Nghi phạm



Trong phòng khách, thanh tra Melle cùng hai cấp dưới đã chờ sốt ruột, Melle liên tục thay đổi tư thế ngồi, lúc thấy từ cửa phòng khách truyền đến tiếng bước chân, lập tức đứng lên, nhưng sau đó lại tiếp tục giữ tư thế nửa ngồi – mông rời khỏi sô pha, hóa đá tại chỗ.

Penn tóc còn chưa khô, nửa người dưới chỉ quấn khăn tắm, vẻ mặt khó chịu đi tới, mà Ralph đi theo bên cạnh cũng mang vẻ mặt đồng dạng, mặc quần áo ướt nhẹt. Những thứ chết tiệt đó, Melle cắn răng thấp giọng mắng, gã vẻ mặt khinh thường ngồi trở lại sô pha, nghĩ thầm hình như cũng không cần phải thừa thải giữ lễ nghi với hai kẻ này.

“ Thanh tra Melle, có chuyện gì?”

Penn ngồi đối diện Melle, y thở một hơi trực tiếp vào đề, Ralph cũng ngồi bên cạnh không xa y, cầm khăn tắm không ngừng lau lau tay áo.

“ Rạng sáng hôm qua từ một đến ba giờ, hai người ở đâu?” Melle quan sát Ralph một chút, sau đó lấy sổ tay ra, nghiêm túc mở miệng.

“…………” Penn nhíu mày, hừ cười một tiếng. “ Đây là thẩm vấn?”

“ Đúng vậy! Tối hôm qua có hai người đã chết, tôi phải biết hành tung hai người.” Melle trực tiếp hỏi, giọng điệu tuyệt đối không khách khí.

“ Người chết có liên quan gì tới chúng tôi?”

Penn bất đắc dĩ sửa lại khăn tắm, bộ dạng nhàn nhã tự đắc của y trong mắt Melle căn bản là một kiểu giả trang gian xảo của tội phạm! Melle ngầm nghiến răng ken két, gã vốn chỉ hơi hoài nghi, nhưng khi biết Penn cùng Ralph là đồng tính luyến ái, hoài nghi lúc đầu lập tức biến thành khẳng định, đám đồng tính luyến ái đi ngược tạo hóa này đều là tội phạm! Sự cố chấp không tiêu trong cái đầu của Melle đã thành ra thâm căn cố đế, cái bây giờ gã phải làm chính là tìm bằng chứng phạm tội xác thực của họ sau đó nhốt vào nhà tù.

“Đương nhiên là có liên quan.” Melle lộ ra vẻ mặt đương nhiên, mở sổ tay ra, đọc một chuỗi những cái tên.

“ Elvin Walker, Conchita Gatt, Carey Gim, Cady Brown, còn có Ken Bridget. Tôi đã đều tra, anh chính là khách quen của họ! Đừng nói cái gì không biết họ.”

Tiếng Melle lúc sau đã có chút kích động, đúng vậy, gã rốt cuộc nắm giữ một chút liên hệ của những người chết kia, đó chính là họ đều biết người đàn ông gọi là Penn Curwen này.

“ Ken? Cậu ta đã chết?”

Penn ngồi ngay ngắn, vẻ mặt nghi hoặc hỏi. Y hôm qua mới vừa tìm được nó, thanh niên kia bị y làm cho sợ chết khiếp, sau khi dẫn nó đi ăn đò ngon, uống rượu quý, còn cho một chút tiền, lúc xoá bỏ hết nghi hoặc của Ken lại hỏi nó mấy chuyện phát sinh gần đây….. Những những người trẻ tuổi sinh hoạt ở tầng thấp nhất luôn có đủ loại kênh rạch có thể biết được những vụ án phát sinh mới nhất, có lẽ bởi vì bọn họ mẫn cảm với nguy hiểm, không biết khi nào những thứ nguy hiểm đó sẽ phát sinh trên người mình.

Ken nói cho y nghe phía tây khu đông gần đây chết mấy callboy, nhưng Penn không ngờ tất cả đều là người y từng mua qua, đây đích thực quá trùng hợp…. Hơn nữa Ken cũng chết sau khi y rời khỏi sao? Penn nhíu mày thật sâu vì việc này.

“ Hai người rạng sáng từ một đến ba giờ ở đâu?”

Penn không trả lời, Melle tiếp tục ép hỏi, gã càng lúc càng nắm chắc suy đoán của mình.

“…. ‘Mèo đen’, Phố Compton cùng một cậu trai.”

Penn dựa lại vào sô pha, thời điểm này, để tránh phiền toái không cần thiết, chỉ có thể ăn ngay nói thật. Y liếc người ngồi bên cạnh, vẻ mặt Ralph dường như không có biến hóa gì.

“ Tên?” Melle dùng bút ghi lại.

“ Laji. Chúng tôi chọn một chai Bordeaux năm 85, bồi bàn cùng chủ quán sẽ có ấn tượng rất sâu sắc.”

Penn thở dài, may mà y tự nhiên quyết định đi quán rượu, nếu không lúc này thật đúng là có miệng cũng nói không được.

“ Tôi sẽ điều tra rõ.”

Melle mím môi không cam lòng, sau đó xé tờ giấy xuống giao cho cấp dưới, để hắn lập tức đi dò hỏi. Sau khi căn dặn xong, Melle quay đầu nhìn Ralph.

“ Cậu thì sao?”

“ Chờ một chút.” Penn đột ngột ngăn cản. “ Ngài hỏi tôi, tôi có thể hiểu, nhưng cậu ta không chút liên quan đến những người bị hại.”

“ Hừ!” Melle hừ lạnh một tiếng trả lời, ngữ khí dường như đang nói vấn đề này thật sự ngu xuẩn.

“ Nhưng cậu ta có liên quan tới anh. Lúc Ken Bridget đến báo án chính là hình dung thế này, hung thủ có tóc nâu, mắt màu lam nhạt, thoạt nhìn rất có giáo dục, dáng người trung bình…”

“ À! Thanh tra Melle, chỉ là một hiểu lầm, không phải tôi vẫn còn sống khỏe mạnh hay sao?”

“ Nhưng!” Melle lập tức lớn tiếng ngắt lời Penn.

“ Lời khai của nhân chứng mấy vụ án trước kia đều như nhau! Hơn nữa hôm qua lúc tôi tới nói nội dung báo án, cậu ta cũng ở đây, đêm đó Ken Bridget liền chết! Những thứ đó toàn bộ đều chỉ về phía các người!”

Nếu hung thủ không phải một trong hai người thì chính là các người cùng nhau gây ra! Melle không nói ra kết luận này, nhưng từ giọng điệu cùng ánh mắt gã, Penn cũng có thể đoán ra tám chín phần.

“…… Tôi có lý do gì giết hắn?”

Ralph vẫn trầm lặng nghe hai người nói chuyện đột ngột mở miệng, trong giọng nói đầy bất đắc dĩ. Hắn cùng Penn liếc nhìn nhau, hai người nhất trí cho rằng đây quả thực chính là tai bay vạ gió.

“ Hah, giết tình địch báo thù, có thể đưa ra một đống lý do!”

Melle lúc này hận bản thân không thể là một quan toà có thể trị tội họ ngay tại chỗ.

Lý do Melle đưa ra làm khóe miệng Ralph hơi co giật, đây là nói hắn có lẽ vì ghen tuông mà chạy ra giết mấy kẻ xa lạ đó sao? Lúc hắn đang muốn nói cái gì, Penn lại vươn tay ngăn hắn, Ralph quay đầu thấy Penn lại khôi phục vẻ mặt nhàn nhã trước đó.

“ Được, cảnh sát Melle, tôi biết ý của ông. Tôi cảm thấy ông căn bản đang lãng phí thời gian.”

Lời này của Penn giống như thêm dầu vô lửa, làm Melle lập tức phẫn nộ.

“ Anh!”

“ Suy đoán của ông thoạt nhìn rất có lý, nhưng có chứng cứ không? Trước tiên, không nói tới mấy chuyện khác, tôi nghĩ Ralph tối hôm qua có rời khỏi căn nhà này hay không e rằng trong lòng ông rõ nhất.”

Penn cười ngắt lời Melle, sau đó dùng ánh mắt liếc đám cấp dưới đứng phía sau Melle.

“ Vị này canh ngoài cửa nhà tôi một đêm sao? Thật vất vả!”

Cảnh sát cùng Melle liếc nhau, hình như đang nghi hoặc không hiểu vì sao Penn phát hiện, mà mặt Melle lúc này đã biến thành màu gan heo, quả thật toàn bộ những lời trước đó đều chỉ là suy đoán không chút bằng chứng xác thực.

“ Chuyện này quả thực kỳ lạ, nhưng dù có bắt chúng tôi lại, cũng sẽ phải thả ra vì không đủ chứng cứ, nếu trong lúc chúng tôi bị nhốt mà hung thủ lại giết người, tình cảnh ông đến lúc đó e rằng…” Penn nhún nhún vai, thấy Melle dao động tiếp tục nói. “ Ai, đứa trẻ đã chết này dù sao cũng từng ở cùng tôi một đoạn thời gian, tôi cũng sẽ hỗ trợ tìm ra hung thủ.”

“…… Không cần! Các người thành thật chờ ở đây giùm tôi, tôi sẽ phái cảnh sát theo sát các người, trước khi tìm ra hung thủ, các người không được rời khỏi nơi này một bước!”

Melle cất sổ tay vào túi áo, cơ hồ là gào rống, quát xong những lời này liền hùng hổ dẫn cấp dưới rời khỏi.

Sau khi Melle biến mất như bão quét, Penn cười khổ gãi gãi mái tóc nửa khô, quả nhiên từ sau khi Ralph xuất hiện, cuộc sống y lập tức trở nên muôn màu muôn vẻ. Bất quá, nghĩ đến những đứa trẻ từng ở cùng mình đều bị giết, trong lòng Penn bất giác có chút mất mát, sinh mạng con người quả nhiên rất yếu ớt.

“….. Sao ngươi biết họ phái người theo dõi?”

Ralph đứng lên, đi đến trước lò sưởi âm tường, muốn để hơi nóng hong khô y phục, khoảng thời gian ban nãy với hắn quả thực là tra tấn, khó chịu giống như có mấy trăm con sâu róm đang lúc nhúc bò trên người mình.

“ Tôi đoán mò, không ngờ đoán đúng!” Penn cười gượng trả lời.

“…. Thật vô trách nhiệm!”

“ Ha ha, tôi giúp cậu giải vây, chẳng lẽ cậu không cần cám ơn tôi sao? À, nghe nói trong nhà tù không sạch sẽ hơn cống nước bao nhiêu, chuột, rệp….”

“ Dừng! Nói tiếp xem, chẳng lẽ đây không phải đều là chuyện ngươi gây ra sao? Nếu không phải những người ngươi thân mật đều bị giết, ta cũng sẽ không bị cho là tội phạm giết người… Cứ nhanh chóng giải quyết ngươi rồi trở về là được.”

Ralph nhìn ngọn lửa, âm thanh càng lúc càng nhỏ, hắn cũng biết “nhanh chóng giải quyết “ của mình cũng không đơn giản như vậy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play