Moon đang đi lang thang thăm quan trường bước đi trên nền cỏ dịu êm.
- Ngôi trường này đẹp quá! Tiểu thư cừ thật!-Moon
- A! Hoa ly! Đẹp quá!- Moon dơ tay hát những bông hoa ly.
- Nè! Nhóc kia không được hái hoa của trường.- Một chàng trai hét lên.
- Tên chết bầm nào thế này! Cho mi chết nè dám ngăn cản ta.- Moon.
Bốp...
- Á!- Người con trai.
Lúc này Moon mới quay lại nhìn tên chết bầm nào dám ngăn cản mình hát hoa và nhìn xem thành tích ném giầy của mình.
Dưới nền cỏ xanh mướt, một người con trai có khuôn mặt baby, mái tóc màu hạt giẻ làm tôn lên làn da trắng không tì vết đặc biệt là đôi mắt màu hổ phách, cậu ta đang ôm chán đỏ lừ xưng lên đáng thương của mình khi bị trú một chiếc giày của Moon
- Haha!... Đáng....đời haha.- Moon cười rớt nước mắt khi nhìn thất tên chết bầm đó bị trúng giày của mình.
- Nè! Cô gái hát trộm hoa kia! Cô trả lại khuôn mặt baby cho tôi đi mất độ đẹp trai của tôi rồi.- Cậu con trai tức giận.
Moon không cười nữa lấy lại bình tĩnh.
- Đó là kết cục của ngươi khi giám ngăn cản ta haha.- Moon.
- Đồ trộm hoa.Cô phải đền bù.- Cậu con trai.
- Mi thích bù đúng không?- Moon tiến lại phía cậu con trai.
- Đúng!Cô phải đền bù thiệt hại.- cậu con trai sẵng giọng nói.
- Mi muốn đền bù? - Moon cúi xuống sát mặt cậu,trên môi nở một nụ cười gian xảo.
- Cô định làm gì? Cậu bắt đầu thấy ớn lạnh trước nụ cười đó.
- Mi muốn đền bù còn gì?- Vẫn nụ cười gian xảo đó, khuôn mặt Moon ghé sát vào khuôn mặt cậu con trai kia.
- Thôi! Tôi không cần đền bù nữa.- Cậu con trai.
- Không để ta đề bù cho nhé! Giờ mi thích đền bù gì nào?À ta có cách này đảm bảo là hay.- Moon.
- Cách gì cô nói đi!- Cậu con trai.
- Là cách này nè.Chết đi haha.-Moon.
- Ááááááá!Cô chết với tôi.- Cậu con trai hét lên đau đớn,ôm cái cân đáng thương của mình.
Không đau sao được khi cậu bị Moon dẫm vào chân.
Moon nhìn lại cậu con trai đang ôm chân lăn lộn trên nền cỏ.