Vi Thừa An đi vào văn phòng chủ tịch, đặt xấp tài liệu lên bàn làm việc của Tư Đồ Thác, ngồi xuống, nói: “Đây là những chuyện tôi đã điều tra ra được, bây giờ có thể cơ bản xác định là do Thạch Lỗi làm, Lý Mai đồng phạm, nhưng mấu chốt là lúc này không tìm thấy Thạch Lỗi.


“Nếu như không có Thạch Lỗi thì không thể định tội cô ta sao?” Tư Đồ Thác hỏi.

“Tôi đã hỏi qua luật sư, ông ấy nói có thể nhưng rất nhẹ, cô ta có thể đem toàn bộ tội danh đổ hết lên đầu Thạch Lỗi, mặc dù là có tội, nhưng nhiều lắm cũng chỉ tạm giam nửa tháng.


“Nhẹ vậy sao? Thạch Lỗi kia không có chút manh mối nào à?”
“Không có, tôi đang hoài nghi có phải hắn đã xuất ngoại rồi nhập cư trái phép hay không?”
“Thừa An, cậu hãy cùng luật sư nghiên cứu cẩn thận một chút, xem có thể định tội Lý Mai được không, cho dù là ba tháng cũng tốt, chỉ cần cho cô ta một bài học.

” Tư Đồ Thác căn dặn.

“Được, tôi nghĩ là có thể, tôi sẽ nói luật sư nghiên cứu kỹ một chút.

” Vi Thừa An gật gật đầu.

“Đúng rồi, Thừa An, cậu nói thử xem, trước khi kết hôn, ngoại trừ chụp ảnh cưới, thử áo cưới, đàn ông còn phải làm chuyện gì nữa?” Tư Đồ Thác hỏi anh, suy nghĩ cả đêm cũng không nghĩ ra được.

“Cậu với Tiểu Điệp chuẩn bị kết hôn sao?” Vi Thừa An sửng sốt.

“Ừ.

” Tư Đồ Thác gật đầu, “Cảm giác an toàn lớn nhất của người phụ nữ không phải là tình yêu, mà là danh phận, nếu yêu cô ấy tại sao không thể cho cô ấy danh phận bà Tư Đồ.


“Có lý.

” Trong lòng Vi Thừa An có một loại cảm giác nói không nên lời, lập tức trả lời: “Nhưng cậu hỏi tôi là lầm người rồi, tôi chưa từng kết hôn làm sao biết phải làm cái gì? Cậu không phải đã từng kết hôn một lần, cậu còn không biết sao?”
“Lần trước kết hôn quá vội vàng, rất nhiều chuyện đều được người khác chuẩn bị xong, tôi với Tiểu Điệp chỉ cần trực tiếp đến lễ đường.


“À, nếu vậy, chi bằng cậu đi hỏi người đã kết hôn?” Vi Thừa An đề nghị, chính anh thì không biết.

“Tôi tự mình suy nghĩ, để xem thật ra Tiểu Điệp muốn cái gì?” Tư Đồ Thác nói, có điều anh có thể khẳng định thứ cô cần không phải là thứ gì quý giá.

“Được.

Vậy tôi ra ngoài trước.

” Vi Thừa An đứng dậy rời đi.

Âu Dương Điệp ngồi ở trên ghế sofa gọi điện thoại cho Mã Tiểu Dung.

“Mình thật sự rất buồn bực, cậu nói thử xem, chỉ chuyện cầu hôn dơn giản như vậy, ai ai cũng biết sao anh ấy lại không biết?”
“Ha ha.

” Mã Tiểu Dung cười trêu ghẹo cô.

“Ai biểu hai người kết hôn lần hai làm chi.


“Kết hôn lần hai thì không cần cầu hôn sao?” Âu Dương Điệp có chút bất mãn.

“Được rồi, cậu đừng oán giận nữa, đã nói với cậu từ lâu, Tư Đồ Thác không phải là tuýp người lãng mạn, cậu trực tiếp nói cho anh ta biết là được rồi, cần gì quan tâm đến hình thức này nọ.


“Nhưng người ta quan tâm.

” Âu Đượng Điệp có chút ấm ức.

“Hay là để mình nhắc nhở anh ta.

” Mã Tiểu Dung thật sự không có biện pháp với cô.

“Không được.

” Cô lập tức cự tuyệt, “Mình cũng không tin anh ấy sẽ nghĩ không ra.


“Vậy cậu cứ đợi đến lúc đó đi, lỡ như cậu sinh con xong anh ấy còn nghĩ không ra thì sao?” Mã Tiểu Dung chọc cười cô.

“Mình sẽ để đứa bé mang họ mình.

” Cô cũng không tin chuyện quái gở này sẽ xảy ra.

“Như vậy Tư Đồ Thác còn không ăn cậu mới là lạ…” Mã Tiểu Dung cười lớn.

Bà Lâm đưa đôi tay run rẩy lên đẩy cửa vào nhà, nhanh chóng bước tới phòng ngủ, lúc nhìn thấy Thạch Lỗi nằm ở đấy, trên người, trên mặt đất đều đọng đầy máu, vẻ mặt cũng bị hù đến biến sắc, suýt chút nữa ngã quỵ, nhanh chóng nắm lấy cửa phòng ổn định lại thân thể.

Nhắm mắt lại để cổ vũ bản thân, bà đã mắc nợ Tiểu Mai mười mấy năm, không thể để cho con bé trải qua phần đời còn lại trong lao tù, nghĩ vậy, bà đột nhiên không sợ hãi nữa, mau chóng bước tới, bà cũng không thể tưởng tượng được mình lại có sức lực lớn đến như vậy, có thể nâng hắn từ trên sàn nhà lên giường, lấy chăn phủ lại, rồi dùng khăn lau sạch vết máu trên sàn nhà, sau khi dùng nước rửa sạch sẽ bình rượu dính máu bị vỡ nát và cho vào túi rác, lúc này mới rời khỏi nhà.

Trực tiếp đến trung tâm điện máy, chỉ vào cái tủ đông đủ sức chứa một người, nói: “Tôi lấy cái này.


“Vâng, xin mời đến bên này thanh toán.

” Cô phục vụ lễ phép nói.

Bà thanh toán tiền nhanh chóng, sau đó yêu cầu: “Giao nó đến XXXXX giúp tôi được không?”
“Xin lỗi, ngày mai chúng tôi mới giao hàng.

” Cô phục vụ lễ phép nói.

“Vậy ư? Nhưng tôi đang cần dùng gấp, không bằng như vậy đi, tôi tự tìm người, tìm xe, cô mang hàng ra cho tôi.

” Bà suy nghĩ một lát rồi nói.

“Vâng.

” Cô phục vụ gật đầu.

Bà Lâm nhanh chóng kêu người khiêng tủ lạnh đến đặt trong phòng khách, rồi thanh toán tiền cho bọn họ rời đi.

Chờ mọi người đi rồi, lúc này bà mới dùng drap trải giường bao bọc thi thể Thạch Lỗi, cố sức chuyển vào trong tủ đông, rồi mới đậy nắp lại, cắm điện, sau đó mau chóng trở lại phòng mang cái mền dính máu bỏ vào trong máy giặt, cho rất nhiều bột giặt vào, rồi lại gấp rút thu dọn căn phòng một lần nữa, thay drap trải gường mới, đảo mắt thấy tất cả đều như bình thường, không có gì khác biệt bà mới thở phào.

Mền trong máy giặt nhanh chóng được giặt sạch, sau khi hong khô, bà trực tiếp trải lại ngay ngắn, bà cũng thu dọn sơ qua phòng khách và nhà vệ sinh, nhìn thấy tất cả giống như chưa từng xảy ra chuyện gì bà mới xoay người rời đi.

Đi xuống lầu bà mới nghĩ lại mà sợ hãi, ngồi xụi lơ trên mặt đất, quần áo trên người đều ướt đẫm mồ hôi, nhưng vì Tiểu Mai bà chỉ có thể làm như vậy.

Lý Mai lo lắng bất an chờ ở nhà, cô không biết mẹ muốn làm cái gì? Mấy lần muốn đi xem thử nhưng cô đều dừng bước.

Cửa bỗng nhiên bị mở ra, bà Lâm đầu đầy mồ hôi, cả người không có chút sức, ngồi xuống ghế sofa.

“Mẹ, mẹ sao vậy?” Lý Mai ngồi cạnh bên bà.

“Không có gì, đều đã giải quyết xong, sau này con không muốn về đó ở nữa, thì ở lại đây.

” Bà Lâm dặn dò.

“Giải quyết xong?” Lý Mai sửng sốt vội vàng hỏi: “Mẹ giải quyết thế nào?”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play