Quán bar” , quán rất đông khách, xem ra anh họ của Mạch nhất không có ở đây, chỉ có Paul đang diễn tấu dương cầm, tôi đưa mắt nhìn quanh, không thấy ai quen cả, điều này làm cho tôi cảm thấy yên tâm.

Đột nhiên tôi lại muốn uống chút rượu, tôi tùy tiện ngồi lên dãy ghế sát quầy bar, không thèm liếc nhìn thực đơn một lần, tôi chỉ nói một câu, “Cứ theo thứ tự từ trên xuống dưới, cho tới khi nào tôi say thì thôi.” Nhân viên phục vụ nhanh chóng đưa cho tôi một li rượu đỏ, có lẽ so với những người đang trong quán bar, tôi vẫn là một người khá bình thường.

Thời gian cứ thế trôi qua trong tiếng nhạc trầm bổng êm dịu, tôi cảm nhận được một cách rõ ràng hiện tại mình không có bạn bè, trong đầu cũng không có suy nghĩ gì, hết thảy đều là hư vô, tâm tình của tôi hoàn toàn bình thường, tôi dùng lí trí suy xét lại mọi việc, hôm nay cuối cùng là mượn rượu để quên sự đời, mượn âm nhạc để thanh tỉnh bản thân.

Đáng tiếc tôi cũng không có cơ hội biết được đáp án.

Một bàn tay vươn về phía li rượu của tôi, chén rượu màu lam sóng sánh mở ảo.

“Tâm trạng cũng khá nhỉ, một mình đến đây uống rượu sao?” Tôi liếc nhìn người bên cạnh, lại là Mặc Vũ, đến “Quán bar” hai lần, đều gặp hắn hai lần, xem ra thật không phải là hữu duyên bình thường mà.

Rượu trong li không còn liền tự động được thay bằng một li rượu đầy khác. Tửu lượng của tôi xem chừng rất khác, tôi nghĩ từ giờ đến lúc tôi say chắc còn lâu lắm, một lòng muốn mượu rượu giải sầu, ai ngờ càng uống càng tỉnh táo.

“Xem ra em là muốn uống cho say rồi.” Bên người tôi lại vang lên tiếng nói. “Nếu thấy nhàm chán có thể làm việc khác, nếu không tôi cùng em ra ngoài một chuyến.”

“Không cần” , tôi mỉm cười, ” Vẫn là hôn nhau phải không, không phải lúc, anh xem bây giờ là lúc nào.” Nói xonhg, tôi liền hôn hắn, không phải nụ hôn khiêu khích mà là một nụ hôn đúng nghĩa.

Loại chuyện này tựa hồ như vĩnh viễn không cần tôi ra sức, hắn lập tức liền giành lại thế chủ động, không có tiến vào sâu hơn, không có triền miên, chỉ là một nụ hôn phớt qua, tiếp đó tôi nghe được hắn nói: “Có muốn làm một chuyện đặc biệt không?”

Trong ánh đèn chập choạng, ánh mắt hắn léo lên tia nhìn u trầm, khuôn mặt hắn vẫn hiện lên biểu cảm khiêu khích và trêu tức, có lẽ cũng không phải tôi lẳng lặng nhìn hắn, tôi cũng không phải là người không rành thế sự, tất nhiên là hiểu được ý tứ trong lời nói của hắn. tôi đột ngột nở nụ cười, nói: “Vậy đến chỗ anh, tôi không thích dùng giường bên ngoài.”

Khi tôi kéo Mặc Vũ rời “Quán bar” , tôi thấy vẻ mặt Paul đầy lo lắng, tôi đưa tay phất phất mỉm cười với hắn rồi bước ra ngoài.

Khi tôi nằm trên chiếc giường lớn trong nhà trọ của Mặc Vũ, nằm ở dưới thân hắn, quần áo đều bị vứt bỏ, tôi vẫn bình tĩnh không chút lo sợ, giống như thể tôi chuẩn bị làm một việc rất đỗi bình thường tự nhiên.

“Em biết tôi là ai và chúng ta sắp sửa làm gì không?” Hai thân thể lõa lồ ở cùng một chỗ, hắn vẫn không quên hỏi tôi như vậy, như muốn nói rõ với tôi hắn cũng không phải loại người lợi dụng lúc người khác gặp khó khăn mà làm bậy.

“Anh là Mặc Vũ, chúng ta sắp sửa làm tình.” Tôi đơn giản đáp lời.

Đôi môi của tôi lập tức bị nuốt hết, đến khi tôi sắp thở không nổi nữa hắn mới chịu buông ra,hôn lần xuống phía dưới, tinh tế hôn vào gáy tôi, sau đó là hai bầu ngực, tay cũng không ngừng di chuyển khắp nơi trên người tôi, bàn tay ấy trượt đến đâu là châm lên ngọn lửa dục vọng đến đấy. Tôi đã không thể phân biệt giữa tôi và hắn thân nhiệt của ai nóng hơn, tôi chỉ cảm thấy thân thể mình bị một khối lửa nóng đè xuống, mà tôi lại không biết phải phản ứng lại như thế nào, chỉ có thể nghe theo hắn dẫn dắt, vặn vẹo người, phát ra tiếng rên rỉ khẽ khàng đầy khát vọng.

Hắn ở bên tai tôi nói nhỏ, “Cho dù lúc này em có say, tôi cũng sẽ làm như thế này.” Đầu óc còn chưa kịp suy nghĩ lời hắn nói, tôi liền cảm thấy hạ thân bị vật gì đó chen vào. “Không được, đau quá.” Tôi nhăn mặt, hạ thể nhanh chóng trương phồng làm cho tôi có cảm tưởng như mình sắp bị xé đôi ra, tôi giãy dụa nhưng cái mông lại bị hắn nắm chặt làm cho thân thể hai người lại càng thêm sát nhập, khối lửa nóng cứng kia cứ thế mà tiếp tục đẩy mạnh về phía trước, làm tôi đến đến chảy nước mắt, người tôi như bị xé nát, tôi không khỏi bật khóc. “Tôi không làm nữa, không làm nữa.” Tôi đánh vào lưng hắn, giãy dụa càng thêm mãnh liệt.

“Không muốn tôi cưỡng hiếp em thì đừng động đậy.” Nói xong hắn gắt gao ôm lấy tôi, đem tôi áp chế dưới thân hắn, tôi không thấy được khuôn mặt hắn, chỉ có thể cảm giác được toàn thân hắn đều cứng ngắc, hẳn là hắn cũng đang cố khắc chế bản thân. Không biết qua bao lâu, chỉ là lúc này giữa hai chân tôi không còn cảm giác đau đớn nữa mà được thay bằng một cảm giác khác, tôi không biết cảm giác này là gì, cứ tạm gọi là hưởng thụ đi. Tôi bất an cong người lên, muốn phân biệt rõ cảm giác kia tột cùng là gì, Mặc Vũ tựa hồ cũng chờ mong khoảnh khắc này, trong nháy mắt hắn lập tức đánh tới, theo mỗi động tác của hắn, cảm giác này trong tôi càng ngày càng thêm mãnh liệt. Tôi bắt đầu chào đón hắn, mà hắn lại càng chuyển động nhanh hơn, tôi chỉ có thể trầm luân hòa cùng hắn.

Giống như đã một thế kỉ trôi qua, hắn đâm mạnh lần cuối cùng, tôi rốt cục không nhịn được kêu lên một tiếng, hạ thân cũng không ngừng co rút, đồng thời tôi cảm giác được có một luồng nhiệt lưu bắn sâu vào trong cơ thể mình.

Mưa rền gió dữ qua đi, sau cơn mưa trời lại yên tĩnh.

Mặc Vũ nằm bên cạnh tôi, chúng tôi vẫn không mặc quần áo, hắn đưa tay vuốt ve đôi môi sưng đỏ của tôi, “Còn đau không?”

Tôi lắc đầu, nghĩ muốn lãng quên sự ôn nhu trong lời hắn nói. “Tôi có xem qua tạp chí, đa số cô gái trong lần đầu tiên đều sẽ khó có thể hưởng thụ đến tột đỉnh, tôi nghĩ kinh nghiệm của tôi hẳn là rất khá rồi.” Tôi không khỏi bội phục bản thân, trong tình huống này lại có thể nói ra được những lời như thế.

Hắn nhíu nhíu mày, “Cao trào cũng không phải chỉ là lời nói suông được.”

“Thế chúng ta phải nói gì?” Tôi khiêu khích nhìn hắn, “Chẳng lẽ lại nói với nhau câu tình yêu sao? Tôi đây thà rằng không nói lời nào, cũng không muốn nói dối.” Tôi nở nụ cười.

“Nếu đã không có gì để nói, vậy tìm gì làm vậy.” Nói xong, hắn lại tiến vào cơ thể tôi một lần nữa, hành động đột ngột này làm cơ thể cả hai nhanh chóng bị chấn động, tôi cúi đầu trừng mắt nhìn hắn, “Anh không phải mới vừa làm xong sao, sao giờ lại muốn nữa?”

Hắn cười nhạo một tiếng, “Lại là kinh nghiệm rút ra từ tạp chí chó má gì đấy à, trên phương diện này, để tôi dạy em là đủ rồi.” Nói xong hắn lại mạnh mẽ tiến sâu vào bên trong tôi.

Đã có kinh nghiệm, cơ thể của tôi đã sớm chuẩn bị tốt để chào đón hắn, lần này không phải là cảm giác đau đớn mà chính là khoái cảm, tôi vô thức nâng mông lên, hai chân bám chặt vào hông hắn, làm cho mỗi động tác của hắn đều có thể tiến sâu vào trong cơ thể tôi, mỗi một lần đều chôn sâu vào hoa tâm u tối mà quyến rũ đó.

Trong lúc mê man, tôi nghe được hắn nói, “Tiểu yêu nữ.”

Đêm nay tôi không nhớ rõ hắn đã muốn tôi bao nhiêu lần, tôi chỉ nhớ lúc tôi mệt mỏi thiếp đi, hắn vẫn tiếp tục cật lực không chút ngơi nghỉ.

Ngày hôm sau tỉnh lại đã thấy mặt trời lên cao tự lâu rồi. Mặc Vũ hiển nhiên là đã rời giường, vẻ mặt hắn nhẹ nhàng khoan khoái, ăn mặc chỉnh tề, hắn lấy tay vuốt nhẹ sườn mặt tôi. Lần đầu tiên vào ban ngày lại gần gũi hắn như vậy, tôi mới phát hiện mắt hắn màu lam, khó trách tôi vẫn cảm thấy ánh mắt hắn có gì đó rất qủy dị.

“Em còn không chịu xuống giường, anh sẽ coi như là em đang dụ dỗ anh.” Hắn gian xảo cười nói.

“Mắt anh—-là màu lam.” Nhìn chằm chằm vào đôi mắt kia, tôi thốt lên.

Hắn tựa hồ có chút không vui khi câu đầu tiên tôi muốn nói đến lại là vấn đề này, “Mắt ba anh cũng màu này, đây chính là điểm di truyền mà anh không mong muốn. Nhưng ngoại trừ điểm này, anh hoàn toàn giống mẹ, mẹ anh là người Trung Quốc.” Ngoại trừ màu mắt, hình dáng đều mang phong thái người phương Đông, nhìn hắn không mấy ai nhận ra hắn chính là con lai.

Mới mở mắt đã truy vấn gia phả người khác đã có điểm kì quái, huống chi lại là người vừa mới cùng mình trải qua một đêm phong tình. Tôi ngồi dậy, chậm di động thân người, chỉ cảm thấy vừa đau vừa chua xót, “Không biết anh có thói quen nói nhiều vào buổi sáng, thật xin lỗi, tôi muốn đi tắm.” Tôi cố ý dùng khẩu khí lãnh đạm nói.

“Em càng ngày càng hiểu anh, thật tốt quá, nhưng giờ cũng không phải là sáng sớm, đã đến giờ trưa rồi, anh lại nghĩ em còn muốn ở trên giường dùng cơm nữa chứ.” Hắn nói xong liền cười ha hả.

Dùng chăn quấn lấy người, không để ý đến hắn, tôi bước đến phòng tắm, phía sau vẫn nghe thấy tiếng cười sảng khoái của hắn, “Trong phòng tắm có áo ngủ, nếu muốn phục vụ mát xa thì cứ gọi anh.”

Nhìn thấy phòng ngủ và phòng tắm cũng khá rộng, đoán chừng tiền thuê căn hộ này cũng không rẻ, đây đúng là chỗ của kẻ lắm tiền, dù sao cũng là ở tạm, vậy mà cũng mướn ở chỗ cao cấp xa hoa thế này.

Buông tấm chăn ra, tôi thấy được trên người mình lưu đầy dấu vết, nhìn vào gương lại càng thấy rõ hơn, những vết hồng hồng tím tím trải dài toàn thân, đây là dấu vết lưu lại sau một đêm hoan ái sao? Đều nói đàn ông lên giường không cần tình yêu, thì ra phụ nữ cũng có thể như vậy. Tôi đã từ con gái biến thành đàn bà, đối với việc thất thân, tôi nhìn mãi cũng không thấy có gì khác so với trước đây.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play