Mấy ngày nay Chu Nhược Nhan quan sát được, Bạc Tư Niên này nhìn
lạnh lùng, nhưng thật ra cũng không bày ra dáng vẻ kiêu ngạo
gì, ít nhất những chuyện nghiêm túc anh tuyệt đối sẽ không từ
chối từ ngoài ngàn dặm. Nhưng, bất kỳ điều gì liên quan đến
chuyện tình cảm anh sẽ im lặng không nói.
Cô nhớ tới câu luận ngữ học được lúc học trung học, quân tử
chi giao đạm nhược thủy, tiểu nhân chi giao cam nhược lễ*.Bạc Tư
Niên hẳn là thuộc về loại quân tử.
[ tình cảm giao hảo của người quân tử nhạt như nước lã nhạt
nhẽo nhưng lâu dài, tình cảm giao hao của kẻ tiểu nhân ngọn như
rượu ngọt nhưng dễ đoạn tuyệt ] [Google].
Cô híp mắt ngây ngốc cười, Bạc Tư Niên đối với tất cả mọi
người là như vậy, vậy đã nói rõ cô vẫn còn cơ hội. Người đàn ông như vậy rất khó đánh đổ, sau khi theo đuổi được lại rất
thật lòng thật ý đối đãi với bạn, không phải là hư tình giả
ý, miệng nam bô bụng bồ dao găm.
Chu Nhược Nhan cho rằng ánh mắt nhìn đàn ông của cô chính là
rất chuẩn, hiện tại còn thiếu Bạc Tư Niên từng bước từng bước đắm chìm trong dịu dàng của cô.
Trước khi chờ Bạc Tư Niên cúp điện thoại, cô đã gửi một tin
nhắn ngắn nói cho anh biết muốn mua loại mỏng, nhãn hiệu không
quan trọng. Kết quả anh giúp cô mua băng vệ sinh của các loại
nhãn hiệu.
Người đàn ông bình thường không phải rất mắc cỡ khi mua đồ
dùng loại này cho phái nữ sao? Sẽ thuận tiện gom góp một chút sao? Thế nhưng Bạc Tư Niên chính là không theo lẽ thường mà
biểu hiện. Mỏng dính, thêm dầy, có cánh... Cố Hạm Hạm thậm chí còn lục ra một bao vị sầu riêng.
Cô có chút nghi ngờ, Bạc Tư Niên có phải hay không đang tận lực
trả thù cô, trả thù cô để cho anh đi siêu thị mua đồ dùng phái
nữ, cho nên mới mua nhiều loại như vậy thậm chí còn có nhiều
băng vệ sinh kỳ lạ hiếm thấy như vậy. Nhưng Cố Hạm Hạm liền
thay đổi suy nghĩ, đây là cô nghĩ nhiều, Bạc Tư Niên thật đúng
không phải là người ngây thơ và hẹp hòi như vậy.
Cố Hạm Hạm ở đại lễ xa hoa trong túi xách chọn chọn chọn,
muốn chọn một loại bình thường giải quyết như cầu sinh lý... Mấy giây sau, trên mặt cô xuất hiện một tầng hồng mỏng.
___ Cô ở dưới đáy túi, phát hiện một cái quần lót nữ mới
chưa mở. Cố Hạm Hạm phản ứng theo bản năng mở ra bọc giấy bên
ngoài, lấy ra... Sờ sờ, kéo kéo một cái. Ừm, cảm nhận
cũng không tệ lắm, còn rất mềm.
Nên nói Bạc Tư Niên thật sự là vì cô mà nghĩ đến sao? Nghĩ đến thật là chu đáo.
Thật ra thì ngay từ đầu Cố Hạm Hạm thật không nghĩ đến sẽ
gọi cho Bạc Tư Niên nhờ giúp đỡ, thật sự là bởi cô trong đoàn
phim này ngoài quen biết Bạc Tư Niên và Tạ Sắc một chút, thật
không quen ai. Cuối cùng chỉ có thể tìm tới Bạc Tư Niên một
nửa bạn bè này.
Cô khép mi mắt, tự giễu nói:“ Tao đôi khi phải bội phục mày,
anh ta đối với mày như vậy, mày vẫn còn đối với anh ta nhớ
mãi không quên.”
Cô đối với Tần Thừa Trạch, thuộc về lâu ngày sinh tình.
Ca đức có câu danh ngôn, trên thế giới lớn nhất là đại dương, so với đại dương là bầu trời rộng lớn, so với bầu trời còn lớn hơn đó là linh hồn của con người, đây là một câu cũ rích Cố
Hạm Hạm thường dùng làm văn lúc học tiểu học. Nhưng có người
xưa biết người đời thường không chú ý nửa câu sau.
Trong đó con đường đi vào lòng người phụ nữ chính là âm đạo.
Phần lớn người phụ nữ sau khi phá thân, dù sao vẫn đối với
người đàn ông tiến nhập vào cô kia luôn xuất hiện sự ỷ lại,
cảm giác không muốn xa rời, thậm chí sẽ nhận định rằng từ nay về sau mình là vật phẩm thuộc về anh ta. Cố Hạm Hạm cảm
thấy cô từng phạm một đại kỵ như vậy.
Bây giờ muốn đứng lên trong âm đạo của cô người đàn ông từng bao nuôi cũng từng đi vào lòng của rất nhiều người phụ nữ, cô
thiếu chút nữa buồn nôn chán ghét.
...
Rửa tay xong, sửa lại quần áo vẻ ngoài, cô vốn dĩ chính là
Cố Hạm Hạm vừa qua tuổi dậy thì, mới ra trường. Dung mạo xinh
đẹp, quần áo tươi mới, cười lên bên gò mái trái còn có lúm
đồng tiền nhàn nhạt.
Cố Hạm Hạm cho rằng Bạc Tư Niên nhất định đã đi một lúc lâu,
cô lấy điện thoại ra cúi đầu gửi cho anh một tin nhắn.
To: Cám ơn anh, đạo diễn Bạc.
Chưa tới một phút, ở chỗ cô đứng xuất hiện một cái bóng, kèm theo đó là một câu trả lời đơn giản.
Bạc Tư Niên:“ Không cần cám ơn.”
Cố Hạm Hạm kinh ngạc ngẩng đầu, liền thấy đạo diễn Bạc cô vốn cho là đã sớm rời đi.
Bạc Tư Niên ý muốn giải bày, không phải là anh không rãnh, mà mà Cố Hạm Hạm không rãnh.
Nghe được tin này gương mặt Cố Hạm Hạm hơi cứng đờ, nhấc mi
nhìn anh, liếm liếm khóe miệng không lưu loát nói:“ Bạn trai
của Tiểu Tạ? Tôi trước đây làm sao chưa có nghe qua.”
Dung mạo Bạc Tư Niên lãnh đạm xem kỹ vẻ mặt khác thường của
Cố Hạm Hạm, tuy rằng trực giác nói cho anh biết Cố Hạm Hạm
khẳng định có cái gì đó bất thường, nhưng cũng không có hỏi
nguyên nhân sự khác thường của cô là gì.
Bọn họ đều tự mình biết mình, quan hệ của hai người còn chưa
đủ để hỏi * và tình trạng tâm tình. Cho dù loại tự mình
biết mình này làm cho Bạc Tư Niên có chút mỉa mai.
Anh nhìn túi ny lon màu đen trong tay Cố Hạm Hạm một cái, uyển
chuyển biểu đạt ý của mình:“ Tôi có thể cùng anh ta nói thân
thể em không được tốt, không thể tham gia.”
Cô suy nghĩ một chút nói:“ Tiểu Tạ đã nói tôi là bạn tốt của cô ấy ở đoạn làm phim này, tôi làm sao có thể không đến tham
gia bữa tiệc này chứ?” Ý tứ là cô sẽ tham gia bữa tiệc, không
cần Bạc Tư Niên thay cô kiếm cớ từ chối bọn họ.
Bạc Tư Niên khẽ vuốt cằm, bày tỏ đã hiểu.
Một lúc không nói chuyện. Hai người vai kề vai cũng nhau đi qua hành lang, hướng đến phim trường.
Sau khi đi đến phim trường, Cố Hạm Hạm cũng không thấy bóng
dáng của Tần Thừa Trạch, ngay cả bóng dáng của Tiểu Tạ cũng
không thấy.
Cố Hạm Hạm nhún vai, Tần Thừa Trạch thật sự là một người
đàn ông tốt, phương diện công việc, cuộc sống là người nhất lí vạn ky*, nhưng lại bớt chút thời gian đi xem phim với người yêu, ăn cơm, đi du lịch. [Nhật lý vạn ky: (日理万机): chỉ việc Đế vương ngày
xưa sử lý muôn vàn chính sự, chăm chỉ đến cực điểm. Hay hàm ý người làm
chủ một quốc gia có bao nhiêu công việc quan trọng cần phải giải quyết.]
Không, cô và Tiểu Tạ không giống nhau. Tiểu Tạ chính là bạn
gái của Tần Thừa Trạch, mà Cố Hạm Hạm cô chỉ là một đối
tượng được bao nuôi mà thôi. Điểm duy nhất các cô giống nhau
chính là các cô đều là vật phẩm thay thế, đều là vật phẩm
thay thế Trần Tích Linh.
Thật ra thì nếu không phải vì lúc Cố Hạm Hạm chết vẫn còn
yêu Tần Thừa Trạch, mà yêu biến thành hận, cô cũng sẽ không
cảm thấy gì. Dù sao cũng là cô chủ động chuyển hướng tìm tới Tần Thừa Trạch, người ta chỉ là thuận theo ý cô gặp dịp thì
chơi mà thôi. Đáng đời cô vậy mà tin tưởng quy tắc ngầm có
thể biến thành tình yêu... Thật là... ngây thơ.
”Nếu em muốn gặp mấy người trợ lý Tiểu Tạ, đợi buổi tối đi.” Bạc Tư Niên xem chừng Cố Hạm Hạm vội vàng dáng vẻ lại không
biết đang nghĩ gì, nói lời an ủi cô.
“...” Muốn nhìn thấy bọn họ? Trời biết khi đó cô cho rằng
Tần Thừa Trạch đang ở phim trường, trong đầu có bao nhiêu hoang
mang, chuẩn bị tư tưởng biết bao nhiêu.