Cả Thế Giới Phát Hờn Vì Ganh Tỵ

Chương 23: Thiếu


...

trướctiếp

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Hoàng Bích Ngọc

"Hôm nay Đường Tiểu Duy có nói vài câu, vốn là tôi cảm thấy cô ấy nói như vậy cũng không cần quá để ý, sau đó càng nghĩ càng thấy có đạo lý." Phương Đạc nghiêng người, nhìn chằm chằm Khổng Địch: "Tôi quá tự tin rồi, cho nên không có chút nào cố kỵ cả, Khổng Địch, bất kể tôi làm cái gì, cũng không muốn làm tổn thương bất kể ai trong hai người, tôi chỉ muốn tách hai người ra thôi."

"Ah." Khổng Địch không nhìn anh, mở miệng nói, không nhìn ra có cảm xúc gì: "Cậu tách hai chúng tôi ra chính là làm tổn thương chúng tôi lớn nhất."

Phương Đạc mím môi, có chút chật vật quay đầu, không hề nhìn anh: "Cậu có biết, từ nhỏ tôi đã rất thích cậu, thích đến nỗi không muốn quan tâm gì cả chỉ muốn chiếm cậu là của riêng tôi, sau khi Đường Tiểu Duy xuất hiện, tôi lại phát hiện tôi cũng thích cô ấy, cứ nghĩ rằng yêu ai yêu cả đường đi, bởi vì biết cậu thích cô ấy cho nên tôi cũng thích cô ấy, sau đó chính tôi lại mê mang, không biết là vì cậu mà yêu cô ấy hay là vì cô ấy mà yêu cậu nữa."

"Cậu muốn nói cái gì?" Khổng Địch tựa đầu vào cửa xe, nghiêm mặt nhìn anh ta.

Phương Đạc cười ha ha: "Tôi muốn cho cậu biết, hai người các người ở bên nhau chính là đả kích lớn nhất đối với tôi."

"Cậu muốn để tôi càng thêm áy náy với cậu."

"Không sao, chỉ cần trong lòng có tôi, tôi không cần cái gọi là tình cảm."

"Cậu cũng thật là........biến thái nha." Khổng Địch quay đầu nhìn thẳng vào Phương Đạc, ánh mắt trầm lặng.

"Khổng Địch ơi Khổng Địch, tôi thật sự thích cậu nói như vậy, cảm giác đặc biệt đơn thuần." Làm sao bây giờ, cậu như thế nào tôi cũng thích.

"Đừng có nhìn tôi say đắm như vậy, tôi có vợ rồi." Khổng Địch lùi về phía sau, vẻ mặt phòng bị.

Phương Đạc cười rộ lên: "Vợ của cậu, trên danh nghĩa hình như là vợ của tôi."

"Thôi đi, mới chỉ đính hôn thôi còn chưa chắc đâu." Khổng Địch không muốn tiếp tục đề tài này nữa, anh thấy hơi đói bụng: "Mau nói việc chính."

"Đói bụng? Đường Tiểu Duy sẽ không nấu cơm đâu, hai người các người sinh hoạt cùng nhau thật làm cho người khác lo lắng." Phương Đạc rất hiểu Khổng Địch, chỉ cần anh hơi hơi động là anh ta biết anh cần gì.

Khổng Địch tựa lưng vào ghế ngồi, oán giận: "Có thể đừng níu kéo không, có thể đừng quan tâm việc nhà tôi không, có thể nói nhanh để tôi về nhà ăn cơm được không."

"Tôi chỉ muốn nói chuyện với cậu nhiều một chút, cậu xem cậu vẫn không thể bình tĩnh được, không bình tĩnh thì lại hay nói ‘có thể hay không’." Phương Đạc tâm tình giống như bộ dáng không thể sai được.

Thành công thu được ánh mắt ai oán của Khổng Địch, Phương Đạc cười rộ lên: "Biết rồi biết rồi, nói chuyện chính, tôi thấy cô ấy nói rất đúng, cậu với Đường Tiểu Duy ở bên nhau đi, tôi sẽ không làm gì với hai người cả, mà chuyện tôi là vị hôn phu của Đường Tiểu Duy thật không sai, cái này các người tự mình giải quyết, tôi cũng sẽ không giúp cậu, hơn nữa các người nam chưa vợ gái chưa chồng, tôi vẫn có quyền theo đuổi." Phương Đạc nhìn nhìn Khổng Địch, đuôi lông mày nhếch lên: "Nhưng mà theo đuổi ai thì tôi vẫn còn đang suy nghĩ."

Khổng Địch không có gì để nói.

Phương Đạc còn nói: "Tôi vẫn cảm thấy cậu và Đường Tiểu Duy không hợp nhau, hai đứa trẻ con yêu nhau, chậc chậc, nghĩ lại những mối tình đầu xuất hiện nơi trường học có mấy đôi có thể đi đến cuối cùng, tôi rất mong đợi ngày mà hai người chia tay."

Khổng Địch bĩu môi: "Cậu như thế này cũng quá vô sỉ đi." Nói xong, mở cửa xe xuống, khoanh tay đi vào trong mái hiên.

Thái độ của Đường Lâm với Phương Đạc, kỳ thật trình độ giống hệt nhau, bọn họ đều không muốn tổn thương bất cứ ai cả nhưng lại chờ mong hai người họ chia tay thật quá mâu thuẫn, cả hai người họ cũng tỏ vẻ sẽ không không làm ra bất cứ hành động đê tiện nào để chia rẽ anh và cô, nhưng cũng không giúp hai người giải quyết vấn đề, cái loại thái độ này chính là nguyên nhân chính của mâu thuẫn, bởi vì yêu quý hai người mà họ sợ tác động vào sẽ khiến hai người oán hận và bị tổn thương, mà không giúp bọn họ thì có khả năng đơn thuần là muốn có sự trả thù nho nhỏ vì hai người họ ở bên nhau hoặc cũng có thể là niềm kiêu ngạo cuối cùng của họ.

Tất cả những thức cảm xúc tình cảm liên quan đến chữ ‘yêu’ này đều rất phức tạp, bình thường hạnh phúc của một cặp đôi thì đi liền với nó cũng có rất nhiều hoặc ít nhất cũng có một sự đau khổ của người đến sau, ‘yêu’ và ‘đau khổ’ chỉ cách nhau bởi một ý niệm.

Lúc Khổng Địch trở về nhà trọ, Đường Tiểu Duy vừa nấu xong mì bưng ra, của Khổng Địch là hai bát mì với rau cải, còn của Đường Tiểu Duy lại là một chiếc nồi con.

Tục ngữ nói, cơm no rượu say thì đâm lười, Khổng Địch lười biếng dựa vào sô pha vuốt vuốt cái bụng không nhìn rõ no hay không sau khi ăn hết hai bát mì giơ tay vẫn vẫy Đường Tiểu Duy: “Bảo bảo, đến đây”

Đường Tiểu Duy cầm điều khiển từ xa đi đến so pha ngồi xuống cạnh anh, bị Khổng Địch bất ngờ ôm lấy, lại hôn bẹp một cái trên mặt cô, tâm tình rất tốt: "Đường Tiểu Duy ơi Đường Tiểu Duy, em nói xem tại sao trên thế giới lại có một người như em chứ, có một người như em lại còn cố ý để anh gặp được em."

"Cảm thấy may mắn sao?" Đường Tiểu Duy trước ngực anh cọ cọ vài cái.

"Thật sự muốn cảm ơn ông trời."

"Hi vọng nhiều năm sau, anh vẫn sẽ nghĩ như vậy." Đường Tiểu Duy tiếp tục cọ.

Bao nhiêu đôi vợ chồng, đã trải qua sóng to gió 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp