Lý Vân Ca lấy tay sờ soạn cái lưng bóng loáng của cậu, ngón tay ven theo đường cột sống có chút lõm xuống ở giữa, trượt cao trượt thấp. Nhẹ nhàng ép ngón tay xuống, mang theo từng nhúm từng nhúm dòng điện khiến cho người ta sung sướng, cũng khiến cho nhiệt độ cơ thể của Y Minh cũng thoáng tăng lên.
Y Minh thuận theo dục vọng của mình, hôn thật sâu xuống khuôn mặt người đàn ông ấy, môi lưỡi cuốn lấy nhau tựa như cứu rỗi lẫn nhau trong hoạn nạn, lại khiến cho cậu có một loại cảm giác như thể có cùng máu thịt với Lý Vân Ca.
Lặng lẽ dưới ánh mặt trời, trong căn phòng có tiếng nhạc lượn lờ, chỉ có hai người môi lưỡi giao nhau ra thành tiếng cùng với tiếng quần áo ma xát nhau xột xoạt, Lý Vân Ca nhìn Y Minh gần trong gang tấc, cái cổ trắng noãn tinh tế, khuôn mặt có chút đỏ lên, hàng mi dày rủ xuống, mái tóc đen bóng mềm mại, tất cả đều tràn đầy ôn hòa và hấp dẫn.
Thuận theo động tác của Y Minh, Lý Vân Ca rất phối hợp giơ cánh tay lên, để cho cậu cởi áo lông trên người mình xuống, đầu ngón tay hơi lạnh của Y Minh tìm được áo sơ mi của hắn ở dưới, cẩn thận từng li từng tí mà mò lại gần trượt lên trượt xuống cơ thể ấm áp của anh, lạnh nóng luân phiên, khiến cho Lý Vân Ca nửa hưởng thụ, nửa khó nhịn.
Y Minh gương mắt lên, chứng khiến ánh mắt luôn có sự ôn hòa và thâm tình kia, nay lại lộ ra hào quang sáng trong, nhịn không được có chút nhếch khóe miệng lên. Vươn tay mở một cái cúc trên áo sơ mi anh.
Da thịt anh so với mình hơi ngăm đen hơn, lộ ra ánh sáng óng ánh thuận mắt, Y Minh dán mặt mình lên, hệt như mèo con cọ cọ từng chút từng chút da thịt lộ ra của anh. Xúc cảm ấm áp trắng nõn như vậy, tựa hồ còn mang theo một dòng điện vang tiếng bùm bùm xẹt xẹt. Y Minh duỗi đầu lưỡi ra, khẽ liếm cái ngực căng cứng của anh, bên tai liền nghe được một tiếng rên rỉ khó nhịn từ trong cổ họng.
Tuổi trẻ mà, tràn đầy lòng hiếu kỳ và hiếu thắng, khiến cho Y Minh không chút do dự tiếp tục động tác của mình. Mở tất cả các cúc quần áo ra vén sang hai bên, Y Minh nhìn hai điểm nhỏ đứng thẳng trước ngực anh, nhớ tới những gì đêm qua anh dùng miệng lưỡi làm….với mình, bèn bắt đầu noi theo.
Lúc Y Minh dùng môi lưỡi bao lấy nơi mẫn cảm trước ngực của hắn giống hệt như hắn làm tối qua, Lý Vân Ca không biết là mình nên thấy may mắn khi em ấy có thái độ học tập như thế, hay là nên trực tiếp khiêng người vào phòng ngủ tử hình ngay lật tức.
Kinh nghiệm của Y Minh, ngoại trừ hôn môi vài lần với Gia Tuệ ra, thì có được đều là lấy từ Lý Vân Ca cả.
Đêm qua, miệng lưỡi Lý Vân Ca y hệt thế, ngón tay châm ngòi, lại có thể khiến cho mình vui sướng, cậu cũng muốn cho Lý Vân Ca sự vui thích y hệt. Nhưng không biết rằng, chuyện này, thì ra cũng không phải là cứ có năng lực bắt chước cao siêu là có thể làm được, mà đến cùng lại là một chuyện cần có kỹ thuật.
Hàm răng Y Minh có đôi khi sẽ cắn phải, chỉ nghe được rằng bên trong tiếng hô hấp dồn dập của Lý Vân Ca, thỉnh thoảng sẽ có cả một hai tiếng hít hơi lạnh.
Ngẩng đầu, thấy lông mi Lý Vân Ca có chút xoắn vào nhau, mặt mày khó nhịn cực kỳ. Cũng không biết là thoải mái hay khó chịu nữa.
Thừa dịp Y Minh dừng lại, Lý Vân Ca vội vàng đứng dậy, đặt người ta xuống ghế sô pha, cúi đầu ngậm chặt cái môi hồng thuận phơi phới mê người của Y Minh, đầu lưỡi cũng không chút do dự mò vào. Đi chọn, đi mài, đi mút, nhấc lên một mảnh bể dục khí thế hung trời.
Y Minh không rõ tại sao mình tự nhiên lại thành người ở dưới anh, nhưng cậu không có đủ thời gian để suy nghĩ thêm, nụ hôn của Lý Vân Ca đã đoạt đi tất cả chú ý của cậu. Cái hôn xâm nhập mà vội vàng, không giống như hình thức cẩn thận và hòa hoãn trước đây, lại giống như muốn đem linh hồn nhỏ bé trong người người ta hút đi vậy
Y Minh thiếu dưỡng khí, giữa mơ hồ có thêm một ý nghĩ, chính mình sao lại hệt như thư sinh ngây ngốc…….trong mấy truyện Liêu trai* vầy nè, Lý Vân Ca tựa như yêu nghiệt nóng lòng hút tinh khí con người, dùng lưỡi quấn lấy lưỡi mình, chạm vào, quấn quýt, lôi kéo, trong môi lưỡi hay trong lỗ mũi đều là hương vị của anh, cái hương vị khiến cho người ta vừa thỏa mãn vừa khó nhịn, hương vị *** dần dần tràn đầy.
*Truyện liêu trai: Truyện kể về thần tiên ma quái, ví dụ như Họa Bì, Qủy Thê
Thân thể của mình bắt đầu nóng lên, tay của Lý Vân Ca có chút thô ráp, lúc sự nóng bỏng toàn bộ dán lên thân thể, chậm rãi xẹt qua, cơ hồ mang theo từng đợt từng đợt run rẩy, đầy sung sướng và ngập tràn khát khao.
Lý Vân Ca kéo quần áo của cậu, bộ áo lông và nội y bị cởi ra cùng nhau, bầu không khí có chút lạnh dán lên tấm thân trần trụi của cậu, khiến cho lỗ chân lông vốn đã hơi mở ra thoáng cái bắt đầu co rút, Y Minh nhịn không được khẽ hừ một tiếng, Lý Vân Ca dùng cơ thể mình dán sát vào cậu, bắt đầu liên tục hôn cậu từng cái nhẹ hều, gò má ửng đó, cái mắt bất an chớp động, cái mũi đẹp rất cao, cái môi mê người có chút hơi hơi mở ra.
Lý Vân Ca ôm lấy Y Minh mặt mày óng ánh màu phấn, đi về phía phòng ngủ của mình.
Hai tay Y Minh quấn giao nhau ở sau gáy anh, da thịt trần trụi hơi nóng thỉnh thoảng cọ qua quần áo của anh, còn có cả một phần da thịt cũng trần trụi y hệt lộ ra bên ngoài của anh, cái cảm giác da thịt kề cận khiến cho sắc mặt cậu lại càng hồng thêm.
Lý Vân Ca nhẹ nhàng đặt em ấy lên giường mình, mở điều hòa lên. Y Minh chẳng biết tại sao bắt đầu phát run một hồi, vì xấu hổ mà nhanh chóng giấu mình chui vào trong chăn.
Lý Vân Ca vừa nhấc chăn lên vừa cúi người xuống, lấy tay chống đỡ cơ thể mình, cúi đồng thoáng cái hôn lên người cậu một cái, mang theo một chút an ủi, không hoàn toàn là trêu chọc dục vọng của cậu.
Cởi quần lót đi, bên trong bộ lông mềm mại, tiểu đông tây đang đứng lên kia run rẩy một cái, cái đỉnh hồn thuận phơn phớt, lộ ra thân cây có chút phấn hồng, khiến Lý Vân Ca nhìn thấy mà nhịn không được cúi đầu, dùng khoang miệng ấm áp ngậm lấy tiểu đông tây kiêu ngạo kia, tinh tế mà hôn. Cuối cùng, còn dùng đầu lưỡi tinh tế liếm xuống khe hở trên đỉnh nó.
Y Minh mới quen với ***, sao có thể chịu được tư thế đáng bực này của Lý Vân Ca, huống chi vẫn còn đang là ban ngày ban mặt.
“Cửa sổ… Rèm…”Y Minh thấp giọng xin anh, tay cũng giơ lên che ánh mắt mình đi.
Cậu biết rõ, mình không nên bịt tai trộm chuông*, nhưng ít nhất vẫn có thể tự cho mình một điểm an toàn tâm lý.
*bịt tai trộm chuông: tự lừa dối mình
Lý Vân Ca hôn lên tay cậu một cái, rồi đứng dậy xuống giường kéo rèm.
Gian phòng vốn sáng ngời, nay được bức rèm che chắn, thoáng cái liền lộ ra màu vàng ấm áp.
Y Minh lấy tay che kín mắt mình, nhưng tuy rằng đã nghe được tiếng kéo rèm, nhưng vẫn không muốn lấy tay xuống.
Nghe thấy tiếng bước chân của Lý Vân Ca, dừng lại trước giường, cậu quay người đưa lưng về phía ngoài, tâm thần bất định nơi đáy lòng thế nhưng lại ngày càng dữ dội.
Cậu đương nhiên biết rõ đồng tính nam sẽ phát sinh thân mật thế nào trong lúc đó
Trong khóa học pháp luật hình sự chính quy, khi thầy giáo giảng đến tội phạm bạo lực, một số học sinh bên dưới cho rằng quy định chỉ xử phạt tội hiếp *** đối với người bị hại là nữ giới, xuất phát từ lý tưởng công bằng chính nghĩa cũng tốt, hay chỉ xuất phát từ việc muốn thoát khỏi la ó cũng được, nhưng tại sao nếu đàn ông trở thành người bị hại của hành vi bạo lực này, lại không thể xác định tội danh đó cho người phạm tội, ngay tại lớp.
Bất quá, giờ hiển nhiên không phải lúc để nghĩ đến những chuyện này, nhưng mà, nhưng mà, nhưng nhưng mà….Cậu không khỏi cuộn cơ thể mình lại, trong cổ có tiếng gào thét trầm thấp.
Lý Vân Ca đang chuẩn bị lên giường, lại nghe thấy em ấy phát ra tiếng than nhẹ hàm hồ, không rõ nghĩa. Bèn kéo cái người đang đưa lưng về phía mình qua, chứng kiến cái tay đang bưng hai mắt mình chậm rãi trượt xuống, lộ ra đôi mắt vụt sáng vụt tắt nhìn anh.
Ngồi xổm ở đầu giường, Lý Vân Ca giơ tay bắt lấy tay cậu, “Sợ hả?” Tiếng nói trầm thấp, có cả dục vọng bị đè nén.
Y Minh trừng mắt nhìn, sau mới nhanh chóng lắc đầu, đôi con ngươi đen láy ướt nước nhận ra Lý Vân Ca có chút khó nhịn, lại không dám trực tiếp tiến lên, gạo nấu thành cơm.
Chỉ sợ, sẽ nấu thành cơm sống.
Lý Vân Ca suy nghĩ, rồi đứng dậy, Y Minh khó hiểu nhìn anh.
Liền thấy anh lui về phía sau một bước, tay đặt ở thắt lưng quần, dùng ngón trỏ và ngón giữa nâng thắt lưng lên, sau đó mới lộn xộn tháo ra, kéo khóa quần giữ chặt trên người mình ra, nhẹ nhàng kéo xuống, kéo đền một nửa thì dừng lại.
Gương mắt nhìn Y Minh cười cười, Lý Vân Ca tiếp tục lui về phía sau, thuận tay mở CD bên cạnh ra, một đoạn nhạc dạo nhẹ nhàng vang lên, sau đó một giọng nữ khàn khàn lười biếng chảy ra, là một ca khúc rõ ràng là có chứa hương vị nhạc jazz.
Lý Vân Ca theo nhịp nhạc, bắt đầu nhẹ nhàng lay động cơ thể, cái tay đặt trên bụng mình bắt đầu chậm rãi trườn lên trên, năm ngón tay tách nhau ra, đầu ngón tay len vào vạt áo đã mở rộng, trượt lên trượt xuống trên cơ thể mình.
Ca khúc trong CD cũng mập mờ vô hạn.
… the man I love
And when he comes my way,
I ‘ll do my best to make him stay…*
Y minh nhìn hắn, xấu hổ nhưng vẫn thực sự mở to hai mắt ra nhìn.
Ánh sáng vàng ấm áp phía sau xuyên thấu cơ thể anh, xuyên thấu vào trong quần áo màu trắng của anh, tạo thành một hình ảnh hấp dẫn mà tuyệt hảo. Lý Vân Ca nhìn cậu, bên trong ánh mắt đều là sự hấp dẫn.
Lý Vân Ca có chút cúi đầu, bàn tay đặt ở ***g ngực mình, nhẹ nhàng xoa nắn, rồi sau đó đầu ngón tay tiếp tục hướng lên trên, vỗ về chơi đùa cổ mình, chậm rãi xoay quanh cái cổ, đầu cũng ngưỡng ra sau, sau đó mới thuận tay trượt theo ***g ngực, rơi xuống cái nơi vừa kéo khóa ra một nửa ấy, tiếp tục kéo phần còn lại xuống…..
____________________