" Thiên hạ không có cơm trưa miễn phí, ta cũng không muốn thiếu nợ nhân tình của Tôn lão." Tôn lão cả đời si ái y thuật, ngày hôm qua nàng tùy tiện sử dụng bộ Quỷ Môn Thập Tam Châm, Tôn lão đã thay đổi cách nhìn về nàng, cho nên Tôn lão muốn cái gì, Lăng Sương biết rất rõ.
Tôn lão bật cười: "Ta rất tán thưởng y thuật của ngươi, chỉ cần ngươi dạy cho lão phu bộ Quỷ Môn Thập Tam Châm, lão phu tuyệt đối sẽ không nói chuyện này cho người thứ hai biết."
" Thành giao, nhưng muốn học được Quỷ Môn Thập Tam Châm cần thời gian khá dài, nghe nói Tôn lão đang thiếu dược đồng, ta sẽ giúp Tôn lão tìm người, không biết ý Tôn lão thế nào?"
Quỷ Môn Thập Tam Châm là sự hấp dẫn trí mạng đối với Tôn lão, nên Lăng Sương chắc chắc biết Tôn lão sẽ đáp ứng yêu cầu của nàng.
"Có thêm người hỗ trợ, đương nhiên lão phu cam tâm tình nguyện rồi." Tôn lão vừa cười vừa nói.
Lăng Sương gật đầu: "Ngày hôm qua trong cốc bắt được một nam nhân tự tiện xông vào, là hắn đi cùng với ta, cũng biết một chút y thuật, hiện tại hắn bị Nguyệt Nương giam giữ, kính xin Tôn lão giúp đỡ, đưa hắn tới dược lô."
"Một bộ Quỷ Môn Thập Tam Châm, lão phu lại giúp người làm những hai chuyện, ngươi không cảm thấy lão phu quá thiệt ư?" Tôn lão cũng không đèn đã cạn dầu.
"Tôn lão y thuật cao minh, nếu có thêm Quỷ Môn Thập Tam Châm thì y thuật sẽ tiến thêm một bước, so với hai chuyện nhỏ này của ta, Tôn lão buôn rất hời." Lăng Sương biết rõ lão hồ ly này không dễ gạt gẫm.
Tôn lão cười nói: "Được rồi, lão phu sẽ đáp ứng ngươi, nhưng việc thành hay không, vẫn khó nói, nếu bên kia tả sứ không thả người, ngươi cũng không được oán trách lão phu đó."
Lăng Sương cũng biết Nguyệt Nương khó đối phó, nhưng chỉ cần có một tia hi vọng, nàng nhất định sẽ không bỏ qua.
"Bất kể là thành hay bại, ta đáp ứng Tôn lão thì nhất định sẽ làm được." Lăng Sương nói.
Tôn lão gật đầu: "Thiếu chủ vẫn chờ ở bên ngoài, ngươi mau đi ra ngoài đi."
"Đa tạ Tôn lão." Lăng Sương dứt lời, đi ra ngoài.
Tần Chích và Cẩu sư gia chờ ở bên ngoài, thấy Lăng Sương bước ra, Tần Chích lập tức đi đến trước mặt Lăng Sương, ôm lấy Lăng Sương rồi liền bước đi, Cẩu sư gia không rõ chuyện gì đang xảy ra, nhưng cũng không có ngăn cản, Lăng Sương nhịn không được trợn trừng mắt, nhưng không dám phản kháng.
Tần Chích ôm Lăng Sương trở về Sinh Tử Điện, nhẹ nhàng đặt Lăng Sương lên giường: "Nghỉ ngơi."
Đến tận bấy giờ Lăng Sương mới hiểu được, thì ra Tần Chích muốn nàng nghỉ ngơi, Lăng Sương nhìn Tần Chích, trong lòng bỗng xẹt qua một dòng nước ấm, lúc ở hiện đại, nàng chỉ là một đứa cô nhi, từ nhỏ không chỗ nương thân, xuyên vào sách, mặc dù có thân phận là Lăng gia đại tiểu thư nhưng Lăng Tông Vân nhiều năm đều ở bên ngoài đánh trận, người bên cạnh Lăng Sương cũng toàn là sài lang hổ báo, tình cảnh của Lăng Sương cũng không tốt hơn nàng ở hiện đại là bao.
" Ngươi đang lo lắng cho ta sao?" Lăng Sương nhìn Tần Chích, hỏi.
Tần Chích nhìn Lăng Sương, hắn không biết cái gì gọi là quan tâm, cho nên hắn không có cách nào để trả lời nàng, đột nhiên Lăng Sương có chút thất vọng: "Ta muốn ngủ một chút."
Tần Chích cũng nằm xuống bên cạnh nàng, Lăng Sương nhìn Tần Chích, một chút nàng cũng không tài nào đoán ra được Tần Chích là muốn làm gì, cho dù là Cẩu sư gia thông minh đến mấy cũng phải lộ ra sơ hở, Nguyệt Nương lợi hại nhưng cũng có yếu điểm, duy chỉ có Tần Chích, thật Lăng Sương nhìn không thấu hắn.
Lúc này trong Thủy Lao.
Nguyễn Cẩm lại lần nữa bị áp tải vào Thủy Lao, Cẩu sư gia cho đệ tử lui xuống, đứng một mình ở trên nhìn Nguyễn Cẩm: "Ngươi biết nàng?"
Nguyễn Cẩm mặt lạnh: "Muốn chém giết muốn róc thịt thì cứ tự nhiên."
Cẩu sư gia mỉm cười: "Nhi tử thứ ba của Tân nhiệm hộ quốc Đại Tướng Quân Nguyễn Thế Nghiệp, sao lão phu lại nỡ giết ngươi cơ chứ?"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT