Lạc Kiều Ninh quay người lấy tay phủi bụi trên người của đệ đệ. Bàn tay nhẹ nhàng xoa đầu như muốn nói Lạc Ân yên tâm không cần lo lắng gì cả. Lạc Ân được tay tỷ tỷ xoa đầu, vui vẻ nở nụ cười, trong lòng cậu thì tỷ tỷ là người bản lĩnh nhất, co tỷ tỷ cậu không cần phải lo lắng điều gì cả.
Lạc Kiều Ninh quay lại nhìn về phía Lạc Thủy đang run rẩy đứng bên cạnh Thủy Tiên Lan. Cái ánh mắt đó, cái ánh mắt đó Lạc Thủy không bao giờ quên được, ánh mắt đáng sợ như bóng ma vờn quanh giấc ngủ của nàng mỗi đêm. Hàng đêm nàng luôn chìm trong sợ hãi khi ánh mắt đó cứ vờn quanh trong tâm trí, cảm giác sợ hãi, cảm giác đau đớn khi bị lửa thiêu rụi dung nhan mĩ miều của mình. Cái ánh mắt sắc bén, đầy lạnh lẽo, chứa đầy những điều kinh khủng . Lạc Thủy cúi đầu không dám nhìn thẳng vào Lạc Kiều Ninh, toàn thân run rẩy mồ hôi toát ra từ tất cả mọi lỗ chân lông.
- Kiều….Kiều..kie uu u. Ninh. Ta ..ta
Thủy Tiên Lan đang được Lạc Thủy nắm tay dìu dậy lúc nãy cũng không hiểu chuyện gì. Cảm giác run rẩy từ tay Lạc Thủy truyền tới khiến cô bé cảm nhận được có sự khác thường.
- Thủy tỷ tỷ…. tỷ làm sao vậy… sao tay tỷ run vậy? – Thủy Tiên Lan ngây ngô hỏi
- Không,… không có gì.. – Lạc Thủy run rẩy trả lời, chỉ dám ngước lên nhìn Lạc Kiều Ninh một chút rồi lại cúi đầu xuống, đôi chân run rẩy muốn chạy thật xa khỏi cái ánh mắt kinh khủng kia.
Thủy Tiên Lan nhìn về phía Lạc Kiều Ninh. Mặc dù còn là một tiểu cô nương nhưng Thủy Tiên Lan cũng phải ngây người khi nhìn Lạc Kiều Ninh. Một vị tỷ tỷ đẹp như trong tranh vẽ, trước đây đối với tiểu cô nương thì Lạc Thủy đã đẹp lắm rồi, ước mong sau này lớn lên sẽ giống như Lạc Thủy. Nhưng bây giờ vị tỷ tỷ trước mặt này còn đẹp hơn Lạc Thủy nhiều lần, đến hoa nhường nguyệt thẹn.
- Ngươi, ngươi là ai sao lại đánh hộ vệ của ta . – Thủy Tiên Lan bỗng nhớ tới hộ vệ của mình vừa bị Lạc Kiều Ninh đánh bay
Lạc Kiều Ninh không nói gì. Bỗng bóng dáng của Lạc Kiều Ninh chợt biến mắt trước mắt mọi người.Khi mọi người định thần thì bỗng thấy bóng dáng Lạc Kiều Ninh xuất hiện ngay trước mặt Lạc Thủy, bàn tay bóp cổ Lạc Thủy đưa lên cao.
- Kiều..ặc..ăc. Ninh.. Bỏ.. ăc ặc..t..ôi ….xuống.
Thủy Tự Nhân cùng Thủy Kinh Hiên đang ngây ngất vì vẻ đẹp của Lạc Kiều Ninh. Ngay cả Thủy Tự Nhân, người chưa từng để ý đến mỹ sắc ngoài chuyện tu luyện cũng cảm thây tim mình đập loạn nhịp khi Lạc Kiều Ninh xuất hiện. Cả đời hắn chưa bao giờ gặp được một cô nương xinh đẹp như thiên tiên giáng trần như vậy, đặc biệt vẻ lạnh lùng nhưng đầy ma mị, đầy sự mãnh liệt khiến tim hắn nhảy loạn xạ.
Thế nhưng khi bóng dáng Lạc Kiều Ninh chợt biến mất hắn mới giật mình nhận ra rằng cấp bậc tu luyện của nàng là vô cùng cao. Chính hắn ngay khi nhìn thấy nàng hắn cũng không thể biết được cấp bậc tu luyện của nàng như thế nào. Lúc Lạc Kiều Ninh biến mất hắn cũng chỉ mơ màng nhìn thấy chút ảnh ảo của nàng mà thôi. Thủy Tự Nhân luôn tự hào rằng bản thân mình là thiên tài đứng đầu cái trấn này nhưng nay lòng tin của hắn đang dần dần bị sụp đổ. Một tiểu cô nương ít tuổi hơn so với hắn nhưng phương diện tu luyện lại cao hơn hắn một bậc.
- Ta nói lần này là lần đầu cũng là lần cuối. Ngươi bỏ ngay cái kế tiểu nhân không đáng một đồng đó ra khỏi đầu cho ta. Đối với ta đó chỉ là trò con nít không đáng tiền mà thôi. Và đặc biệt đừng bao giờ có chủ ý đến đệ đệ của ta. Nể tình ngươi dù sao cũng có chung một chút huyết thống với ta nên lần trước chỉ hủy dung ngươi nhu 1 bài học. Đừng để lần tới ta biết được ngươi có chủ ý gì với ta, không thì ta cho cả nhà ngươi chết không toàn thây
Lạc Kiều Ninh vung chưởng đánh về phía một cây cổ thụ bên góc đường. Cây cổ thụ bị đánh thủng một lỗ to trên thân trông thật ghê rơn. Lạc Thủy bị Lạc Kiều
Ninh bóp cổ đang chới với giữa không trung, nghe những gì Lạc Kiều Ninh nói cũng như ngước mắt nhìn cây cổ thụ bị đánh thủng một lỗ ở khoảng cách xa như vậy, Lạc Thủy cố gắng nuốt nước miếng sợ hãi nhìn Lạc Kiều Ninh, thì thào
- Ta… ta.. biết……. tha…tha.a.a.a cho ta.
- Tốt.
Lạc Kiều Ninh buông tay để Lạc Thủy ngã xuống mặt đường giữa chốn đông người. Mọi người xung quanh đang tập trung chỉ về phía này, bàn tán khá sôi nổi. Lạc Kiều Ninh đưa mắt nhìn về phía Thủy Kinh Hàn cùng Thủy Tự Nhân. Không nói câu nào Lạc Kiều Ninh bước qua Thủy Tiên Lan đang nhìn chăm chăm vào nàng .
- Ngươi ngươi dám đánh Lạc Thủy tỷ tỷ, còn đánh hộ vệ của ta. Ngươi… ngươi đứng lại.
Lạc Kiều Ninh không hề đáp lại bước thẳng về phía Lạc Ân. Thủy Kinh Hàn thấy vậy vội vàng lao tới muốn bắt Lạc Kiều Ninh lại. Một mỹ nữ đẹp như vậy hắn không thể để nàng ta đi dễ dàng được, hắn muốn chiếm được nàng.
Thủy Tự Nhân muốn ngăn cản Thủy Kinh Hàn nhưng không kịp. Thủy Kinh Hàn là người lỗ mãng, còn cô nương kia lại sâu không lường trước được, chắc chắn hắn không phải là đối thủ của nàng, Thủy Tự Nhân lo lắng Thủy Kinh Hàn sẽ mang tới tai họa cho Thủy gia.
- Tiểu cô nương, nàng đi đâu mà vội thế - Thủy Kinh Hàn lao tới, miệng cười cợt nhả.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT