Đêm giáng sinh 1923.
Luân Đôn vào mùa đông tung bay hoa tuyết, bông tuyết ban đầu chen lẫn vào bụi đất sau đó lại biến mất, màu thuần trắng kết tinh chậm rãi nhàn nhã hạ xuống từ không trung, giống như những thiên sứ bé nhỏ từ thiên đường rơi vào thế gian.
Tại khu giáp ranh đông tây, trong căn nhà bị mọi người gọi là nhà ma lúc này cũng tràn ngập không khí Giáng sinh đậm đà ấp ám.
Trước lò sưởi âm tường bùng cháy trong phòng khách, có một cây thông Noel xanh tươi, trên nhánh cây treo đủ loại châu đèn trang trí, đồ chơi cùng dây kim tuyến, mà dưới gốc cây thì bày đầy hộp quà to to nhỏ nhỏ.
Mấy người mới ăn xong đại tiệc Giáng sinh đang nhàn nhã ngồi trên sô pha uống cà phê nói chuyện phiếm… Đương nhiên, đại tiệc là do hai vị đầu bếp Bastet cùng Edy tỉ mỉ làm ra, mà hai vị đầu bếp kia bây giờ đang bận bịu làm món tráng miệng trong phòng bếp.
“ A, tôi đã rất lâu rồi không ăn được món ngon như vậy!” Claudia duyên dáng hít sâu một hơi cà phê, lộ ra bộ dạng hạnh phúc.
“ Đúng vậy, thật hâm mộ đồ đểu Penn này!”Bernie tỏ vẻ đồng ý, đồng thời cũng hết sức ghen tị.
“ Tay nghề Edy quả thực không tồi.”
“ Súp đặc của Bastet cũng rất tuyệt, làm quản gia cho đồ đểu thật là đáng tiếc.”
Hai nhân loại duy nhất trong đống Vampire cùng Tử thần, Chesil và Raymond cũng gật đầu tán thưởng.
“ Hâm mộ thì được, đừng mắng tôi đồ đểu được không?” Penn cười khổ, y bưng một ly cà phê cho Ralph, thừa cơ hôn một cái lên môi hắn, sau đó mỉm cười như khoe khoang.
“ Cám ơn cà phê của anh, đồ đểu!”
Đã quen với cái tật hay hôn của Penn, Ralph chỉ mặt lạnh uống một ngụm cà phê vừa nóng.
“ Ahhh…… Darling cũng cùng họ ức hiếp anh…” Penn khoa trương ôm ngực nhào lên đùi hắn, đáng tiếc Ralph lại thờ ơ.
“ Mọi người có thấy Penn càng lúc càng vô lại hay không?”
Claudia hừ một tiếng, lấy tư cách người bị hại, trước kia bị Penn lãnh khốc hấp dẫn lại bị y vô tình vứt bỏ, cô thật muốn đâm mù hai mắt mình, à không, đâm mù mắt Penn.
“ Đúng vậy, nhớ lại anh ta khi đó quả thực là hai người….”
Bernie nhớ tới chuyện đã xảy ra thật lâu trước kia, khẽ thở dài một tiếng. Khi đó người đàn ông này rõ ràng không có tình cảm với mình, lại gần như ép buộc biến mình thành Vampire, dù hận y muốn chết, nhưng đáy lòng vẫn khát vọng trái tim không nhìn thấy được của Penn.
Hai người chìm vào quá khứ không hẹn mà cùng thở dài, họ nhìn Ralph hất cái kẻ giở trò làm nũng trên đùi mình ra, khóe miệng hơi mỉm, nhịn không được nhìn nhau cười, bất luận thế nào, đó cũng đã là chuyện quá khứ, thay đổi không chỉ có Penn, ngay cả họ cũng không giống ngày xưa nữa, không phải sao?
“ Giáng sinh vui vẻ.”
“ Giáng sinh vui vẻ.”
Claudia cùng Bernie dùng cà phê cụng tách, bắt đầu thấp giọng nghiên cứu bản thân lúc trước làm sai cái gì mới để bọn họ gặp phải một tên Vampire đáng ghét như vậy.
“ Nói như vậy, trước kia, Penn ngay từ đầu đã là đồ đểu như vậy hả!”
Chesil nghe thấy ký ức tràn ngập bất đắc dĩ của hai người, nhịn không được cười ra tiếng. Đường đường là một Pharaoh, lại bị người ta hết lần này tới lần khác kêu là đồ đểu, chư thần bảo hộ đồ đểu này sẽ ôm mặt khóc mất.
“ Tôi vẫn cho rằng anh ta chỉ là một thằng cha ngạo mạn tự đại thối tha, thì ra ban đầu đã ghê tởm như vậy. Trời ạ, thật sự nên quăng anh ta ra khỏi trái đất, quả thực là một tai họa.”
Raymond lắc đầu oán giận nói, nghĩ thầm may mắn không tặng Chesil cho tai họa này.
Nghe ba người đối diện bắt đầu hồi tưởng quá khứ chỉ trích đủ loại tội ác của Penn, Ralph đặt tách trong tay xuống, dùng sức gõ một cái vào người đang tựa trên người mình.
“ Dậy! Anh nên tự kiểm điểm một chút.”
“ A, baby, em đừng nghe bọn họ nói bậy, em xem, một người tuyệt vời như anh quả thực là người đàn ông tốt có một không hai.”
“ Đồ đểu có một không hai sao?”
“ Ách! Em cũng có thể lý giải những người đàn ông tốt đều là do đồ đểu tiến hóa mà thành!” Penn làm ra bộ dạng điềm đạm đáng yêu.
“ Mắc ói!”
Claudia, Bernie cùng Raymond trăm miệng một lời bác bỏ luận điệu hoang đường của y. Họ ngược lại từ lén lút phê phán biến thành công khai chỉ trích, không bao lâu sau, Edy cùng Bastet bưng món tráng miệng tới cũng gia nhập hàng ngũ lên án công khai.
“ Đúng vậy, đúng vậy, anh ta luôn kêu tôi đến để sai bảo, tuyệt đối không để ý xem tôi có bận chuyện gì khác hay không.” Edy thêm mắm thêm muối chỉ trích.
Nhưng cậu cũng không phải không tình nguyện mà… Penn ở trong lòng nhỏ giọng phản bác.
“ Chủ nhân luôn ném bậy quần áo! Còn thích tắm rửa xong không thèm lau người đi khắp nhà, làm trên sàn nhà toàn là nước đọng! Còn hay phá hư đồ trong nhà.” Bastet theo ngay sau.
Phá hư đồ trong nhà chính là Ralph… Ah, Penn chỉ dám nói như vậy ở trong lòng, y quay đầu liếc Ralph muốn để hắn phân xử cho mình, nhưng người yêu của y lại vừa nghe bọn họ rưng rưng lên án vừa gật đầu tựa như đồng ý.
“ Chesil, cậu cần phải đứng về phía tôi…”
Y nhìn Chesil, người duy nhất không nhập hội lên án công khai, nhưng người nọ chỉ chớp chớp mắt lộ ra nụ cười ác ý, sau đó tỏ vẻ đồng ý với “tội trạng thứ 25 của Penn” mà mọi người quăng tới.
Mgười cuối cùng có thể giúp mình cũng đã trở súng chỉa lại, Penn chỉ có thể lặng lẽ đi tới dưới cây thông Noel, đáng thương khẩy khẩy nơ bướm trên hộp quà than thở, uổng công y quan tâm chuẩn bị quà cho cái lũ này….
Không khí sôi nổi lên án công khai Penn này, à không, lễ Giáng Sinh, ngay khi mọi người hảo tâm khuyên bảo Ralph một câu: bây giờ hối hận còn kịp, và trong tiếng chuông nửa đêm, kết thúc.
Mọi người vơ vét quà Penn chuẩn bị xong liền thỏa mãn tán đi… Mà vai nam chính đáng thương của chúng ta, quà Giáng sinh có được chỉ là mấy chục tội trạng.
Penn đang cầm hộp quà lớn nhất ủ rũ theo sát phía sau Ralph, không khí người đằng trước phát ra lúc này thật khiến y mất tinh thần, làm không tốt đêm nay y ngay cả giường cũng ngủ không được.
“ Em yêu, đây là quà anh chuẩn bị cho em…”
Nghĩ xem, Penn y có khi nào từng ăn nói khép nép như vậy chưa! Nhưng y bây giờ muốn mạnh cũng mạnh không nổi, có lẽ là chột dạ cực điểm. Claudia cùng Bernie hai cái đồ đểu kia lại gôm đám tình nhân cũ của y trước đây liệt thành danh sách làm quà đưa cho Ralph!
Trời ạ, hôm nay lại mời hai tên đó tới, quả thực là một sai lầm… Có điều, người mời là quản gia của y, y nhúng miệng vào không được.
“ Ralph… Baby… Sweetheart… Honey…”
Penn yếu ớt gọi, tiếc là Ralph không để ý tới y, chỉ tự nhiên thay áo ngủ sau đó ngồi bên giường.
“…. Đưa quà của tôi?”
Ralph mở miệng, tiện thể liếc Penn, cái nhìn này làm trong lòng Penn hô to hỏng bét, Honey của y đã tức giận tới cực điểm.
“ Đúng! Anh đặc biệt chọn lựa.”
Penn lập tức hai tay dâng hộp quà, nhưng Ralph chỉ liếc một cái rồi nói không cần. Tâm tình Penn sa sút đến cực điểm, nhưng lời kế của Ralph lại làm y phấn khởi.
“ Tôi muốn quà khác.”
“ Hả! Em muốn cái gì! Anh nhất định mua cho em.”
“ Anh biến thành con dơi đi!” Ralph cong khóe miệng lên nói.
“ Hả?” Yêu cầu quái lạ này làm Penn nhất thời không phản ứng kịp.
“ Các loại kiểu chết chúng ta đều đã thử qua rồi, không bằng thử biến thành mèo nuốt anh coi sao!”
“ Hả hả?”
Ralph nói xong liền biến thành mèo đen, ngồi ngay ngắn trên giường thong thả phe phẩy cái đuôi, còn vươn đầu lưỡi liếm liếm cái miệng như thúc giục.
Penn nhịn không được rơi lệ chiều ý! Để làm Ralph nguôi giận, y chịu đựng! Y khẽ cắn môi biến thành con dơi ngoan ngoãn bay đến bên miệng Ralph, mèo Ralph thẳng thân vươn hai cái chân kéo dơi Penn đang bay gần xuống, sau đó không chút khách khí gặm vào miệng.
Lúc Penn nghĩ rằng sẽ lập tức bị nuốt, liền phát hiện Ralph hất đầu ném y lên không trung, y mặc thân thể nho nhỏ của mình đảo một vòng trên không rơi tự do, sau đó bị Ralph nhảy lên, nhào vào cắn… Lực cắn một chút cũng nhìn không ra người này yêu mình, Penn ủy khuất nghĩ thầm.
Cảm thấy quá đã, Ralph lại dùng sức quăng Penn xuống đất, lúc y phát ra tiếng chít chít lăn vài vòng dừng lại, lại nhảy lên dùng chân khẩy khẩy y, còn lập tức thẳng thắn nhảy lên giẫm xuống người y phát ra tiếng meo meo vui vẻ.
Penn dùng đôi mắt cơ hồ nổ đom đóm nhìn lên, ánh mắt Ralph sau khi biến thành mèo cũng rất đẹp, trong lòng không khỏi cảm thán bản thân mình đã thật sự hết thuốc chữa, dưới tình trạng nội tạng hầu như muốn bị đạp vỡ mà còn cảm thấy người này rất đẹp.
Không chút lưu tình cắn Penn, tiến hành một loạt động tác quăng ném lôi xé vứt tới vứt lui, sau trò chơi đuổi bắt, Ralph trút giận xong rất thỏa mãn ghé sấp trên giường hai chân ôm lấy Penn, bắt đầu cắn gặm đầu y.
Sẽ không nuốt y thật chứ… Penn yên lặng thở dài, tuy y không chết được, nhưng cũng chưa từng thử kiểu sống lại sau khi bị tiêu hóa, lúc đang thở dài thành tâm hy vọng Ralph yêu dấu có thể mau mau nguôi giận, cảm giác cắn gặm trên đầu y đột ngột biến mất, y nâng đôi mắt lên, phát hiện Ralph đang híp mắt dùng đầu lưỡi giúp y liếm lông.
Đây, đây là ám chỉ Ralph tha thứ cho y rồi sao? Penn kích động không thể kiềm chế, lập tức biến trở về hình người, à không, hình sói đói nhào về phía Ralph.
“ Ô ô, anh còn cho rằng thật sự sẽ biến thành đống thịt rồi sống lại.”
Penn không ngừng dùng mặt cọ cọ đầu mèo, cảm động rối tinh rối mù. Ralph lúc này cũng đã biến lại, hắn tự động xem nhẹ lời ban nãy của Penn, dùng sức tóm tóc cái người làm nũng kia muốn để y ngồi dậy.
“ Ngồi dậy, đồ đểu!”
Ralph thấy Penn liên tục cọ cọ trên người mình, bất giác cười khổ, nói không ghen là không thể, nhưng ai lại không có một quá khứ? Biết người này hiện tại yêu mình, đó cũng đã đủ rồi, hắn cũng có thể nói ban nãy mình khó chịu chỉ là làm nũng thôi.
“ Không dậy nổi.”
Penn lại giương mắt, trong con ngươi đen tràn đầy ***, y dùng mũi cọ cọ hai má Ralph, sau đó vươn lưỡi liếm liếm môi hắn. Tính ưa sạch của Ralph dường như chỉ miễn nhiễm với y, đây có tính là vì yêu mà tiếp nhận y không? Mỗi khi nghĩ vậy, Penn liền nhịn không được lòng đầy vui sướng.
Y đổi góc độ hôn Ralph, cánh môi mỏng khẽ cắn gặm hôn liếm như quyến rũ, cho đến khi đối phương không chịu được ôm cổ y, lấy cách thức hắn thích nhất vuốt ve sau cổ y, mới hôn hắn sâu hơn, mùi cà phê lưu lại từ đầu lưỡi truyền đến hoàn toàn không có cảm giác đắng, chỉ có ngọt thấu tận xương.
Hơi thở hai người càng lúc càng dồn dập, chỉ hôn thôi cũng đã làm cho bọn họ tăng cao ***, khi Ralph sa vào khát vọng đụng chạm kịch liệt hơn, Penn một tay bế hắn lên… Vẫn là kiểu bế công chúa khiến người ta mất mặt.
“ Hôm nay là lễ Giáng Sinh, chúng ta khác một chút đi.”
“ Hả?”
Còn chưa chờ Ralph hỏi, Penn liền ôm hắn đi tới trước cửa sổ ý bảo hắn mở cửa sổ ra. Ngoài cửa sổ không biết khi nào đã bay bay tuyết lông ngỗng*, chẳng lẽ Penn chỉ muốn để hắn thưởng thức cảnh tuyết khó thấy này?
Ralph trong lòng có chút bất mãn, nhưng hắn vẫn nghe theo đẩy ra. Bông tuyết lạnh lẽo bay xuống mặt hắn, khi hắn đang cảm thán thân nhiệt thấp như hắn mà bây giờ cũng có thể cảm thấy cái này hơi lạnh một chút, Penn ôm hắn nhảy ra ngoài cửa sổ, theo mái hiên đi tới mái nhà trống trải tầng một. Ralph còn chưa kịp nghi hoặc, đã bị đặt trên mái nhà phủ đầy tuyết trắng thật dày.
“……. Đây là làm gì?”
Ralph ngồi dậy, nhiệt độ bốc lên do *** của hắn bị tuyết dưới thân hấp thu, Penn đối diện hắn cười cười, sau lưng y còn có thể mơ hồ thấy ánh trăng trên bầu trời liên tục bay lả tả bông tuyết.
“ Em yêu, để nhiệt tình của chúng ta làm tan tuyết đọng đi!”
Penn kéo quần áo. Ralph bất giác bật cười, thân thể y phơi bày trong không khí lại cột lấy ruy băng trang trí hộp quà xanh xanh đỏ đỏ, người này rốt cuộc gói bản thân thành quà hồi nào?
Hắn cúi đầu cười một trận, sau đó vươn tay kéo đầu Penn xuống, hôn lên.
Ralph vươn lưỡi liếm bông tuyết rơi xuống khóe miệng Penn nhưng không tan chảy, bộ dạng quyến rũ của hắn làm Penn kiềm không được đè hắn vào trong tuyết, hơi thở dần nóng lên giữa môi lưỡi dây dưa xua đi gió đêm rét lạnh.
Penn vừa hôn vừa mở cúc áo của Ralph, dưới ánh tuyết làm nền, da thịt tái nhợt lúc này lại nhuộm lên màu sắc hấp dẫn, Penn nắm một nắm tuyết rắc lên ngực Ralph, thân thể đã nóng bỏng nhịn không được run lên. Penn giở trò xấu dùng nước tuyết vuốt ve đầu nhũ đã đứng thẳng, sau khi tuyết hoàn toàn tan ra, cúi đầu dùng lưỡi liếm láp đùa bỡn nơi đó. Đầu vú nhói nhói được đầu lưỡi ẩm nóng an ủi, cảm giác kỳ dị băng lửa hai cực làm Ralph phát ra một tiếng than.
Sau khi chơi đã, Penn chuyển mục tiêu đến thân dưới đã có cảm giác của Ralph, lúc đang muốn giở lại trò cũ lại nghe thấy giọng nói mang chút biếng nhác truyền đến từ đỉnh đầu.
“ Chỗ đó không được.”
Như dạy bảo cún không nghe lời, trách cứ dịu dàng lại nghiêm khắc làm Penn cười gượng thu hồi tay, y ngược lại cười cười hôn lên đôi môi nói ra lời cự tuyệt, sau đó thừa dịp Ralph thả lỏng, bàn tay tiến vào trong quần Ralph vuốt ve gốc đùi hắn, sau đó hơi thô bạo kéo vật che đậy cản trở động tác y đi.
Ralph phát ra tiếng thở dốc trầm trầm, dưới thân đã nóng lên lộ ra trong gió lạnh, bông tuyết rơi xuống làm phía dưới nhịn không được nhảy lên, Penn cười khanh khách mấy tiếng cúi đầu ngậm lấy, một bàn tay khác thì hữu ý vô tình tìm kiếm nơi sâu hơn.
Ralph đang hưởng thụ khoái cảm đột ngột cảm thấy bất thường, nước tuyết băng giá bị ngón tay giở trò miễn cưởng len vào trong cơ thể hắn, cảm giác không thể hình dung làm sau lưng hắn run rẩy một trận, hắn cau mày nâng thân trên lên, có chút khó chịu nắm tóc Penn, nhưng cái người đang liếm hôn hắn chỉ lộ ra nụ cười xấu xa.
“ Anh…. Ohh!”
Lúc Ralph đang muốn nói cái gì, Penn dùng sức hút, cùng xúc cảm lạnh lẽo xâm nhập làm hắn nhịn không được nâng phần eo lên theo động tác kia, cảm giác hơi lạnh lập tức bị lửa nóng thay thế, khoái cảm liên tục truyền đến từ nơi bị ngậm nuốt liếm cắn thúc ép hắn tới đỉnh.
“ Thoải mái không?”
Penn ngẩng đầu, cố ý vươn lưỡi liếm chất lỏng phun tung toé ở khóe miệng, tựa như đang nói rất ngon. Ralph thở hổn hển lấy lại tinh thần từ trong cao trào, hắn ôm lấy cổ Penn, ngay lúc Penn cho rằng đối phương sẽ cho y một cái hôn nhiệt tình, hắn lấy tay đè Penn xuống dưới thân.
“ À à, Ralph, em muốn dùng tư thế này….”
Không đợi Penn kích động nói cho hết lời, Ralph liền vốc tuyết lên chôn đầu Penn, dùng sức đè chặt như đắp người tuyết. Ralph ghé sấp trên người Penn, vừa nghe tiếng ô ô truyền đến dưới mặt tuyết, vừa lấy tay khẩy ra hai cái lỗ trên mặt Penn.
“ Thoải mái không?”
Ralph cười, ánh mắt lộ ra trong tuyết đảo mấy vòng sau đó chớp chớp, tay Penn lại hư hỏng sờ lên mông Ralph, vò nắn nhẹ nhàng như lấy lòng.
“ Vậy sao? Anh liền cao trào như vậy sao?”
Ralph lại vốc tuyết lấp lại mấy vết nứt xuất hiện do Penn lắc đầu, sau đó dùng bàn tay lạnh lẽo tiến vào trong quần Penn bắt lấy vật cứng của y.
Vật thể bỏng cháy trong tay cũng không mềm đi do bị cái lạnh kích thích, ngược lại cứng lên không ít trong tay hắn. Ralph như bị đầu nhũ lộ ra trong kẽ hở ruy băng xanh đỏ hấp dẫn, cúi đầu cắn lên. Penn lập tức phát ra tiếng hút khí, bàn tay đỡ mông hắn cũng nhịn không được dời về phía chỗ mềm ướt do nước tuyết, gấp rút đùa bỡn, muốn làm nơi đó trở nên càng mềm hơn.
Cảm giác bàn tay lạnh lẽo của mình được vật nóng nẩy lên làm ấm, thậm chí có ảo giác bốc cháy, nhịp thở của Ralph cũng dần dồn dập. Hắn than nhẹ một tiếng ngồi dậy, ngón tay hoạt động trong cơ thể cũng phối hợp rời khỏi, trong cơ thể nháy mắt xuất hiện khoảng trống làm hắn phát ra tiếng rên thấp khó nhịn. Nhưng tiếp đến, vật cứng nóng liền thong thả đâm vào, Ralph nhắm mắt lại, lĩnh hội khoái cảm bị ăn mòn từ trong cơ thể.
Lần đầu tiên làm tình cùng Penn, hắn không ngờ bị hoàn toàn chiếm hữu thân tâm lại là cảm giác như vậy, vui sướng khiến người ta phát cuồng, theo sự gia tăng của số lần kết hợp, cảm giác kia chẳng những không giảm xuống, ngược lại càng lúc càng nồng hơn.
Vật được gắt gao bọc lấy bắt đầu dao động, Ralph thở hổn hển mở mắt ra, nhìn bông tuyết rơi xuống trước mắt hắn khẽ tan mất. Chung quy cảm thấy còn thiếu chút gì, hắn nuốt mấy cái, nhịp tim liên tục tăng nhanh, hắn vươn tay phủi tuyết khối lạnh cứng, làm gương mặt bị đông lạnh đến đỏ bừng của Penn một lần nữa xuất hiện trước mắt. Hắn nhìn đôi mắt mang ý cười cùng khóe miệng thấy thế nào cũng là độ cong khiến người ta khó chịu, cúi đầu hôn lên, môi lưỡi lại một lần nữa giao quấn, Ralph cảm thấy tê dại chui thẳng vào não, khoái cảm nhiều hơn những lần trước làm hắn khó có thể tự chế, cong thân thể lên.
“ Ah… Trong cơ thể em thật ấm áp, thật thoải mái…”
Penn nheo mắt lại như hưởng thụ, không chút keo kiệt bắt đầu công kích bằng lời yêu, kéo đầu Ralph xuống liếm hôn cắn gặm tai hắn, sau đó thầm thì trầm thấp khó có thể kháng cự.
“ Anh cũng sắp tan chảy…”
“ Umhh… Umhh… Anh thật…. Dong dài…”
Thân thể Ralph bắt đầu run rẩy, đương nhiên không phải vì gió đêm chen lẫn bông tuyết rét lạnh, so với không khí giá buốt bốn phía, thân thể hắn lại sôi trào như nước nấu. Penn nghe được Ralph ghé vào tai y thầm thì nho nhỏ, nhịn không được bật cười, y bắt lấy hông Ralph bắt đầu đáp lại yêu cầu của người yêu khó tính, cử động thắt lưng làm vật không muốn rời khỏi vây bọc ấm áp kia đi ra một nửa, sau đó lại đi vào sâu thêm.
“ Umhh!”
“ Là nơi này sao?”
Penn liếm vành tai mẫn cảm của Ralph, tiếp tục đụng chạm cọ xát chỗ làm hắn phát ra tiếng kêu, hành lang nhỏ hẹp bao lấy mình càng lúc càng chặt, tiếng thở dốc áp chế rồi lại phóng đãng truyền đến từ vành tai kích thích y, làm y cơ hồ đạt đến cực hạn, Penn gia tăng tốc độ thúc đẩy, sau đó, lúc Ralph phát ra tiếng nức nở thật dài và trong cơ thể xoắn chặt lại, đạt đến cao trào.
Sau dư vị cao trào, Penn vươn tay nhẹ vuốt sợi tóc hoàn toàn tương phản với thân thể lửa nóng của Ralph, sau đó hôn lấy gò má hơi ửng hồng.
“ Anh yêu em!”
Penn lắng nghe nhịp tim cơ hồ hợp nhất với nhịp đập trong ***g ngực mình, thấp giọng nói ra ái ý. Coi như đáp lại, Ralph khẽ hôn một cái lên môi y, điều chỉnh hô hấp một chút rồi nghiêng đầu lộ ra cổ mình.
“ Làm quà Giáng sinh…”
Ánh mắt Ralph dời đi, dường như che giấu ngượng ngùng theo bản thân, chuyện tốt đột ngột này làm Penn kinh ngạc chớp chớp mắt, đây chính là chuyện tuyệt đối không thể có lần thứ hai! Lễ Giáng Sinh này quả thực hoàn mỹ đến mức làm y rơi lệ.
“ Anh liền không khách khí… Chúng ta làm tuyết Giáng sinh tan hết đi…”
Penn hung hăng hôn cái người luôn cho y kinh ngạc này, lộ ra một nụ cười thật lớn.
Kết cục bất hợp pháp :
Cuối cùng, họ quả nhiên làm tan tất cả tuyết đọng! Chúc mọi người Giáng sinh vui vẻ…. (bị đông lạnh do mọi người ném tuyết)
Tuyết lông ngỗng:
The end
From Alice’s Land :
Bản dịch chỉ được post trên một địa chỉ duy nhất: http://alicesland.wordpress.com/ vui lòng không công khai trên bất kỳ địa chỉ nào khác, dưới bất kỳ hình thức nào khác