Cuối cùng Giang Dương vẫn ăn được thịt bò hầm.
Đương nhiên, măng xào thịt cũng có một chút.
“Tiểu Vũ…”
Đầu Giang Dương gối lên bụng Lê Hiên Vũ, từng chút từng chút chọc vào cái bụng anh.
“Hử? Giang hoàng thượng lại có gì phân phó?”
“Hôm nay mẹ tớ đã gọi điện qua.” Giang Dương càng chọc càng gắng sức, tựa hồ như đang trút căm phẫn, “Mẹ lại thúc dục tớ đi tìm bạn gái.”
“À?” Giọng điệu Lê Hiên Vũ hơi ngân lên.
“Tớ đã nói rằng tớ lười tìm rồi, kết quả mẹ nói năm mới thì đi về, mẹ sắp xếp cho tớ đi coi mắt.” Giang Dương chọc không đã nghiền, đổi thành cắn, hàm hồ nói rằng, “Nhà cậu sao cũng không thúc giục cậu thế…”
Lê Hiên Vũ sờ sờ đầu hắn, nói: “Sao không thúc chứ.”
Tớ bắt cậu làm heo thì cậu thật đúng là muốn làm heo lâu dài à?
Kỳ thực Lê Hiên Vũ cũng bị trong nhà thúc vài lần, anh có đôi khi cũng muốn không đếm xỉa gì tới, lôi kéo Giang Dương nói ra trước mặt cha mẹ hai bên, thế nhưng vừa thấy tên Giang Dương vẫn cứ ngốc như đầu heo vô tâm vô phế, anh đích thật không bắt Giang Dương rốt cục đem anh là cái gì được.
Lê Hiên Vũ rất thích Giang Dương, từ lúc còn rất nhỏ thì đã có loại ý thức mơ hồ này rồi, cho nên từ rất sớm đã bắt đầu săn sóc Giang Dương, để hắn ỷ lại vào anh, để anh phải chủ động tới quấn lấy anh.
Vốn dĩ Giang Dương chỉ là có chút lười biếng mà thôi, hơn nữa cha mẹ nhà họ Giang cũng không cưng chiều, nếu như không có sự săn sóc tận lực của Lê Hiên Vũ, Giang Dương sẽ không lười thành kiểu như bây giờ.
Thế nhưng, bên cạnh Giang Dương có Lê Hiên Vũ, hơn nữa Lê Hiên Vũ thích Giang Dương đến mức cần phải độc chiếm mới được, vì thế Giang Dương không bị cha mẹ làm hư, trái lại là bị trúc mã làm hư.
Lê Hiên Vũ một bên lấy tay vuốt tóc Giang Dương, một bên thầm tính toán.
“Nè, heo, cậu nói xem chúng ta là quan hệ gì?”
“Cậu mới là heo!” Giang Dương lại hung hăng ngoặm lên bụng Lê Hiên Vũ, lúc này mới trả lời, “Lần đầu tiên lên giường đã nói với cậu rồi, bạn, tình, chỉ là bạn tình!”
“À ~” Lê Hiên Vũ kéo dài âm đáp lời.
Không kích thích sẽ chẳng khơi thông được người này, anh cũng không muốn làm máy xoa bóp và máy tự động làm cơm hoạt động cả đời.
Quyết định xong xuôi, Lê Hiên Vũ cúi người cắn môi Giang Dương.
Tới địa ngục đi bạn, tình!
Giang Dương, cậu nên biết rằng trên đời không có chuyện bở như thế, tôi cũng đã đến lúc thu hồi mọi thứ về rồi.
○○○