Nàng vì từ nhỏ làm một kẻ khất cái nên rất mê tiền nha, một lần tình cờ nàng vì chướng mắt một kẻ có tiền mà giáo huấn hắn một chút. Thế nhưng hắn nói gì, nếu tiền quan trọng vậy thì muốn dùng tiền mua nàng làm thê tử sao? Chà vừa có tiền vừa có phu quân nha có cái gì mà tốt hơn thế chứ. Thế nhưng hắn coi việc lấy nàng chỉ là nói đùa sao, kẹt nỗi tiền nàng đã tiêu hết cả rồi. Dù từng làm khất cái thế nhưng lại ghét nhất nợ tiền kẻ khác, con số lại quá lớn như vậy. Ai..a..a. Nàng đành bám mình lần nữa trả tiền cho hắn vậy.
Hắn tuy không phải lần đầu gặp kẻ coi trọng đồng tiền tỷ như mẫu thân hắn suốt ngày ca ngợi sự vĩ đại của đồng tiền thế nhưng hắn rất ghét những kẻ thấy tiền liền sáng mắt. Vốn chỉ muốn cho nàng một bài học nhỏ xem tiền có quan trọng đến mức nàng phải gả cho hắn hay không. Thế nhưng tiểu cô nương này nói gì chứ nàng thật sự vì tiền mà bán mình làm thê tử người ta. Hừ nàng cũng thật là quá đáng đã bán mình làm thê tử hắn còn dám bán mình lần nữa nói cái gì là rả lại tiền cho hắn. Tiền hắn không cần thế nhưng nương tử này hẳn là không thể để nàng nói muốn làm thì làm không làm thì rời đi như thế được