“tỉnh lại đi” tiếng nói như vọng về từ cõi xa xăm nào đưa cô bé đang lưng chừng cái chết quay về đời thực.mở mắt ra đã thấy một ánh mắt mệt mỏi và lo lắng của chàng trai hách dịch hôm qua mình gặp làm tinh thần có chút lung lay
“cô chịu tỉnh lại rồi à? làm tôi mệt muốn chết, tôi kêu người chốc nữa mang cháo lên rồi đấy, cô cố dậy mà ăn, tôi phải đi ngủ đây, trông cô cả
buổi tối rồi” anh chàng tên Hoàng càm rãm chẳng khác gì bà cô già rồi
quay lưng định đi ra ngoài:
“này anh, cho tôi hỏi đây là đâu” giọng nói mệt mỏi và cô đơn cất lên
“cô còn dám hỏi sao, đây là phòng tôi, là cô ngất đi vì lạnh khiến tôi phải cho cô nằm ở phòng tôi đấy” anh bực mình vì gặp phải phiền phức này
khiến anh lo lắng cả đêm chờ người con gái kia tỉnh
“mà bác sĩ khám cho cô rồi, nói chỉ hạ thân nhiệt đột ngột thôi, mà ai lại mùa
đong chỉ mặc 3 cái áo mỏng ra đường chứ, đúng là 1 loại tiểu thư vô dụng cả” đã định bước đi nhưng thấy bực mình quá anh lại quay lại nói.
''tôi đã nói tôi chẳng phải tiểu thư gì rồi mà” cô bé đang nằm trên chiếc giường sang trọng giương đôi mắt to nhìn anh
'' con cưng tập đoàn Triệu mà nói không phải tiểu thư thì ai dám nói đây” giọng nói khinh bỉ vang lên có chút tủi hờn
“tôi vốn dĩ chỉ là con nuôi” câu nói như muốn bật khóc
“đừng hòng lấy chức con nuôi ra để tôi thấy cô đáng thương, nếu có thì chỉ là thương hại thôi” câu nói như găm vào tim cô bé 7 tuổi
“tôi thật sự chỉ là con nuôi họ triệu, nhưng tôi biết họ luôn coi tôi như
con ruột” câu nói cố vớt vát lại chút danh dự bị chà đạp đến tận
cùng....nước mắt khẽ rơi
“.....vậy cô tới đây làm gì”
“tôi là muốn mạnh, tôi là muốn rèn luyện để trả thù” đô mắt ầng ậng nước khẽ trừng lên đáng sợ
“vậy thì mau lập tức gạt mấy giọt nước mắt kia đi, nếu cứ để tâm hồn yếu
đuối như vậy thì chỉ là thứ vứt đi thôi” trong tâm rõ là đau lòng và
thắc mắc thật nhiều về người con gái này nhưng mồm miệng thật tàn nhẫn
“muốn tới đây để rèn luyện sao, để xem cô chịu được mấy ngày” nói rồi anh bỏ
đi để tấm thân gầy gò đang đau đớn một mình cảm nhận từng vết đau lòng
“chào con, con gái” giọng nói u uất như vọng lại làm cô bé đang ngẩn ngơ đọc truyện giật mình quay đầu lại
“con chào ngài” câu nói dễ nghe làm ông chùm mafia khá hài lòng
“con có gì muốn hỏi ta không” không một câu hỏi thăm hay dẫn dắt mà vào chủ đề ngay, thật đúng chất của con người này
“dạ thưa ngài, không có gì ạ”
“đừng bao giờ cố nói dối để qua mặt ta, ít nhất là khi đôi mắt con đang thể hiện sự hoang mang như vậy”
“dạ thưa ngài, là con muốn hỏi tại sao ngài lại chấp nhận con và đưa con đến đây, đây chẳng phải tính cách thật của ngài”
“haha, câu hỏi của con thật sự đúng chất...tầm thường” giọng nói ngạo nghễ
vang vọng căn phòng như muốn làm nhục tấm thân bé nhỏ kia
“khi về Việt Nam ta đã nhìn thấy con, ban đầu ta chỉ có chút để ý về bề
ngoài của con, cho đến khi biết con là người nhà Triệu Tuấn, ta khá hài
lòng về con và muốn con có thể cùng thằng con trai ta- Lý Kế Hoàng trở
thành một đôi vì tập đoàn Triệu rất có uy trong ngành xuất khẩu, chẳng
phải rất tốt sao?. nhưng sau đó ta thấy hơi thất vọng vì dòng máu đỏ
chảy trong người con chỉ là thứ ghê tởm và tầm thường chứ chẳng phải quý tộc gì, ta đã định giết chết thứ làm cho ta thấy vọng nhưng khi con nói muốn trở thành sát thủ, trong lòng ta đã rấy lên sự ghê tởm nhưng nhìn
ánh mắt con, thật sự kiên cường và...rất giống vợ ta- giống người phụ nữ đó rất nhiều, chính vì thế ta chọn con, chọn một người có thể đem đến
cho ta hình ảnh mà ta yêu thương rất nhiều, đau rất nhiều, để khi nhìn
vào đó là một sự trừng phạt đau đớn hơn mọi tra tấn trên đời này” chẳng
khi nào mà người đàn ông này lại bày tỏ cảm xúc của mình nhưng có lẽ như ông nói thật, khi gặp ánh mắt nó làm mọi cố gắng của ông sụp đổ, chỉ để lại một thứ đáng nguyền rủa- tình yêu
“con xin lỗi thưa ngài” vẫn những câu nói hạ mình phát ra từ cái miệng xinh đẹp
“hèn hạ” ông quát lên và tát cô bé
“hãy mau thay đổi, ta sẽ chờ con, con gái của ta” câu nói cuối đầy yêu
thương và mong chờ làm cô bé đang đau rát vì phát tát vữa nãy có thêm
động lực rất nhiều, rõ ràng cảm nhận được sự tin tưởng và yêu thương từ
câu nói đó nhưng sao mọi thứ nhạt nhòa quá
Sau 1 tuần cô đơn và tủi nhục trong tòa nhà, à không là tòa lâu đài mới đúng, khóa huấn luyện chính thức bắt đầu
chương chuyện “lạc đề” về hồi tưởng lại những ngày bắt đầu thay đổi cuộc sống
của “nó' không biết có làm các bạn chán không nhỉ, nhưng mình đã cố viết phần không mấy liên quan này để các bạn thấy cuộc đời không cái gì đến
dễ dàng và hoàn hảo như nhưng bộ truyện “ảo tưởng sức mạnh” nói, cái gì
cũng có giá của nó. chắc các bạn đọc vài chương đầu thấy bộ chuyện rất
nhảm và vớ vẩn khi nv nữ chính vô lý quá khi vừa xinh đẹp, vừa có ba mẹ
nuôi giàu nhất nhì thế giới, lại được các anh yêu quý và sủng nhưng thật ra, tất cả sẽ hiện thực hóa hơn trong những chương chuyện sau, để xem,
có thật nv nữ chính hạnh phúc và hoàn hảo từng nanometer như giới thiệu
không nhé
và tg rất kì vọng vào bộ chuyện này vì tg đã đọc
các bộ chuyện tương tự “nữ chính con tđ ABC giàu 2 tg, có tđ riêng XYZ
lớn nhất tg” và khi nghĩ lại thấy rất...ảo nên tg muốn bộ chuyện này đột phá trong nội dung hơn và thú vị hơn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT