CHƯƠNG 48
Với những biểu hiện bất thường của Lí Trọng, ban đầu Từ Đan Lôi còn nghĩ do áp lực công việc khiến anh buồn phiền. Nhưng càng về sau, cô càng thấy không phải như vậy. Nhưng vấn đề bắt đầu từ đâu? Từ Đan Lôi không rõ, nhưng cô biết bọn họ đang có vấn đề.
Phòng ốc sửa sang xong vào tháng Tám, trái lại, Từ Đan Lôi càng mất lòng tin khi ngày kết hôn một đến gần. Ngày đó, Liễu Dược Dược gọi điện đến, cô mới nhớ ra hai người Lí Trọng Vương Nam rất lâu rồi không gặp nhau. Nguyên lai, Liễu Dược Dược muốn cô nói chuyện với Vương Nam. Vài ngày qua, Vương Nam tuy không biểu hiện gì, nhưng ngày càng gầy đến đáng thương. Liễu Dược Dược đến bây giờ vẫn không hiểu được vì sao hai người trở mặt. Khi gọi điện cho Từ Đan Lôi, mới phát hiện ra Từ Đan Lôi không hề hay biết gì.
Liễu Dược Dược nói hôm nào 4 người cùng nhau gặp mặt để nói chuyện đi, nếu cứ tiếp tục thế này, tôi chịu không nổi. Từ Đan Lôi nói không ổn, chuyện của đàn ông với nhau cứ để họ tự giải quyết. Cô đợi thêm vài ngày nữa, có lẽ bọn họ sẽ vui vẻ như xưa. Liễu Dược Dược luyên thuyên thêm vài câu, rồi nói vài hôm nữa chúng ta cùng nhau đi ăn. Buông điện thoại, Từ Đan Lôi mơ hồ nhận ra thời gian gần đây Lí Trọng không hề nhắc đến Vương Nam. Cô vốn định gọi điện cho Vương Nam, như lại thôi. Trong thâm tâm, kì thực cô không thích Lí Trọng quá thân thiết với Vương Nam.
Khí trời ngày càng nóng, đã qua đến tháng Tám. Bây giờ là mùa hè phương Bắc, mặt trời tỏa nhiệt đến rát da. Đã vài tháng Vương Nam không gặp Lí Trọng. Cậu đen đi, và cũng gầy thêm. Nhìn bề ngoài, Vương Nam không tiều tụy như thời gian trước. Nhưng nội tâm lại nóng cháy như bị ánh mặt trời xuyên thấu.
Thời gian vẫn bình tĩnh trôi, nhưng cuộc sống lại gợn sóng.
Vương Nam có nằm mơ cũng không nghĩ mình và Lí Trọng sắp gặp nhau.
Ngày đó, công ty cậu vừa hoàn thành một công trình trọng điểm. Đổng Khiết nói đêm nay sẽ mời mọi người đi ăn mừng, không ai được vắng mặt. Vương Nam không có tâm trạng để đi. Vài tháng qua, cậu chỉ lẳng lặng đơn độc đi về. Nhưng Đổng Khiết đã nói như vậy, không đi không được, đành phải nhập bọn cùng đồng nghiệp. Sau khi ăn xong, mọi người đều nói chơi còn chưa đủ, muốn đi hát. Đổng Khiết nói vậy chúng ta đến KTV “Mỗi ngày đều hát” đi.
Mỗi ngày đều hát? Vừa nghe đến cái tên này, lòng Vương Nam lại co giật. Đã có lúc Lí Trọng từng ở nơi đó tìm tiểu thư cho cậu, Vương Nam vì thế mà còn giận dỗi. Không ngờ bây giờ quay lại thì đã cảnh còn người mất. Nghĩ vậy, Vương Nam liền từ chối, cậu nói muốn về. Đồng nghiệp nói không được, cậu muốn đi ăn mảnh với tình nhân phải không? Vương Nam rầu rĩ thanh minh. Liễu Dược Dược ở bên cạnh nói, người ta muốn về thì cứ để người ta về, Vương Nam thanh cao như vậy, sao đi chơi cùng chúng ta được? Cuối cùng, Đổng Khiết phải giải hòa, nói Vương Nam cậu đừng làm mọi người mất vui, cùng đi nào.
Đoàn người vừa ngồi xuống không lâu, liền chạm mặt bạn trai của Đổng Khiết. Trương Chí Vĩ nhìn thấy Đổng Khiết và Vương Nam. Anh gật đầu chào cậu, sau đó nói với Đổng Khiết: “Khéo như vậy, mọi người cũng đến đây chơi? Chúng ta cùng thuê phòng đi?”.
Đổng Khiết nói: “Mọi người vừa đi ăn xong, muốn đi chơi tiếp nên đến đây. Anh đi cùng ai vậy?”.
– “Anh còn có thể đi với ai, tất nhiên là với Lí Trọng rồi”.
Vương Nam vừa nghe đến Lí Trọng, thân thể liền chấn động. Cậu giả vờ không nghe gì, nhìn chằm chằm vào màn hình trên sân khấu.
Đổng Khiết lại tiếp tục: “Em cũng đoán như vậy. Anh không phải là đi tìm tiểu thư đấy chứ?”.
– “Anh nào dám, hắc hắc. Nhưng Lí Trọng thì tìm được 1 người. Được rồi, em qua chào hỏi cậu ta một tiếng đi”.
– “Em không vào đó đâu, chướng khí mù mịt”.
Vương Nam ở bên cạnh tỉ mỉ nghe hết, biết Lí Trọng đi tìm tiểu thư, không khỏi có chút tức giận. Cậu không hiểu vì sao Lí Trọng lại như vậy.
– “Vương Nam, cậu vào đi, Lí Trọng đang ở bên trong”. Trương Chí Vĩ xoay người nói với Vương Nam.
– “A, tôi không vào đâu, chơi với mọi người ở đây được rồi”. Vương Nam một mực từ chối.
– “Hai người sao lại biết nhau?”. Đổng Khiết bất ngờ.
– “Nga, là biết qua Lí Trọng”.
– “Khụ, em quên mất Vương Nam từng thiết kế cho công ty Lí Trọng. Vương Nam, cậu vào chào hỏi vài câu đi”. Đổng Khiết khuyên Vương Nam.
Đến lúc này, cậu thực sự không tìm ra lí do thoái thác. Đành phải đứng dậy, mặt dày theo Trương Chí Vĩ vào phòng riêng.