“Huynh đệ, ngươi có nghe nói gì không? Nghe đồn nữ nhi của Dương minh chủ xinh đẹp tựa thiên tiên a”.
“Ta đây đã sớm biết, nghe nói lần này Dương minh chủ muốn thoái vị, quyết định nhường lại cho vị hiền tế được lựa chọn”.
“Có chuyện này sao? Bất quá nếu thật có thể lên làm võ lâm minh chủ, vậy không phải là một lúc được hai cái lợi…A”.
“Sao ngươi lại đánh ta…?”
“Ngươi thôi đi. Xấu xí như ngươi mà cũng đòi làm võ lâm minh chủ sao?
“Ngươi, ngươi, ngươi! Ngươi thì tốt hơn ta chắc!”
“… …”
Đám nhân sĩ võ lâm ở nơi đó bàn luận túi bụi, không có ai chú ý tới ba người thanh niên mang mũ che gần đó.
“Phi Ly, nghe thấy không?”
“Ân. Vì vậy ta mới nói thú vị nha”, y hướng về Mộ Phù Dao nháy mắt mấy cái.
“Chuyện này thú vị? Ngươi thật nghĩ như vậy?” Hãn… -_-|||
“Hắc hắc, ngươi có từng nghĩ tới, đại hội lần này sẽ dẫn tới hậu quả gì?” Mạc Phi Ly hướng bọn họ thần thần bí bí cười nói.
“Hậu quả? Lẽ nào…”
“Cái gì? Cái gì? Thư Hành, ngươi phát hiện cái gì sao?”
“Chẳng lẽ là…Không biết”.
“Ngươi…!” Cảm thấy bị đùa bỡn, Mộ Phù Dao không để ý tới Nhạc Thư Hành nữa: “Phi Ly, ngươi nói cho ta biết hậu quả gì đi?”
“Ha hả, bí mật!”
Xem ra sự tình rất là không ổn a. Dương bá bá sẽ không làm như vậy mới đúng, vậy thì là ai?
Giữa lúc y còn đang lâm vào trầm tư, thì đại hội đã bắt đầu.
“Các vị võ lâm đồng đạo, lão phu Dương Ti Thành hôm nay mời các vị đến đây, việc đầu tiên là muốn tìm kiếm người tài để nhường lại vị trí minh chủ. Lão phu tung hoành hơn ba mươi năm, mặc dù có thể nói đã làm được một ít việc hiệp nghĩa, nhưng hôm nay tuổi tác cũng đã cao, chỉ muốn được thanh tịnh, mong các vị đồng đạo thành toàn… Việc thứ hai, chính là muốn tìm cho khuê nữ một lang quân như ý”.
Y ngước đầu lên nhìn, phía trước cách nơi này một khoảng, trung niên nam tử đang thủ lễ không phải là Dương bá bá sao?
Ánh mắt tiếp tục lướt một vòng, đứng ở sau lưng một tử y nữ tử xinh đẹp chính là Tiểu Duyến. Đây là sao? Không phải kén rể cho Tiểu Duyến sao? Làm sao sẽ…? Còn có, vị tử y nữ tử kia là ai?
“Tiểu nữ tên Dương Tử Điệp, năm nay mười bảy, hôm nay lão phu vì tiểu nữ…”
Y nghe Dương Ti Thành nói, liền bị cái tên hấp dẫn rơi vào trầm tư ‘Dương Tử Điệp’!!! Không phải Dương Lục Duyến? Ngày đó ở Tuẫn Thiên cốc, một nhà Dương bá bá y đều gặp qua, vậy thì Dương Tử Điệp này là chuyện gì?
Đúng lúc này y phát giác dường như có một đạo ánh mắt chăm chú nhìn y, đang muốn tìm kiếm xem ánh mắt kia là từ nơi nào, thế nhưng nó lại biến mất vô tung vô ảnh.
Ánh mắt kia…Rất quen thuộc!
“Phi Ly. Phi Ly. Nhìn đi, luận võ bắt đầu rồi…” Phù Dao kêu to khiến y từ trong suy nghĩ hồi tỉnh lại.
Y không khỏi nhìn lên võ đài. A, không nghĩ tới lại nhìn thấy kẻ ‘thú vị’ kia.
“Không ngờ nhanh như vậy đã gặp lại Nam Cung Vọng”.
“Đúng vậy”.
Có ý tứ, đến bây giờ vẫn chưa được chứng kiến võ công của Phi Ly, không biết võ công của Nam Cung Vọng này so với ai kia có lợi hại hơn không a. Phù Dao phượng mâu giảo hoạt lưu chuyển, hướng Mạc Phi Ly dụ dỗ nói: “Phi Ly, ngươi không lên đài sao? Làm minh chủ võ lâm ∼ rất lợi hại nha ∼ “.
“Nếu ngươi muốn thì lên đi, ta không ngăn cản đâu”. Mạc Phi Ly tựa tiếu phi tiếu mở miệng.
“A ∼ không có…” Ta cũng không muốn bị Thư Hành ‘giáo dục’, ‘cải tạo’ a…
Đường nhìn vừa rồi đến tột cùng là của ai! Vì sao lại nóng bỏng tới như vậy? Rồi lại khiến cho tâm y đau nhức…
Tiểu Duyến? Nam Cung Vọng? Không có khả năng! Y hiện tại mang theo mạng che, sẽ không có người phát hiện mới đúng. Nhưng ánh mắt vừa rồi thì phải giải thích thế nào?
… …
Vào lúc y vẫn còn đang chìm trong suy nghĩ của mình thì Nam Cung Vọng đã dành được thắng lợi.
>> Hết đệ ngũ chương
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT